Âu Dương
Thệ
Bộ Chính trị đã thống nhất 100% đề nghị
Ban Chấp hành Trung ương cho được nhận một hình thức
kỷ luật và xem xét kỷ luật đối với một đồng chí Uỷ viên Bộ Chính trị….
Ban Chấp hành Trung ương đã thảo luận rất kỹ, cân nhắc toàn diện các mặt ở thời điểm hiện nay và đi đến quyết định không thi hành kỷ luật đối với tập thể Bộ Chính trị và một đồng chí trong Bộ Chính trị; và yêu cầu Bộ Chính trị có biện pháp tích cực khắc phục, sửa chữa khuyết điểm; không để các thế lực thù địch xuyên tạc, chống phá.“ Nguyễn Phú Trọng, diễn văn bế mạc HNTU 6 15.10.2012
Ban Chấp hành Trung ương đã thảo luận rất kỹ, cân nhắc toàn diện các mặt ở thời điểm hiện nay và đi đến quyết định không thi hành kỷ luật đối với tập thể Bộ Chính trị và một đồng chí trong Bộ Chính trị; và yêu cầu Bộ Chính trị có biện pháp tích cực khắc phục, sửa chữa khuyết điểm; không để các thế lực thù địch xuyên tạc, chống phá.“ Nguyễn Phú Trọng, diễn văn bế mạc HNTU 6 15.10.2012
Đất nước đang phải đối đầu trước cuộc xâm lấn vừa công khai trắng trợn vừa tinh vi xảo quyệt của phương Bắc. Hệ thống chế độ độc tài toàn trị dựa trên chủ thuyết Marx-Lenin cùng với Kinh tế thị trường định hướng XHCN còn dựng lên xã hội tư bản hoang dã, dẫn tới nạn tham nhũng và bè phái cực kì khủng khiếp, nợ công chồng chất, kinh tế kiệt quệ, các tập đoàn kinh tế nhà nước đang phá sản và gây thiệt hại cho công quĩ hàng trăm ngàn tỉ đồng, khiến cho chính Nguyễn Tấn Dũng đã phải công bố trước Quốc hội ngày 22.10 là hoãn quyết định tăng lương liên hệ tới khoảng 20 triệu người ăn lương, hưu trí, trợ cấp và gia đình.i Trong khi ấy nông dân bị các đại gia cấu kết với cường hào đỏ tước đoạt đất đai, công nhân bị chủ nhân nước ngoài cấu kết với tư bản đỏ bóc lột! Nạn giáo dục xuống cấp nghiêm trọng, các tệ trạng „chạy chức, chạy quyền, chạy bằng cấp“ii…bùng nổ. Trong khi đó sinh viên ra trường thất nghiệp, chuyên viên trí thức có khả năng và tâm huyết bị gạt sang lề xã hội, nhiều nhân sĩ có tâm huyết và các Bloger bị theo dõi, chụp mũ và giam giữ…
Giữa lúc chủ quyền đang bị đe dọa, các hải đảo bị lấn chiếm, các tệ tạng xã hội bùng phát, kinh tế đang rơi vào phá sản, nhân dân đói rách và những người yêu nước bị theo dõi đàn áp thì nhóm cầm đầu làm gì, tỏ thái độ như thế nào? Họ còn biết tự trọng không, còn ý thức tinh thần trách nhiệm không? Họ thật sự chống nhóm lợi ích, hay mỗi nhóm đang ra sức bảo vệ lợi ích nhóm cho riêng mình, bất kể tới lợi ích chung của nhân dân? Họ còn uy tín, khả năng và đức độ để tiếp tục ngồi lại hay không?
Trọng ngố, Dũng hèn!
Sau một số thủ đoạn vừa ấu trĩ vừa hạ cấp công khai từ bêu xấu lẫn nhau tới chặt vây cánh của nhau giữa hai ông Trọng-Sang một bên và bên kia là ông Dũng kéo dài 21 ngày trong hai tháng 7 và 8.2012 tại các cuộc tự phê bình và phê bình của Bộ chính trị và Ban bí thư, tới các cuộc bắt một số đại gia Nguyễn Đức Kiên, Trần Xuân Giá, Lý Xuân Hải và Dương Chí Dũng iii vào dịp kỉ niệm Cách mạng Tháng 8 cho tới trước Hội nghị Trung ương 6 (HNTU 6). Nguyễn Tấn Dũng phản pháo lại bằng cách cho Ban cán sự Đảng Chính phủ mà ông ta đứng đầu họp 5 ngày rồi ra thông cáo tự khen tự bốc, phần nói các khuyết điểm thì rất mờ nhạt.iv Cũng chính vào dịp này Nguyễn Tấn Dũng ra Công văn số 7169 /VPCP-NC (12.9) cấm một số Blog điện tử tố cáo các sai lầm và tội ác của ông Dũng và cấm đảng viên vào đọcv, đồng thời còn hô hoán vừa để chạy tội và tranh công là chính ông đã „chỉ đạo“ bắt cựu Chủ tịch Vinalines Dương Chí Dũngvi.
Tình hình nội bộ giữa những người cầm đầu càng trở nên rất căng thẳng và bất trắc, nên phe Nguyễn Phú Trọng đã phải đột ngột cho tổ chức HNTU 6 hai tuần sớm hơn thường lệ để tìm cách thanh toán số phận chính trị của Nguyễn Tấn Dũng. Tuy có nhiều vấn đề đưa ra thảo luận trong HNTU 6 là: tình hình kinh tế-xã hội 2012-13, tình hình doanh nghiệp nhà nước, chính sách đất đai, đường lối giáo dục, chuẩn bị nhân sự cấp cao cho nhiệm kì 2016-21, tái lập Ban Kinh tế trung ương. Nhưng đề tài quan trọng nhất trong HNTU 6 là „thảo luận và cho ý kiến về kết quả kiểm điểm tự phê bình và phê bình của tập thể và cá nhân Bộ chính trị,Ban bí thư“ theo Nghị quyết Trung ương 4.vii
HNTU 6 đã kéo dài suốt 15 ngày từ 1.10 tới 15.10 và được coi là một trong vài HNTU họp dài nhất của ĐCSVN. Trong đó suốt 5 ngày, tức 1/3 thời gian, đã dành cho đề tài „thảo luận và cho ý kiến về kết quả kiểm điểm tự phê bình và phê bình của tập thể và cá nhân Bộ chính trị, Ban bí thư“viii với mục tiêu hạ bệ Nguyễn Tấn Dũng. Để thực hiện mục tiêu này phe Nguyễn Phú Trọng còn tiến hành các thủ đoạn tàn tệ, như phổ biến tập hồ sơ vài trăm trang về tự phê bình và phê bình của tập thể và cá nhân trong Bộ chính trị, Ban bí thư trong hai tháng 7 và 8, trong đó phần chính liên quan tới Nguyễn Tấn Dũng và gia đình, gởi tới 175 Ủy viên Trung ương chính thức và 25 Ủy viên dự khuyết. Ngoài ra trong suốt hai tuần Hội nghị các Ủy viên Trung ương bị theo dõi nghiêm ngặt và cấm cả liên lạc với bên ngoài, nghĩa là khinh thường các Ủy viên Trung ương. Việc kết hợp các đòn phép từ bắt giữ một số đại gia thuộc vây cánh của Nguyễn Tấn Dũng trước HNTU 6 ít ngày, tới các biện pháp trưng bày tài liệu chống ông Dũng và khủng bố tinh thần các Ủy viên Trung ương thân Nguyễn Tấn Dũng ngay trong 15 ngày Hội nghị được coi là thủ đoạn của Nguyễn Phú Trọng bắt Nguyễn Tấn Dũng phải cởi truồng trước mặt các đồng chí Trung ương. Đây chính là hành động nhằm „ám sát chính trị“ Nguyễn Tấn Dũng! Đấy là chưa kể việc ông Trọng còn động viên tâm lí khi ông khóc nghẹn ngào trong dịp kỉ niệm 110 ngày sinh Lê Hồng Phong tại Thanh Hóa ngày 6.9 trong lúc nhắc tới việc Lê Hồng Phong và Nguyễn Thị Minh Khai đã phải hi sinh để lại con thơ 2 tuổi để ông muốn ám chỉ tới hiện tại về Nghị quyết của HNTU 4 cần có quyết định với những phần tử ở ngay cấp cao trong Đảng chỉ lo thu vén quyền lợi phe nhóm và gia đìnhix. Khi so sánh như vậy là ông Trọng muốn gợi tình cảm thương tâm trong quá khứ vì đảng quên mình và gia đình để nhắc nhở hiện tại việc ông Thủ tướng chỉ biết thu vén lợi ích gia đình và bè cánh!
Cả trong Thông báo HNTU 6 và diễn văn bế mạc của Nguyễn Phú Trọng ngày 15.10 đều xác nhận tệ trạng tham nhũng bùng nổ rất mạnh dưới thời Nguyễn Tấn Dũng, sự làm ăn thua lỗ và thất thoát tài sản đất nước rất lớn, cũng như cách điều hành và quản trị vô trách nhiệm của các tập đoàn và tổng công ti dưới thời Nguyễn Tấn Dũng, nợ công ngày càng gia tăng, đời sống nhân dân ngày càng cực khổ và tình hình kinh tế đang rất hiểm nghèo. Tình trạng giáo dục tiếp tục xuống cấp, nạn bằng giả, chạy chức, chạy quyền càng gia tăng. Trong Thông báo kết thúc ngày 15.10, HNTU 6 nhìn nhận các tệ trạng xã hội và tình trạng kinh tế suy đồi hiện nay là do:
„Về khuyết điểm chủ yếu : Bộ Chính trị, Ban Bí thư chưa ngăn chặn, khắc phục được tình trạng một bộ phận không nhỏ cán bộ, đảng viên, trong đó có những đảng viên giữ vị trí lãnh đạo, quản lý, kể cả cán bộ cao cấp, suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống, phai nhạt về lý tưởng, sa vào chủ nghĩa cá nhân, thực dụng, chạy theo danh lợi, tiền tài, kèn cựa địa vị, cục bộ, tham nhũng, lãng phí, tuỳ tiện, vô nguyên tắc. x
Đồng thời cũng xác nhận nguyên nhân là do nhiều Ủy viên Bộ chính trị và Ban bí thư đã bất tài, vô đức, chỉ lo thu vén cho gia đình và bè nhóm:
„Việc một số đồng chí Bộ Chính trị, Ban Bí thư (cả đương chức và nguyên chức) có lúc, có việc còn có biểu hiện chưa gương mẫu về đạo đức, lối sống của bản thân và gia đình, nói không đi đôi với làm, đã làm ảnh hưởng đến uy tín của các cơ quan lãnh đạo Đảng, Nhà nước và bản thân các đồng chí đó, đến niềm tin của nhân dân đối với Đảng. Bộ Chính trị, Ban Bí thư chưa tập trung chỉ đạo làm rõ, đánh giá đầy đủ, thực chất tình hình để kịp thời có biện pháp kiên quyết khắc phục một số tiêu cực trong công tác cán bộ (như chạy chức, chạy quyền, chạy bằng cấp…) và đề bạt con một số cán bộ lãnh đạo không dựa trên năng lực, trình độ và quá trình rèn luyện, gây dư luận bức xúc.“ xi
Vì thế, trong HNTU 6 Nguyễn Phú Trọng và phe cánh muốn ép Trung ương đảng phải ra quyết định kỉ luật với Nguyễn Tấn Dũng. Nhưng để tránh tiếng là chỉ tấn công một mình Nguyễn Tấn Dũng, nên trong đề nghị với Ủy ban Trung ương Nguyễn Phú Trọng và phe cánh đã yêu cầu nên có một hình thức kỉ luật nào đó cả với Bộ chính trị, nhưng đặc biệt cần phải „xem xét kỉ luật đối với một đồng chí Ủy viên Bộ chính trị“. Chủ ý này chính Nguyễn Phú Trọng đã xác nhận:
„Bộ Chính trị đã thống nhất 100% đề nghị Ban Chấp hành Trung ương cho được nhận một hình thức kỷ luật và xem xét kỷ luật đối với một đồng chí Uỷ viên Bộ Chính trị.„xii
Mặc dù không dám nêu tên Ủy viên Bộ chính trị đó là ai, nhưng toàn Đảng toàn dân đều biết đó là Nguyễn Tấn Dũng. Theo lời ông Trọng thì 14 Ủy viên Bộ chính trị, trong đó cả Nguyễn Tấn Dũng, đã yêu cầu các Ủy viên Trung ương ra quyết định kỉ luật chung với Bộ chính trị và đặc biệt riêng với Nguyễn Tấn Dũng. Nhưng một đa số rất lớn Ủy viên Trung ương đã bỏ phiếu „không thi hành kỷ luật đối với tập thể Bộ Chính trị và một đồng chí trong Bộ Chính trị“:
„Về việc đề nghị xem xét kỷ luật, Ban Chấp hành Trung ương đã thảo luận rất kỹ, cân nhắc toàn diện các mặt ở thời điểm hiện nay và đi đến quyết định không thi hành kỷ luật đối với tập thể Bộ Chính trị và một đồng chí trong Bộ Chính trị „xiii
Khi đọc tới đoạn trên thì đài truyền hình quay cảnh Nguyễn Phú Trọng đã lại „nghẹn ngào“ như muốn khóc. Phải chăng ông Trọng khóc vì đau khổ về sự bất lực và thất bại ê chề của chính mình ?! Trong khi đó Nguyễn Tấn Dũng ngồi ở hàng đầu lại nheo mắt cười mũi.xiv Diễn biến của HNTU 6 đã cho thấy, Nguyễn Tấn Dũng tuy nhìn nhận trong vai trò Thủ tướng đã gây những sai lầm nghiêm trọng trong việc bất lực chống tham nhũng và thất bại hoàn toàn trong việc tổ chức và điều hành các tập đoàn kinh tế nhà nước, nhưng đã hèn không dám nhận trách nhiệm trước các sai lầm cực kì nghiêm trọng này bằng cách từ chức. Chẳng những cố đấm ăn xôi, ông Dũng còn xảo quyệt vận động vây cánh trong các Ủy viên Trung ương chống lại yêu sách của phe Nguyễn Phú Trọng.
Vì chủ quan khinh địch và không đủ bản lĩnh lẫn uy tín nên Nguyễn Phú Trọng đã không thuyết phục được các ủy viên Trung ương đẩy Dũng đi. Cuộc vận động trả đũa của Nguyễn Tấn Dũng ngay trong HNTU 6 đã khiến phe Nguyễn Phú Trọng-Trương Tấn Sang thất bại nhục nhã. Cuộc bỏ phiếu trong Trung ương đảng với đại đa số rất lớn ủng hộ Nguyễn Tấn Dũng tiếp tục giữ ghế Thủ tướng đã khiến cho Nguyễn Phú Trọng rất tức tối và buồn bực vì đã bị phe Nguyễn Tấn Dũng lột mặt nạ, trở thành Tổng bí thư ngố ngay trong HNTU 6. Có hiểu được hoàn cảnh và tâm trạng này của Nguyễn Phú Trọng mới có thể biết, tại sao trong diễn văn bế mạc Nguyễn Phú Trọng đã có bộ mặt buồn thiu, cử chỉ ngượng ngịu và cuối cùng lại phải sụt sùi muốn khóc khi ông ta nói tới quyết định từ chối của Trung ương đảng và chính vào lúc đó ngồi chỗm chệ ở hàng ghế đầu Nguyễn Tấn Dũng đã tỏ động tác cười thầm qua cử chỉ nhéo mắt và cười mũi!!
Những hậu quả nguy hiểm cho nhân dân và đất nước
1. Nếu mục tiêu chính của HNTU 6 là chỉnh đốn Đảng, thanh lọc những người có trách nhiệm đã để cho tham nhũng bùng nổ, các tập đoàn kinh tế nhà nước làm ăn thua lỗ làm thất thoát hàng trăm nghìn tỉ đồng tài sản của đất nước thì Hội nghị này đã hoàn toàn thất bại. Trách nhiệm thuộc về Bộ chính trị, Ban bí thư; trong đó chịu trách nhiệm cao nhất là Nguyễn Phú Trọng,Trương Tấn Sang và Nguyễn Tấn Dũng. Việc sau HNTU 6 Nguyễn Tấn Dũng vẫn ngồi lì ở ghế Thủ tướng và ngày 22.10 lại ra trước Quốc hội tuyên bố chiếu lệ „nghiêm túc nhận trách nhiệm chính trị lớn của người đứng đầu Chính phủ và xin thành thật nhận lỗi trước Quốc hội, trước toàn Đảng, toàn dân“.xv Rồi sao nữa? Một kẻ phạm tội thì phải bị xét xử, người cầm đầu một công ti làm ăn thất bại thì phải từ chức. Đấy chính là công bằng và tự trọng. Một Thủ tướng đã đi từ sai lầm này tới sai lầm khác và gây thiệt hại rất nghiêm trọng cho đất nước mà chỉ nhận trách nhiệm và xin lỗi xuông rồi vẫn ngồi lì. Vì chính gần hai năm trước, ngày 24.11.2010, Nguyễn Tấn Dũng cũng đã tuyên bố hùng dũng như vậy trước Quốc hội trong vụ Vinashin, nhưng vẫn ngồi lì lợm ở ghế Thủ tướng để tiếp tục gây ra những sai lầm nghiêm trọng khác.xvi Nguyễn Tấn Dũng là Thủ tướng bất lực nhất, tham nhũng nhất và gia đình trị nhất, nhưng vẫn ngồi chỗm trệ trên ghế Thủ tướng trên 8 năm, cả Bộ chính trị lẫn Trung ương đảng không bứng đi được. Điều này chứng tỏ cán cân trong Bộ chính trị, Trung ương đảng đang đứng về phía nào, phía trong sạch hay phía tham nhũng, phía còn biết xấu hổ hay phía đã đánh mất lòng tự trọng! Các sự kiện này chứng minh sự bế tắc cùng cực của chế độ độc tài toàn trị.
2. Không chỉ Nguyễn Tấn Dũng bị mất mặt trước đảng viên và nhân dân vì đã bị phe Nguyễn Phú Trọng-Trương Tấn Sang bắt cởi truồng diễu suốt 15 ngày tại HNTU 6, mà phe Nguyễn Phú Trọng-Trương Tấn Sang cũng bị đòn trả đũa sát ván của phe Nguyễn Tấn Dũng tại Hội nghị này khi đại đa số Trung ương đảng đã bác yêu sách đòi Nguyễn Tấn Dũng phải rút lui, lột mặt nạ Nguyễn Phú Trọng là người thiếu uy tín và khả năng. Cho nên hiện nay các phe đang rất cay cú nhau và đang tìm cách tiếp tục trả thù nhau. Cụ thể nhất là chỉ một ngày sau HNTU 6 bế mạc, trong dịp gặp cử tri ở Hà nội Nguyễn Phú Trọng đã cho biết, sự việc „chưa phải là xong“xvii. Rõ ràng và công khai hơn, trong hai ngày tiếp xúc với cử tri ở Sài gòn (17-18.10) Trương Tấn Sang đã tiếp tục nhạo báng gọi Nguyễn Tấn Dũng là „đồng chí X“ (hay đồng chí lạ!) và khuyên Nguyễn Tấn Dũng „không đủ uy tín thì nghỉ, ở làm gì nữa“ xviii và còn công kích kết án ông Dũng "Nếu chúng ta hèn nhát thì làm đơn gửi cho Đảng chúng ta nghỉ, chúng ta rút lui đi để cho những người dũng cảm làm việc"xix. Nguyễn Tấn Dũng đã trả đũa ngay bằng cách không để báo điện tử Chính phủ đưa tin cuộc nói chuyện của Trương Tấn Sang ngày 18.10 và chỉ đưa tin sai lệch cuộc nói chuyện của ông Sang ngày 17.10.xx Không những thế, vì quá tức tối nên Nguyễn Tấn Dũng tuy không phải đại biểu Quốc hội ở Sài gòn, nhưng lần này đã nói chuyện với cử tri sinh viên và giáo sư ở Đại học Quốc gia Sài gòn và vẫn không biết ngượng đề cao „lòng tự trọng“xxi. Đặc biệt nữa, trong Báo cáo dài gần 15.000 chữ trước Quốc hội ngày 22.10 Nguyễn Tấn Dũng đã không một lần nhắc tới tên Bộ chính trịxxii , mặc dù có mặt cả Nguyễn Phú Trọng lẫn Trương Tấn Sang…. Như thế ông Dũng muốn cho mọi người biết rằng, đối với ông thì Bộ chính trị đã chết rồi, không còn uy tín gì nữa.
3. Việc đại đa số Ủy viên Trung ương đảng đã bác yêu cầu của Bộ chính trị, đây là lần đầu tiên xẩy ra trong ĐCSVN, chứng minh rõ ràng là, đại đa số các Ủy viên Trung ương – gồm phần lớn là các bộ trưởng, thứ trưởng các bộ quan trọng, BT tỉnh ủy, Thành ủy, Chủ tịch Ủy ban nhân dân 63 tỉnh và thành phố - đều đã dính líu sâu vào các vụ tham nhũng, chạy chức, mua quyền. Họ không còn thiết tha tới Đảng và cũng không còn thấy tương lai của chế độ, mà chỉ còn biết thờ tiền-quyền, cấu kết với nhau để bảo vệ lợi ích nhóm. Họ là bầy sâu thì cần giữ kẻ nuôi bầy sâu, cho nên họ đã không truất phế Nguyễn Tấn Dũng! Kết quả HNTU 6 và sự chống đối nhau ngày càng công khai và mãnh liệt giữa một số người chính trong Bộ chính trị đã chứng tỏ sự phân hóa trong Bộ chính trị, Ban bí thư và Trung ương đảng đã tới đỉnh điểm.
4. Nhóm cầm đầu Bắc kinh biết rất rõ và theo dõi rất sát tình hình và những biến động trong nội tình ở cấp chóp bu ĐCSVN. Họ đang tìm cách khai thác triệt để; sẵn sàng che chở cho nhân vật nào ở Hà nội đang bị thất thế. Vì thế trước HNTU 6 ít ngày Nguyễn Tấn Dũng đã được mời sang dự Hội chợ thương mại, đầu tư ASEAN – Trung Quốc lần thứ 9 ở Nam Ninh, Quảng Tây ngày 20.9 (mặc dầu hầu hết các nước Asean chỉ cử cấp thấp sang dự) xxiii và đã được Tập Cận Bình, người đứng đầu sắp tới của ĐCS Trung quốc, tiếp ân cần. Hình ảnh cuộc gặp gỡ đã được đài Bắc Kinh truyền đi rộng rãi và được các đài và báo VN trân trọng phổ biến. Qua đó Bắc Kinh muốn nhắn nhủ ngay cả đồng minh thân thiết của họ là Nguyễn Phú Trọng và các ủy viên Bộ chính trị lẫn Trung ương đảng CSVN rằng, đừng có ép buộc quá với Nguyễn Tấn Dũng. Cho nên Nguyễn Tấn Dũng vẫn ngồi yên trên ghế Thủ tướng và chính vì thế sự kình chống nhau trong Bộ chính trị, Ban bí thư và Trung ương đảng CSVN tiếp tục gia tăng. Đây chính là sách lược của Bắc kinh muốn cho đối phương chảy máu, kiệt sức, tê liệt để từ đó ra tay thủ lợi. Chính sách chia để trị, sò hến cắn nhau ngư ông biển lợi của nhóm cầm đầu Bắc Kinh đối với ĐCSVN đã được thi thố nhiều lần suốt từ thập niên 50 của Thế kỉ trước. Một VN đang rơi vào tình trạng kinh tế phá sản, nợ Trung quốc chồng chất (chỉ tính 8 tháng đầu 2012 số nhập siêu của VN với Trung quốc đã lên tới 10 tỉ USD, gần xấp xỉ với số nhập siêu cả năm 2011)xxiv, nội bộ đầu não phân hóa và kình chống nhau là cơ hội ngàn vàng để Bắc Kinh chiếm đóng các hải đảo và ra các điều kiện để Nguyễn Phú Trọng và Nguyễn Tấn Dũng phải chấp nhận.
5. Với tư duy coi việc nước là chuyện riêng, tác phong vô trách nhiệm và lề lối làm việc cà rề cà rịch từ Bộ chính trị, Ban bí thư tới Trung ương đảng khiến cho những khó khăn của đất nước ngày càng gia tăng và nguy cơ xâm lấn của Bắc kinh ngày càng nguy hiểm. Thật vậy, giữa lúc Bắc Kinh đang gia tăng ngang ngược chiếm đảo và tài nguyên của VN; trong khi tham nhũng bùng nổ, kinh tế-tài chánh đang rơi vào phá sản, những bức xúc của nông dân, công nhân và công viên chức đang sôi sục thì từ khi Nguyễn Phú Trọng làm Tổng bí thư đã mở hết hội nghị này tới hội nghị khác, tổng cộng lại tất cả kéo dài trong nhiều tháng. Chỉ tính trong vài tháng gần đây mọi người đều phải giật mình về những cuộc hội họp kéo dài của Bộ chính trị, Ban bí thư, Trung ương đảng và các Ban, các Bộ…Chỉ tính riêng từ tháng 7 tới nay Bộ chính trị, Ban bí thư đã bỏ ra 21 ngày họp cho tự phê bình và phê bình, 15 ngày Bộ chính trị, Ban bí thư,Trung ương đảng họp HNTU 6. Đấy là chưa kể các Ban trung ương, Ban cán sự đảng chính phủ, các bộ, các ngành và các đảng bộ tỉnh và thành phố mở hàng loạt các hội nghị tự phê bình và phê bình kéo dài trung bình 3-5 ngày. Bao nhiêu tiền bạc và thì giờ cho những cuộc họp này. Nhưng kết quả như mọi người thấy, từ 21 ngày họp tự phê bình, phê bình của Bộ chính trị,Ban bí thư, 15 ngày họp HNTU 6 và 5 ngày họp Ban cán sự Đảng Chính phủ chẳng đi đến câu cả, vẫn là chuyện Nguyễn Như Vân, nhưng tốn kém tiền bạc của dân thì rất lớn! Tệ hại nữa là những người cầm đầu chế độ, tuy mở miệng đều nói để dân biết, dàn bàn, dân làm, dân kiểm tra. Nhưng tất cả các hội nghị này họ đều đóng cửa kín, không cho báo chí theo dõi, không thông tin ra ngoài. Mỗi khi họp xong thì ra bản Thông báo toàn những ngôn ngữ dao to búa lớn, tự khen, tự tha bổng cho nhau và những hứa hẹn vô thưởng vô phạt! Họ đã biến việc của đất nước và số phận của gần 90 triệu người thành việc việc riêng tư của vài người!
Nguyên nhân: Sai lầm từ hệ thống
Nhiều lão thành cách mạng, trong đó có cố Thủ tướng Võ Văn Kiệt và cựu Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Văn An, những người suốt đời đắp chăn CS cho nên nhìn thấy rất rõ chấy rận trong chế độ này ngày càng sinh sôi nẩy nở. Cả Trương Tấn Sang cũng phải nhìn nhận là “ Một con sâu đã nguy hiểm huống gì một bầy”xxv. Họ đã thấy lỗi từ hệ thống của chế độ độc tài toàn trị. Ngày càng có nhiều chuyên viên đã gột bỏ thái độ tránh né và thẳng thắn công khai nhìn nhận rằng, chính hệ thống tổ chức chế độ độc tài toàn trị, với cơ chế độc đảng, tôn thờ chủ nghĩa Marx-Lenin, ruộng đất thuộc chủ hữu Nhà nước (Đảng) và Kinh tế thị trường định hướng XHCN với các tập đoàn và tổng công ti làm chủ đạo đã là nguyên nhân của mọi nguyên nhân đưa tới các tệ trạng tham nhũng, chạy chức, mua quyền, bất công; cảnh đói nghèo, tụt hậu của VN so với nhiều nước trong khu vực và các nạn đàn áp tước đoạt nhân phẩm của nhân dân chưa từng thấy trong lịch sử dân tộc. Và từ đó đưa tới lệ thuộc phương Bắc ngày càng nguy hiểm.
Lỗi hệ thống là như thế nào? Hệ thống (System) là nền tảng, kết cấu để một sự vật được hình thành. Như một căn nhà đứng vững được là nhờ có nền xi măng và tường cột vững chắc, mái nhà có ngói tốt để che mưa nắng…Nếu các cơ cấu này được xây dựng với chất liệu tốt thì căn nhà vững chãi trước các bão tố. Ngược lại, nếu xây dựng với chất lượng xấu thì căn nhà sẽ siêu vẹo, sụp đổ, không bõ công sửa chữa. Hệ thống chính của một chiếc xe hơi là bộ máy, khung xe và các bánh xe. Nếu các bộ phận của hệ thống này tốt thì xe chạy tốt. Nếu xe chỉ hoành tráng bề ngoài nhưng chất lượng dỏm thì chỉ chạy ít ngày sẽ hư và nguy hiểm tới tính mạng !
Trong cơ chế chính trị ở VN hiện nay thì hệ thống của nó bao gồm: chế độ độc đảng, tư tưởng Marx-Lenin, lấy tập trung dân chủ làm guồng máy vận hành chế độ; trước đây dùng doanh nghiệp nhà nước và kinh tế tập thể để tổ chức kinh tế, nay được thay một phần bằng Kinh tế thị trường định hướng XHCN, với các tập đoàn và tổng công ti độc quyền và nhiều ưu đãi.
Sự tan rã của Liên xô và sự chuyển mình của các nước CS Đông Âu sang dân chủ đa nguyên trước đây hai thập kỉ đã chứng minh không thể chối cãi được là chế độ CS với các hệ thống cơ bản trên đây đã hoàn toàn sai lầm và không tưởng, nó vĩnh viễn thuộc về quá khứ và không còn tương lai. Chính hệ thống chính trị này đã gây ra nạn độc tài, chỉ một vài người suy nghĩ và quyết định cho tất cả, ý kiến và các quyền chính đáng của nhân dân không được tôn trọng, luật pháp chỉ bao che cho kẻ có quyền-tiền. Tình trạng này dẫn tới lạm quyền, tham nhũng, đàn áp, dối trá, kinh tế xuống dốc, nhân dân đói nghèo và đạo đức suy đồi. Từ khi thực hiện Kinh tế thị trường định hướng XHCN còn thúc đẩy sự thỏa hiệp giữa kẻ có quyền và kẻ có tiền làm sống dậy một xã hội tư bản hoang dã trước đây mấy thế kỉ. Đây là những hình ảnh rất đau thương của VN suốt trên 60 năm ngụp lặn trong hệ thống XHCN!
Sự thực rõ ràng như trắng với đen, ngày với đêm như vậy. Nhưng Nguyễn Phú Trọng, người cầm đầu CSVN hiện nay, vừa lú vừa ngố làm như không biết những gì đã xẩy ra ở Liên xô, Đông Âu hay vẫn mù quáng chỉ biết sách vở! Từ khi lên làm Tổng bí thư trong mỗi HNTU ông thường nêu ra một loạt các câu hỏi, làm như ông rất khách quan của người làm công tác khoa học và cũng muốn lắng nghe ý kiến người khác. Ông Trọng đã đặt ra các câu hỏi như, tại sao từ trước tới nay Bộ chính trị từ thời này sang thời khác tổ chức hàng trăm cuộc tự phê bình và phê bình và ban bố không biết bao nhiêu nghị quyết, nhưng các tệ trạng tham nhũng, bán chức mua quyền ngay ở cấp cao ngày càng trầm trọng? Hay tại sao sau trên ¼ thế kỉ gọi là “đổi mới” nhưng đất nước vẫn lạc hậu, giáo dục càng xuống cấp? Trong HNTU 6 ông Trọng đòi phải giải quyết tốt các vụ khiếu kiện của nông dân, nhưng lại vẫn khăng khăng đòi ruộng đất độc quyền của nhà nước và khẳng định „ không phải là quyền sở hữu“ của nhân dân. Như vậy chính Nguyễn Phú Trọng đã phủ nhận quyết định của ĐH 11.xxvi
Những gì ông đang hô to nói lớn và những gì ông ta đang làm hoàn toàn mâu thuẫn với nhau, như ngày với đêm. Ai theo dõi các hoạt động của Nguyễn Phú Trọng thì thấy rất rõ là, ông Trọng đang tự cột hai chân của mình bằng chế độ độc đảng và chủ nghĩa Marx-Lenin đã phá sản và không tưởng. Không những thế, ông còn tự cột hai tay vào dây Kinh tế thị trường định hướng XHCN và vào “anh cả phương Bắc”. Thế rồi ông Trọng đấm ngực than trách tại sao bao nhiêu giải pháp và nghị quyết đưa ra chẳng kiến hiệu gì cả, thậm chí tình hình ngày càng nguy khốn! Cụ thế mới nhất là sau 21 ngày tự phê bình và phê bình và 15 ngày thảo luận nhưng kết quả HNTU 6 vừa qua đã trở thành con số không ! Chẳng những thế ông còn bị Nguyễn Tấn Dũng và đa số trong Trung ương lột mặt nạ trở thành ông Tổng ngố ngay trước 200 quan văn võ giường cột của chế độ mà ông từng giáo dục và ca tụng! Rõ ràng Nguyễn Phú Trọng đang tự dẫn mình vào ngõ bí, vì cứ mãi luẩn quẩn với cái hệ thống chính trị đã sai lầm và phá sản, như chính ông đã qui định trong Cương lĩnh Chính trị 2011!
Mọi sai lầm và tội lỗi đều bắt nguồn tự hệ thống độc đảng và chủ nghĩa Marx-Lenin. Thay vì sáng suốt và dũng cảm biết lắng nghe nhân dân, đi đầu là thanh niên, trí thức, kể cả các đảng viên tiến bộ, ông Trọng lại ngang ngạnh chụp mũ và kết án những ai lên tiếng cảnh giác! Thật vậy, sau khi phải chấp nhận quyết định của đa số Trung ương đảng không khiển trách Bộ chính trị, Ban bí thư và nhất là không cách chức Nguyễn Tấn Dũng thì Nguyễn Phú Trọng tiên liệu là, việc này sẽ làm đảng viên vô cùng thất vọng, các trí thức và nhân sĩ sẽ vô cùng bất mãn và đại đa số nhân dân sẽ chống lại nhóm cầm đầu bất lực. Vì thế, thay vì nghiêm túc tự trách mình, trong diễn văn bế mạc Nguyễn Phú Trọng đã lại tìm cách đánh phủ đầu phong trào chống đối trong Đảng và ngoài xã hội sau HNTU 6, bằng cách chụp mũ cho những ai chỉ trích, kết án sự bất lực của Nguyễn Phú Trọng là “các thế lực thù địch xuyên tạc, chống phá”:
“Về việc đề nghị xem xét kỷ luật, Ban Chấp hành Trung ương đã thảo luận rất kỹ, cân nhắc toàn diện các mặt ở thời điểm hiện nay và đi đến quyết định không thi hành kỷ luật đối với tập thể Bộ Chính trị và một đồng chí trong Bộ Chính trị; và yêu cầu Bộ Chính trị có biện pháp tích cực khắc phục, sửa chữa khuyết điểm; không để các thế lực thù địch xuyên tạc, chống phá. „xxvii
Con đường của chúng ta
Sau HNTU 6 ngay cả những ai lạc quan và hi vọng là Nguyễn Tấn Dũng sẽ tự biết điều xin rút lui, hay nếu không thì Bộ chính trị và Trung ương đảng sẽ bắt ông ta phải từ chức Thủ tướng. Nhưng cả hai kì vọng này đều không xẩy ra. Trái lại, cuộc xung đột và đánh phá giữa các phe trở nên mãnh liệt hơn, dã man hơn. Quyền lợi ích kỉ cá nhân, gia đình và phe nhóm đang được các người có quyền lực đặt ưu tiên hơn trước những đói nghèo của nhân dân, tụt hậu của đất nước và nguy vong của tổ quốc! Các hành động, cách cư xử và tư cách của những người có quyền lực từ trong Đảng đến Chính phủ cho tới bọn quan tham ở các địa phương rõ ràng là sản phẩm của toàn bộ hệ thống XHCN. Ai cũng nhìn thấy, nay đã tới giai đoạn họ không còn coi nhau là đồng chí nữa mà chỉ còn vì đồng tiền mà thôi! Chính họ còn không thể cứu được mình thì làm sao chờ đợi họ cứu dân, cứu nước! Đây là bài học và kết luận chính xác nhất từ sau HNTU 6 của đại đa số nhân dân trong nhiều giới, kể cả những đảng viên CS tiến bộ còn biết giữ lòng tự trọng.
Càng ngày càng nhiều người ý thức rằng, muốn chống tham nhũng có hiệu quả, chấm dứt phung phí tài sản nhân dân của các tập đoàn kinh tế nhà nước, chấm dứt nạn mua chức bán quyền, chấm dứt bất công và đàn áp, phục hồi các quyền tự do của công dân, phát triển kinh tế bền vững và bảo vệ hữu hiệu chủ quyền của đất nước thì chỉ có con đường duy nhất là phải chấm dứt chế độ độc tài toàn trị với những quái thai của nó là chủ nghĩa Marx-Lenin và Kinh tế thị trường định hướng XHCN!
Do đó chọn chủ nghĩa Dân chủ Đa nguyên thay thế cho chủ nghĩa độc tài toàn trị là một tất yếu lịch sử của dân tộc ta !
Chọn chế độ Dân chủ đa nguyên vì nó gần với xã hội con người nhất, nó hiểu mặt tốt và mặt xấu của con người, qua kinh nghiệm xương máu bao nhiêu thế kỉ từ Đông sang Tây đã cho thấy quyền lực càng lớn thì độc quyền càng tàn bạo. Vì ý thức về qui luật chính trị này nên chế độ Dân chủ đa nguyên hiểu rõ và biết cách tổ chức và điều hành một xã hội văn minh qua nguyên tắc tam quyền phân lập độc lập và bình đẳng với nhau, cùng với pháp quyền, đa đảng, tự do báo chí và kinh tế thị trường. Hệ thống Dân chủ đa nguyên dựa trên những cơ sở căn bản này đã được thực tế chứng minh từ mấy thế kỉ nay ở rất nhiều nước. Không những thế, chế độ Dân chủ đa nguyên có khả năng tự biến đổi và tự cải thiện trong trật tự và hòa bình, nó phủ nhận dùng giải pháp bạo lực trong sinh hoạt chính trị vì bạo lực là con dao hai lưỡi. Nói tóm lại, Dân chủ đa nguyên là chế độ gần với xã hội con người nhất, mang lại ấm no hạnh phúc, gìn giữ nhân phẩm và bảo vệ công bằng so với tất cả các chế độ chính trị khác từ trước tới nay. Các bằng chứng này đã được chứng minh hùng hồn ở hầu hết các nước Âu châu, Úc châu, nhiều nước ở Mĩ châu, Á châu và đang mở sang cả Phi châu.
Chế độ Dân chủ đa nguyên là một sáng tạo chung của nhân loại rất có giá trị đã mang lại hạnh phúc, ấm no, tự do dân chủ và văn minh cho nhiều dân tộc và ngày càng được trân trọng ở khắp năm châu. Trái với chủ nghĩa CS Marx-Lenin vừa không tưởng vừa cực kì tàn bạo dã man, đã giết hại hàng trăm triệu người, gây hận thù giữa các thành phần dân tộc, gây ra những cuộc tị nạn khủng khiếp. Trong đó dân tộc VN là nạn nhân đau khổ nhất, từ di cư Bắc Nam, cải cách ruộng đất vô luân, tới cuộc nội chiến tàn khốc nhất trong lịch sử, tiếp đến các trại cải tạo và mấy triệu người trở thành thuyền nhân… Thế rồi từ đó đến nay đất nước vẫn nghèo đói tụt hậu, nhân dân mất tự do và nay Tổ quốc còn đang đứng trước cuộc xâm lấn từ phương Bắc!
Mục tiêu chung của chúng ta rất lớn, rất quan trọng, không thể một vài cá nhân hay đoàn thể quán xuyến được. Đối thủ của chúng ta tuy đang yếu nhưng vẫn còn rất ngang ngạnh và đầy xảo quyệt. Cho nên chúng ta phải tạo một mẫu số chung lớn, đại đa số và các khuynh hướng dân chủ đều có thể tham gia, đem nhiệt tình và trí óc góp công, góp của, góp sức. Trong đó thanh niên, trí thức và chuyên viên phải đi đầu làm gương. Trong lúc này các đảng viên CS tiến bộ và biết quí lòng tự trọng có thể đóng góp phần rất quan trọng để chấm dứt nhanh và gọn chế độ độc tài toàn trị. Các cộng đồng VN ở nước ngoài cần tích cực và đóng góp thích hợp vào cuộc vận động chung của toàn dân tộc.
Mục tiêu của chúng ta muốn tới là, đối với trong nước: Một chế độ dân chủ đa nguyên, pháp trị, tự do cho mọi người, đa đảng, tự do báo chí, kinh tế thị trường… Đối với bên ngoài: bảo vệ độc lập, chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ và các hải đảo, hợp tác với các nước và tổ chức quốc tế có cùng mục tiêu biến Đông Nam Á và Á châu thành một khu vực hòa bình, hợp tác cùng phát triển…..Con đường chúng ta đi tới mục tiêu là dùng phương pháp đấu tranh chính trị phi bạo lực, kết hợp tâm trí và sức mạnh của nhân dân các giới ở trong nước, kiều bào VN ở nước ngoài và kết hợp sức mạnh của thời đại với tất cả các nước và tổ chức quốc tế dân chủ tiến bộ….
Cả thế kỉ qua nhiều thế hệ, nhiều đoàn thể và cá nhân đã bị đánh lừa, đã bị hi sinh phi lí cho những ý thức hệ sai lầm và những tổ chức cực đoan, phiêu lưu và thiển cận. Cho nên sự kết hợp mọi tầng lớp nhân dân trong giai đoạn mới hiện nay phải được xây dựng trên một số nền tảng cản bản để đánh tan các nghị kị và ngăn ngừa hữu hiệu những toan tính tôn thờ độc tài, bạo lực… Đó là phải dựa trên các nguyên tắc tự nguyện, dân chủ và trách nhiệm.
Tình hình đất nước và hậu quả vô cùng tai hại của HNTU 6 cho thấy, nhóm cầm đầu chế độ độc tài toàn trị - đứng đầu là Nguyễn Phú Trọng, Trương Tấn Sang, Nguyễn Tấn Dũng- đã hoàn toàn bất lực không giải quyết được những vấn nạn trong Đảng và vô cảm trước những bức xúc của nhân dân và nguy cơ lệ thuộc của đất nước. Chỉ vì quyền-tiền cho nên họ đang lập các phe phái đánh phá và thanh toán lẫn nhau, khinh thường trí thức, đảng viên và nhân dân, coi chuyện của đất nước là việc riêng của vài người! Chờ đợi những kẻ bất tài, vô tư cách tự ý rút lui; hay những kẻ độc tài gian ác tự biến thành dân chủ, nhân đạo là hoàn toàn không tưởng!
Chúng ta không thể chần chừ, lưỡng lự, ngồi chờ sung rụng. Chúng ta phải có quyết tâm cao, kết hợp rộng lớn, kiên trì đấu tranh vận động. Nhưng cũng không được phép làm một cách mù quáng, không cân nhẳc kĩ lưỡng, mà phải có mục tiêu thật rõ ràng, kế hoạch thật chặt chẽ và phương pháp tiến hành thích hợp…Dân chủ đa nguyên của thời đại là con đường của chúng ta để sớm chấm dứt độc tài, tham nhũng, kiến tạo tự do dân chủ, phú cường cho đất nước, hạnh phúc của nhân dân và ngăn chặn hữu hiệu cuộc xâm lấn từ phương Bắc !
25.10.2012
No comments:
Post a Comment