Tqvn2004 lược dịch
Thứ Ba, 17/09/2013
Dân Luận: Trong tháng 9 này có rất nhiều sinh nhật của
những blogger và nhà hoạt động xã hội nổi tiếng ở Việt Nam, và tất cả những
người này đều đang đón sinh nhật trong tù hoặc trại tạm giam: Đó là anh Lê Quốc
Quân (13/9), chị Tạ Phong Tần (15/9), anh Nguyễn Tiến Trung (16/9), và anh Điếu
Cày Nguyễn Văn Hải (23/9).
Xin được chuyển tới độc giả bài
viết kêu gọi cộng đồng quốc tế hành động vì tự do và công lý cho những người
bất đồng chính kiến ở Việt Nam trên blog Amnesty USA của Nguyễn Thị Hường, vợ
chưa cưới của Nguyễn Tiến Trung, như một lời nhắn với các anh các chị rằng:
Chúng tôi không quên các anh, các chị!
Nguyễn Thị Hường
5 years,
your voice I couldn’t hear
your smile I couldn’t see
My heart filled with memories
and the shared moonlight, only…
your voice I couldn’t hear
your smile I couldn’t see
My heart filled with memories
and the shared moonlight, only…
Tôi viết những dòng chữ này với
nỗi buồn vô hạn, khi được biết chồng chưa cưới của tôi, Nguyễn Tiến Trung, một
tù nhân lương tâm ở Việt Nam, đã không được trả tự do trong đợt ân xá mới nhất
của chính quyền Việt Nam đánh dấu ngày Quốc Khánh mùng 2 tháng Chín. Chỉ có 5
tù nhân "xâm phạm an ninh quốc gia" được thả dịp này, và trong số đó
chỉ có một người là bất đồng chính kiến nổi tiếng - blogger Phan Thanh Hải (được
biết tới dưới bút danh AnhBa SG) - một thành viên của Câu Lạc Bộ Nhà Báo Tự Do
- người mà án tù cũng sẽ hết hạn vào cuối tháng này.
Cha mẹ Trung ghé thăm anh vào
mùng 5 tháng Chín trong có 30 phút, không đủ thời gian để Trung liệt kê những
cuốn sách mà anh muốn cha mẹ gửi vào cho mình. Như thể anh không trông đợi gì
việc sẽ được ra sớm. Ngày 16 tháng Chín, sinh nhật của Trung, đang tới gần. Và
tôi thật đau lòng khi nghĩ đến việc Trung phải đón sinh nhật 30 tuổi của mình ở
trong tù.
Trung bị kết án năm 2009 vì
"tuyên truyền chống nhà nước Xã hội chủ nghĩa" và "tổ chức lật
đổ chính quyền nhân dân", bởi anh đã viết những bài viết phản biện và là
nhân vật lãnh đạo của một số tổ chức chính trị hòa bình / bất bạo động ở Việt
Nam. Trước khi anh bị bắt, anh đã bị buộc phải nhập ngũ, mặc dù anh đang làm
việc toàn thời và đang theo học một khóa MBA ở Việt Nam.
Trung bị loại khỏi quân ngũ vào
ngày 6 tháng Bảy năm 2009, chỉ một tháng trước khi thời hạn quân ngũ hết hạn,
để rồi bị bắt giam vào buổi sáng hôm sau, ngày 7 tháng Bảy. Trung mới 25 tuổi
khi anh bị buộc phải nhập ngũ. Anh sẽ sang tuổi 30, đau đớn thay, ở trong bốn
bức tường của nhà tù.
Theo chiều kim đồng hồ ở hàng
trước: Chị Tạ Phong Tần, Nguyễn Tiến Trung, Trăng Đêm, Trọng SG, Huỳnh Công
Thuận, Điếu Cày Nguyễn Văn Hải (ảnh: Phan Thanh Hải - Anh Ba Sài Gòn).
Trung chỉ là một trong hàng
trăm trường hợp những người bất đồng chính kiến chính trị và blogger độc lập
phải đối mặt với sự quấy rối và bắt giữ tùy tiện ở Việt Nam. Trên Facebook,
những người bạn đã chia sẻ với nhau một tấm ảnh vào năm 2008 của một thời vui
vẻ đã xa.
Trong tấm hình được chụp bởi
Phan Thanh Hải, Trung và các blogger khác như Điếu Cày và Tạ Phong Tần đang
thưởng thức trà đá vỉa hè ở Sài Gòn. Năm năm sau, 2013, bốn trong số họ đang ở
trong tù - Điếu Cày, Tạ Phong Tần, Nguyễn Tiến Trung và Phan Thanh Hải. Hai
người khác đã phải rời bỏ Việt Nam. Còn hai người còn lại vẫn ở Việt Nam thì đã
và đang bị chính quyền quấy rối.
Điều xảy ra với nhóm blogger
trong hình là ví dụ sống động cho tình trạng mà blogger Việt Nam đang phải đối
mặt: Cuộc sống chỉ dễ dàng nếu bạn nhắm mắt và ngậm miệng; những ai dám có suy
nghĩ độc lập và cất tiếng nói - vâng, chỉ đơn giản là cất tiếng nói lên suy
nghĩ của mình và kết bạn với những người có cùng suy nghĩ - sẽ thấy tự do và an
toàn của mình bị đe dọa bởi sự trả thù của nhà nước.
Nhưng nhìn vào những khuôn mặt
thân thiện và những nụ cười tươi sáng đó - ai dám nói họ là kẻ thù của nhà
nước? Tất cả những gì họ làm là dám thách thức quyền lực [của nhà nước độc
tài], với sự dũng cảm và thông minh của họ, vì quyền của người dân Việt Nam.
Thế nhưng những chính quyền độc tài luôn sợ hãi trước những cái đầu độc lập,
khi mà con đường chính nghĩa và hành động của họ lại lôi kéo được trái tim của
người dân.
Nguyễn Tiến Trung, tù nhân lương tâm ở Việt Nam từ ngày 7-7-2009
Những người bất đồng chính kiến
chính trị tại mỗi quốc gia luôn là thiểu số, một thiểu số có thể làm thay đổi
lịch sử, nhưng vẫn là một thiểu số và dễ bị tổn thương. Họ cần những hành động
đoàn kết từ cộng đồng quốc tế để bảo vệ an toàn và tự do cho họ. Đã 5 năm Trung
phải ở trong tù, mặc dù tôi đã làm việc không ngừng nghỉ để tìm cách đấu tranh
đòi tự do cho anh. "Con đường vòng cung của vũ trụ đạo đức thật dài",
thực sự là nó rất dài, cho những ai phải trải những năm tuổi xuân tươi đẹp của
mình trong nhà tù, xa người thân yêu, chỉ vì dám nói lên suy nghĩ của mình.
Tôi đã chia sẻ câu chuyện của
chúng tôi để kêu gọi sự chú ý của cộng đồng quốc tế và các tổ chức nhân quyền
trên thế giới. Nhân dịp sinh nhật 30 tuổi của Trung, tôi một lần nữa khẩn cầu
sự giúp đỡ của các bạn: Hãy cất tiếng và hành động đòi tự do cho Trung và bảo
vệ những người bất đồng chính kiến ở Việt Nam.
--------------------------------
My Fiancé Will Spend His 30th Birthday in a
Vietnamese Prison
September 16, 2013 at 8:00 AM
By Huong Nguyen
5 years,
your voice I couldn’t hear
your smile I couldn’t see
My heart filled with memories
and the shared moonlight, only…
your voice I couldn’t hear
your smile I couldn’t see
My heart filled with memories
and the shared moonlight, only…
I write these words with
extreme sadness, as of September 5, I know my fiancé, Nguyen Tien Trung, a prisoner
of conscience in Viet Nam, is not being released as part of the amnesty issued by the
Vietnamese government to mark National Day (September 2nd). Only
5 “national security” prisoners were released on this occasion, and only one of
them is a well-known dissident – blogger Phan Thanh Hai (aka Anhba SG) of the
Freelance Journalist Club – whose term of imprisonment would end in one month
anyway.
Trung’s parents visited him on
September 5 for a short 30 minutes, during which Trung only had time to list
the books he wanted his parents to send him. As if he had no anticipation of an
early release. Yet, September 16, his birthday, is approaching. And it is still
difficult for me to think of Trung having to spend his 30th
birthday in prison.
Trung was sentenced in 2009 for “propaganda against the
socialist state” and “organizing to attempt to overthrow the people’s
government,” for his dissenting writings and his leadership in peaceful
political organizations in Viet Nam. Prior to his arrest, he was called up for
mandatory military service, even though he was working full time and pursuing
an MBA degree in Viet Nam.
Trung was expelled from the
military on July 6, 2009, just one month before the end of his service, in
order to be arrested the following morning, on July 7. Trung was 25 years old
when he was forced to complete his military service. He is going to turn 30
years old, sadly, in jail.
Clockwise from the front: Ms. Ta Phong Tan, Nguyen Tien Trung, Phuong Thi,
Trang Dem, Trong SG, Huynh Cong Thuan, Dieu Cay Nguyen Van Hai. (Photo Credit:
Phan Thanh Hai – ‘Anh Ba SG’).
Trung is but one of the hundred
cases of political dissidents and independent bloggers who have faced harassment and arbitrary
detention in Viet Nam. On Facebook, our friends have been circulating a
photo from 2008 of the good old days.
The photo features Trung and
other bloggers such as Dieu Cay and Ta Phong Tan, taken by Phan Thanh
Hai, having an enjoyable tea time on the pavement of a Saigon street. Five
years later, in 2013, four of them have been in prison – Dieu Cay, Ta Phong Tan, Trung and Phan Thanh Hai. Two of the others in the photo have fled
Viet Nam. The final two who remained in the country have been harassed by the
government.
What happened to the group of
bloggers in the photo is witness to the situation bloggers face in Viet Nam: life is only easy
with eyes and mouths closed; and those who dare to think independently and
speak out – yes, merely speak out their thoughts and form friendships with
people of similar ideas – will see their freedom and security endangered by the
retribution of the state.
But look at those friendly
faces and bright smiles – who would say they can be the enemy of the state? All
they did was dare to defy power, with their courage and intellect, for the sake
of the rights of their people. Yet oppressive governments are fearful of such
independent minds whose righteous causes and actions have won people’s hearts.
Nguyen Tien Trung, Prisoner of Conscience in Vietnam since 7 July 2009
Political dissidents in any
country are always a small minority, a minority that makes history but a
minority that is vulnerable nonetheless. They need solidarity actions from the
world to protect their own safety and liberty. It has been five years since
Trung has been in prison, although I have relentlessly sought ways to advocate
for his release. “The arc of the moral universe is long,” painfully long
indeed, for those who actually spend the most beautiful years of their youth in
prison, away from their loved ones, for only speaking out their mind.
I have shared our story to
appeal to the international community and international human rights
organizations. On the occasion of Trung’s 30th birthday, I ask again for your help to raise your voices and take
action for Trung’s release and to protect political dissidents in Viet Nam.
This entry was posted in Asia and the Pacific, Censorship and Free Speech,
International Justice, Military, Police and Arms,
Prisoners and People at
Risk and tagged Asia and the
Pacific, censorship
and free speech, detention and
imprisonment, international
justice, Internet
Censorship, Military Police
and Arms, prisoners
and people at risk, prisoners of
conscience, Viet Nam
by Guest Writer.
Bookmark the permalink.
No comments:
Post a Comment