Written
By Hai Hoang Van on Thứ năm, ngày 04 tháng mười năm 2012 | 10/04/2012 02:53:00
SA
Bài Mới
Written By Hai Hoang Van
on Thứ năm, ngày 04 tháng mười năm 2012 | 10/04/2012 07:46:00 CH
Đó là đề tài bàn luận sôi nổi cũng với hàng loạt
phương án tác chiến giả định được giới quan sát chính trường vỉa hè đưa ra bàn
luận trong những ngày Hội nghị TW 6 nhóm họp, một phiên họp " ít có "
và khẩn cấp…
Nguồn cơn, " chất liệu ", các nguồn dữ
liệu để giới quan sát chính trường vỉa hè căn cứ mà bàn đó là chuyến thăm đột
xuất, chớp nhoáng Bắc Kinh của ông Nguyễn Tấn Dũng với tấm hình bắt mắt, ăn
ảnh, cả 2 ông Tập Cận Bình, Nguyễn Tấn Dũng đều " thắt cổ" của mình
bằng chiếc cavat màu xanh nước biển; Rồi việc Trung ương dự kiến họp 15 sau đó
chuyển sang ngày 10 và đùng một cái chuyển sang ngày 1/10, các UVTW chỉ nhận
được giấy báo họp trước 24 giờ; Rồi cái công văn 7169 đưa vào danh sách đỏ các
blog độc hại có blog Biển Đông-trở thành đề tài cấm kỵ nhạy cảm hay do đây là
một đòn chính trị, tín hiệu của sách lược: giết gà dọa khỉ…
Tương quan lực lượng của cuộc chiến qua cái "
chợ mạng" có thể tạm nhận diện binh lực của hai phe như sau:
-Phe ông Nguyễn Phú Trọng có ông Trương Tấn Sang,
ông Phùng Quang Thanh, ông Trần Đại Quang; Phe này có vẻ được giới blog ủng hộ
cổ súy…
-Phe ông Nguyễn Tấn Dũng có các ông Nguyễn Chí Vịnh,
Nguyễn Văn Hưởng, Tô Lâm, Đinh Thế Huynh, Thiếu tướng Lê Phúc Nguyên, (TBT báo
Quân đội nhân dân ), Trung tướng Hữu Ước, ( TBT báo Công an nhân dân ); Đại tá
Nguyễn Như Phong ( TBT báo Năng lượng mới ); Ông Kim Quốc Hoa ( TBT báo Người
cao tuổi )…
Về lực lượng tuyên truyền báo chí " lề
đảng", phe ông Dũng có vẻ mạnh cánh hơn ?
Trở lại việc Trung Quốc sẽ can thiệp quân sự vào
Việt Nam như thế nào nếu trong nội tình nươc Việt xảy ra những cuộc đấu đá khốc
liệt; khi xảy ra những chuyện " cơm chẳng lành, canh chẳng ngọt " thì
phe yếu thế để duy trì quyền lực của phe mày thường bắt tay với ngoại bang và
nhờ can thiệp quân sự như từng xảy ra trong quá khư đối với các trường hợp Trần
Ích Tắc, Lê Chiêu Thống, Gia Long, Hoàng Văn Hoan…
Gần đây có một vài tư liệu có đề cập tới việc vì sao
Trung Quốc mở một chiến dịch quân sự to lớn, có lúc tập trung tới 20 sư đoàn
của 4 đại quân khu đánh lấn vùng Vị Xuyên Hà Giang giai đoạn 1984-1988; Đây là
cuộc chiến mà một số nguồn tin cho hay: Trung Quốc muốn tạo lập một "tấc
đất cắm dùi" cho Hoàng Văn Hoan để ông này thành lập một nước cộng hòa tự
trị tại đây…
Liệu Trung Quốc có phát động một cuộc chiến tranh
trên bộ giống như tại Vị Xuyên Hà Giang năm 1984-1988 không ? Chắc là không vì
2 nước đã ký hiệp định biên giới và về đánh nhau trên bộ sĩ khí của quân Việt
bao giờ cũng mạnh hợ quân Hán mặc dù quân Việt dạo này không mấy ưa Đảng và Nhà
nước…
Vậy thì chỉ còn có con đường gây sự trên biển; chiếc
cavat màu xanh nước biển mà hai ông Tập Cận Bình và Nguyễn Tấn Dũng tự thắt vào
cổ nhau ngầm phô ra với thế giới có ngầm thông điệp điều này không; Song song
với việc này là cái blog ất ở Biển Đông lành như đất cũng bị xếp vào diện cực
kỳ phản động ?
Nếu xảy ra chiến tranh trên biển thì Trung Quốc có
chớp nhoáng đánh chiếm các hòn đảo trong quần đảo Trường Sa trong đó có đảo
Sinh Tồn lớn nhất mà Việt Nam đang chiếm giữ?
Nếu xảy ra cuộc chiến trên biển thì Trung Quốc có
thắng nhanh và có giữ được không ?
Đây là một đề tài quân sự vượt tầm của giới quan sát
chính trường vỉa hè nhưng dân vỉa hè vẫn bàn. Dấu hiệu về cuộc chiến trên Biển
Đông đã xuất hiện khi thấy Trung Quốc đang hư trương thanh thế vùng biển Đông
bắc, cà khịa với Nhật bản ở vùng biển Điếu Ngư chắc là để giương đông kích tây
chăng ? Và để trợ giúp Việt Nam, Mỹ đã cho Việt Nam vay 100 triệu USD để mua vệ
tinh viễn thám; chắc để tăng cường quan sát biển..Nếu xảy ra cuộc chiến trên
Biển Đông áp sát với hội nghị TW 6 của Việt Nam, Trung Quốc có mấy cái thất thế
về chính trị:
-Đụng đến quần đảo Trường Sa là đụng tới 4 quốc gia
có chủ quyền về quần đảo này cho dù Trung Quốc chỉ đánh Việt Nam giúp ông Dũng
có vị thế;
-Trung Quốc đang chuẩn bị Đại hội Đảng, chuẩn bị đưa
Tập Cận Bình lên chấp chính; trong thời đại ngày này không một nguyên thủ nào
lên chấp chính lại bằng chiến công mở đầu bằng bom đạn, gươm súng, đầu rơi máu
chảy cả; Liệu Tập Cận Bình có tính đến bài toán được mất trong ván bài thế sự
toàn cầu: " ném chuột vờ đồ quý " ?
- Nếu phát động chiến tranh lại thua hoặc rơi vào
thế giằng co thì Trung Quốc và Tập Cận Bình sẽ đánh bài chuồn, rút lui trong
danh dự theo " kịch bản " nào đây khi mà Mỹ, Nhật, Tây Âu không làm
ngơ để Trung Quốc muốn làm mưa làm gió gì trên Biển Đông thìu làm ?
-Về quân sự nếu xảy ra chiến sự trên vùng biển
Trường Sa thì Việt Nam có lợi thế về khoảng cách, gần hơn về địa lý; Trung Quốc
có lợi thế hỏa lực đông hơn mạng hơn so với Việt Nam…Song chỉ cần Ấn Độ, Nga
cho Việt Nam mượn hoặc dúi cho vài thứ là Việt Nam có đủ sức ăn thua với Trung
Quốc…
Theo các phương tán tác chiến do giới quan sát vỉa
hè trong đó có dân xe ôm đưa ra thì gây sự trong Biển Đông bây giờ là một trò
mèo hạ sách, bất lợi nhiều cho phía Trung Quốc; Do vây đây là một cơ hội, lợi
thế nếu phe ông Trọng, ông Sang muốn đẩy đến cùng cuộc chiến chỉnh đốn Đảng;
Vấn đề không phải liên quan tới cá nhân của 2 ông mà cái Đảng của các ông…
Nếu nói mà không làm được thì khác gì đẩy cái xe
vượt dốc không đẩy lên được đỉnh dốc mà để cho nó tụt xuống thì hiểm họa khôn
lường…
(NV) - Những người được tặng cho biệt hiệu “Giàu
nhất thị trường chứng khoán Việt Nam” đang sốt vó: giá trị tài sản bằng cổ
phiếu mà họ sở hữu “bốc hơi” mạnh.
(Dân Việt) - Thiếu tướng Lê Văn Cương - nguyên Viện
trưởng Viện Nghiên cứu chiến lược - Bộ Công an, khẳng định: Nếu Đảng không vượt
qua được chính mình thì việc đánh mất vai trò cầm quyền là tất yếu!
Tham nhũng được coi là giặc nội xâm, là một vấn đề
nhức nhối trong bất kỳ xã hội nào cũng vậy. Tác hại của tham nhũng sẽ tác động
đến mọi mặt của cuộc sống, ảnh hưởng đến tăng trưởng, phát triển của quốc gia,
nó còn là một loại thuế ‘bổ sung” không chính thức mà người nghèo. Không những
thế, tham nhũng còn tạo ra sự chia rẽ và bất bình đẳng và xung đột xã hội, từ
đó dẫn đến việc vi phạm quyền con người. Vì tham nhũng là một hình thức đặc
biệt nguy hại gây ra sự phân biệt đối xử. Mục đích của nó là để nhận được lợi
ích, đặc ân từ những người nhận hối lộ, là hình thức phân biệt và chống lại
những người nghèo.
Nguồn gốc của tham nhũng là do lòng tham của con người, bất kỳ ai trong chúng
ta đều có lòng tham, đã là con người thì người ta khó có thể tránh khỏi điều
này được. Nhất là trong một môi trường xã hội có đầy rẫy những tệ nạn xã hội
như ở Việt nam hiện nay thì hành vi tham nhũng là phổ biến. Trong cuộc sống
hàng ngày, do lòng tham sẽ khiến một số người có các hành vi lạm dụng chức vụ,
quyền hạn, hoặc cố ý làm trái pháp luật để phục vụ cho lợi ích cá nhân. mình
hoặc nhũng nhiễu người khác để trục lợi. Các hành vi đó được gọi là tham nhũng.
Nhắc đến chuyện tham nhũng, thì không ít người cho rằng "Ở đâu mà chẳng có
tham nhũng!", điều đó là có thể hoàn toàn đúng, vì quốc gia nào mà không
có tham nhũng. Nhưng có lẽ chỉ khác nhau về mức độ ít hay nhiều, hay tham nhũng
lớn và tham nhũng vặt. Tham nhũng lớn xảy ra chủ yếu liên quan đến dự án thu
mua lớn và phổ biến trong các dự án, các hợp đồng đầù tư công từ vốn ngân sách.
Còn tham nhũng vặt, còn được gọi là tham nhũng hành chính hay tham nhũng quan
liêu, là loại tham nhũng diễn ra thường ngày, khi các nhân viên công chức tiếp
xúc với trực tiếp với người dân. Những vụ tham nhũng vặt còn hay xảy ra khi
người dân hay các công ty tìm cách né tránh nghĩa vụ của mình bằng cách thông
đồng với các viên chức liên quan, như các khoản thuế phải đóng góp theo quy
định, hay việc bỏ qua các quy định, thủ tục hay trình tự giải quyết công việc,
để nhằm bòn rút tiền từ các công dân, các công ty bằng hành vi nhũng nhiễu.
Trong phạm vi bài viết này chỉ xin đề cập tới vấn đề làm sao để tiêu trừ các
hành vi tham nhũng vặt, một hiện tượng hết sức phổ biến mà chúng ta thấy được
trong cuộc sống hàng ngày của người dân ở Việt nam. Vì một thực tế tham nhũng
vặt có mặt ở tất cả các ngành và đang bào mòn dần uy tín của nền hành chính
công. Trong khi hiện nay người ta chống tham nhũng lại chỉ tập trung chủ yếu
vào những vụ việc tham nhũng lớn, mà ít khi để ý tới các hành vi tham nhũng
vặt. Nhưng trên thực tế chính nạn tham nhũng vặt mới là tác nhân chủ yếu tác
động rất lớn tới cuộc sống hằng ngày của người dân.
Thực ra tham nhũng không phải là một vấn đề mới và tham nhũng ở các nước đang
phát triển như Việt Nam cũng là chuyện bình thường, nhưng mấy ai biết rằng tham
nhũng là một nhân tố cản trở sự phát triển của quốc gia mình trên mọi lĩnh vực.
Nhất là trong điều kiện nền kinh tế hội nhập như ở Việt nam hiện nay, việc tham
nhũng vặt trong các thủ tục cũng đã gây không ít điều khó chịu cho các nhà đầu
tư và cũng là một trong những lý do khiến họ rút lui hoặc lựa chọn quốc gia
khác để đầu tư.
Nếu như có một tổ chức thăm dò dư luận có uy tín nào đó tiến hành việc khảo sát
với nội dung tham nhũng vặt ở Việt nam, thì điều khó khăn nhất cho công tác
thăm dò có thể sẽ là người dân không phân biệt nổi thế nào là tham nhũng hay
tham nhũng vặt là gì? Vì ở Việt nam nhiều khi tham nhũng đã trở thành bạn đồng
hành với mỗi con người trong cuộc sống hàng ngày, đến mức đã khiến cho mọi
người coi đó là chuyện bình thường, là lẽ tự nhiên và nhiều khi nó là điều
không thể thiếu được trong cuộc sống. Vì trên thực tế, một bộ phận không nhỏ
người của các cơ quan công quyền, từ anh bảo vệ, thường trực đến các nhân viên
văn phòng, cô y tá, ông bác sĩ đến các ông thủ trưởng cũng đều suy nghĩ rằng
làm nghề gì ăn việc nấy. Do đó, bây giờ trước khi làm một việc gì đó có dính
tới công quyền, thì người ta ai cũng như ai đều phải nghĩ tới việc quen ai liên
quan đến việc đó để nhờ vả. Mà đã là nhờ vả thì tất nhiên phải có phong bì lót
tay để "bôi trơn" gọi là tiền trà thuốc cho người giúp đỡ. Việc chung
chi hay quà cảm ơn thường là phong bì, phong bao cho công chức nhà nước theo
cách mà nhiều người gọi là văn hóa phong bì đã thành thông lệ... Quà cảm ơn vô
hình chung dẫn tới hệ quả là cơ chế “xin - cho” có đất để sống và tham nhũng
trở thành một vấn nạn mang tính hệ thống. Nếu không có thì bất đắc dĩ nhiều
người chặc lưỡi và bỏ tiền để sử dụng dịch vụ của các nhân vật cò trung gian để
giải quyết công việc.
Có nghĩa là nhiều khi người mong muốn được mất tiền và vui mừng khi đồng tiền
của mình bị mất cho người khác một cách hết sức vô lý để được việc. Hình như họ
quên rằng các công chức nhà nước nhận phong bì của họ là những người sống bằng
đồng lương do họ đóng thuế cho ngân sách bằng những đồng tiền mồ hôi nước mắt
của mình. Nói như thế không phải do người dân muốn mất tiền, nhưng vì họ sợ cô
y tá chăm sóc không chu đáo cho người bệnh, hay ông nhân viên văn phòng ủy ban
bận họp, hay dúi tiền cho ông cảnh sát để đỡ mất công ra kho bạc nhà nước nộp
phạt v.v... Và đặc biệt ở lĩnh vực đất đai cũng như các thủ tục giấy tờ có liên
quan đến sở hữu nhà đất thì gần như 100% người dân phải mất tiền, chi thêm tiền
để làm Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất và Giấy phép xây dựng.
Tham nhũng vặt thì phải có người đưa và kẻ nhận hối lộ, và ngược lại không có
kẻ đưa thì không có chuyện người nhận hối lộ. Nói như thế để thấy việc tham
nhũng vặt như ở Việt nam thì nguồn gốc xuất phát, hay guyên nhân chủ yếu là ở
người dân, chứ không thể hoàn toàn từ viên chức nhà nước. Người Việt mang nặng
tư tưởng nông dân, chỉ biết lo cho thân mình. Hơn nữa là tư tưởng xin cho, đặc
biệt là sự ích kỷ, thiếu công tâm, nghĩa là không ngay thẳng thích thiên vị, vì
có lẽ họ phải sống trong một đời thiếu yên ổn về mọi phương diện bắt buộc họ
phải nghĩ đến mình trước đã. Tiếp tay cho tham nhũng vặt cũng từ cái đó mà ra.
Dù biết rằng trong mọi công việc, từ việc đi khám chữa bệnh, đến xin đi học cho
con, xin việc, làm giấy tờ liên quan đến nhà đất... tất cả đều có những khoản
“phí lót tay” nhất định. Tùy theo mức độ cũng như tầm quan trọng của công việc,
phí “bôi trơn” sẽ có “giá” rất khác nhau. Nhưng nguyên nhân chính là do một số
người vì thiếu kiên nhẫn để xếp hàng thứ tự hay cung cấp đầy đủ các tài liệu
theo quy định trong việc giải quyết các thủ tục ở cơ quan công quyền. Thì họ
chịu mất tiền để được "ưu tiên" giải quyết trước, giải quyết tắt phi
thủ tục. Từ đó chính những người này đã tạo điều kiện và hình thành những nếp
xấu và làm hư công chức nhà nước. Để lâu dần những nếp xấu đó trở thành tiền
lệ, bất kể vấn đề gì ở cơ quan công quyền đều "Vấn đề đầu tiên là tiền
đâu"?
Chúng ta cử thử hình dung xem, nếu như tất cả mọi người đều nghiêm túc thực
hiện đúng các thủ tục theo trình tự quy định, bỏ cái tư tưởng chỉ biết lo cho
thân mình, cộng thêm với sự kiên nhẫn khi đến các cơ quan công quyền làm các
thủ tục, thì việc các công chức nhà nước vẫn phải làm việc như bình thường là
điều chắc chắn. Cũng có nghĩa là mỗi chúng ta đều không bị mất tiền bạc một
cách vô lý dười mọi hình thức lót tay, hối lộ.
Chống tham nhũng, đặc biệt là trong việc chống tham nhũng vặt của công chức nhà
nước là vấn đề không dễ, vấn đề mấu chốt là phải tạo được sự đồng thuận cao của
mỗi người dân. Tất cả mọi người đều phải nói không với tham nhũng vặt bằng hành
động cụ thể, đó là phải tuân thủ pháp luật và dứt khoát không hối lộ, đút lót
khi đến cơ quan công quyền. Chỉ có như vậy sẽ dần loại trừ được tệ nạn tham
nhũng vặt của công chức nhà nước ra khỏi đời sống xã hội. Việc này cần đòi hỏi
sự bền bỉ và có thời thời gian với sự tham gia của các cơ quan nhà nước và mội
người dân. Ví dụ như Singapore là một quốc gia hàng bậc nhất trong Bảng xếp
hạng chỉ số cảm nhận tham nhũng (CPI) là một ví dụ. Để diệt trừ tham nhũng vặt
họ phải mất tới 30 năm (1960-1990) mới hoàn thành về cơ bản.
Trong báo cáo về vấn đề tham nhũng vặt của Chương trình Phát triển Liên Hợp
Quốc (UNDP) đã nêu rõ mối nguy hại của tham nhũng vặt đối với các quốc gia rằng
"Vì một khi tham nhũng vặt xảy ra liên tục thì con người rất dễ rơi vào
trạng thái trầm uất , làm cho người nghèo ngày càng bi cách ly ra khỏi nhịp
điệu phát triển của xã hội và gia tăng cảm giác bất công. Điều đó sẽ tác động
rất xấu đến niềm tin của người dân vào những người đại diện công quyền.".
Điều đó cho thấy chống tham nhũng vặt phải là trách nhiệm và nhiệm vụ của các
cấp chính quyền, nhất là trong việc xử lý nghiêm khắc các đối tượng công chức
cố ý vi phạm nhằm trục lợi cho cá nhân, đồng thời cả việc bảo vệ những người có
công trong việc phát hiện tham nhũng vặt. Nhưng vai trò của mỗi công dân là
quan trọng trên hết, nếu tất cả chúng ta đều kiên quyết nói không với tham
nhũng vặt, không tiếp tay cho một bộ phận không nhỏ của lực lượng công chức của
chính quyền có các hành vi lạm dụng chức vụ, quyền hạn, hoặc cố ý làm trái pháp
luật để phục vụ cho lợi ích cá nhân. mình hoặc nhũng nhiễu người khác để trục
lợi.
Vấn đề chống tham nhũng là hết sức khó khăn, nhưng không có nghĩa là không thể
làm được. Để tạo ra một môi trường sống của mình tốt hơn, sạch hơn, không có
tham nhũng thì không có ai có thể làm thay cho bạn. Hãy bắt đầu từ chính bản
thân của mỗi người, dứt khoát đoạn tuyệt với những khoản “phí lót tay” cho công
chức nhà nước dưới mọi hình thức. Bắt đầu từ một vài cá nhân, ở mỗi phường, xã,
sau sẽ nhân rộng hơn nữa ở phạm vi huyện, tỉnh, thành phố. Lâu ngày những người
còn tiếp tay cho tham nhũng sẽ tự thấy những hành động của mình là đáng xấu hổ,
họ sẽ lẻ loi đơn độc và sẽ nhận ra sai lầm của mình.
Chúng ta hãy cùng nhau bắt đầu thực hiện từ ngày hôm nay nhé, bạn thân mến !
Ngày 23 tháng 9 năm 2012
Tháng 1 năm 1995, anh Thiện rời Việt Nam sang Hoa
Kỳ, khi ấy tôi đang làm Phó Ngọai Vụ cho Cộng Đồng Người Việt Tự Do tại Úc
châu, nên đựơc Ban Chấp Hành thu xếp mời anh Thiện sang thăm đồng bào Úc châu.
Tôi gọi điện thọai cho anh Thiện ngỏ lời và sau đó viết thơ bằng Anh Ngữ để anh
Thiện lo thủ tục nhập cảnh. Vì lý do sức khỏe mãi đến cuối năm 1996 anh Thiện
sang Úc lần đầu, tôi có trong Ban Tổ Chức nhờ đó tôi có vài kỷ niệm với anh
Thiện.
Việc tiếp xúc với đồng bào thì anh Thiện đã quá quen nên rất nhẹ cho ban tổ
chức. Về ngọai vận chúng tôi có tổ chức họp báo. Tôi nhớ hôm ấy anh Thiện vẫn đội
cái nón anh thường đội đầu cúi xuống bàn không phải để đọc mà để tập trung
thuyết trình. Anh nói tiếng Anh giọng Pháp nhưng rõ ràng mạch lạc dễ hiểu.
Nhưng đến phiên người Úc đặt câu hỏi thì anh phải nhờ chúng tôi dịch lại vì anh
không hiểu tiếng Anh giọng Úc.
Tờ báo chính tại thành phố Melbournee tờ The Age có gởi ký giả đến tham dự. Tôi
ngồi cạnh người ký giả này, ngay khi kết thúc tôi hỏi anh ta :”anh có cần phỏng
vấn hay thêm tin tức gì không ?” anh ký giả trả lời “không tôi đã viết xong
bài”. Hôm sau Báo The Age có bài viết rất dài và rất hay với hình anh Thiện đội
nón đúng phong cách của một nhà thơ Việt Nam đang dũng cảm đấu tranh cho tự do.
Hình Quỹ Tù Nhân Lương Tâm
Anh cũng được Viện Đại Học Victoria mời đến nói chuyện. Lúc ấy tôi đang học và
làm việc tại Viện Đại Học Melbourne nên nhận ra nhiều anh chị sinh viên sang du
học đã tham dự cuộc nói chuyện. Tôi có nói với anh Thiện để anh biết và quan
tâm đến các anh chị em này. Anh rất vui khi biết được điều này.
Một Câu Lạc Bộ nay không còn sinh họat cũng mời anh thuyết trình, người chủ
trương Câu Lạc Bộ này có quan điểm chính trị không đồng nhất với các Tổ Chức
trong Cộng Đồng, nhưng do yêu cầu của anh "người ta mời thì mình nên
tới", tôi được thu xếp đưa anh đến sinh họat với Câu Lạc Bộ này. Khác với
các sinh họat khác anh thường rất từ tốn tại đây anh nói lớn, đôi khi gằn giọng
lên án cộng sản và cả những người hải ngọai tiếp tay với cộng sản.
Cộng Đồng tại Victoria tổ chức nhiều buổi để anh Thiện có cơ hội tiếp xúc với
đồng bào. Nói chung tại Victoria chuyến thăm viếng lần đầu của anh rất thành
công.
Khi rảnh chúng tôi có hỏi anh có muốn chúng tôi chở đi đâu chơi không ? Anh
Thiện cho biết anh làm thơ so sánh bác Hổ và bác Hồ nhưng chưa bao giờ được
thấy con hổ (con cọp) nếu sở thú Melbourne có cọp thì cho anh đến xem. Nếu tôi
không lầm lần ấy anh đã được gặp bác Hổ dù chỉ là bác Hổ trong chuồng. Tôi biết
it nhất có hai bài thơ anh Thiện viết về bác Hổ:
THẦN HỔ
Ôi hổ đó đáng thờ như thần hổ
Chớp nhoáng vài giây tạt chết bốn bò!
Thịt lại có mùi, công an đành bỏ
Hổ chẳng miếng nào, tù được bữa no!
Từ bữa đó, tù gọi tôn là bác Hổ
Vẽ chân dung người rõ đẹp, rõ oai
Đem đóng treo lên ở phía cửa ngoài
Thay bác Hồ, ai cũng chán tận mang tai!
Những Ghi Chép Vụn Vặt
Thứ 27
Khổng Tử nói: “Hà chính sợ hơn mãnh hổ”
Tôi tưởng đó chỉ là lời văn cường điệu mà thôi
Chế độ này đã mở mắt cho tôi
Tôi sợ bác Hồ vạn lần hơn bác Hổ !
Anh Thiện là người sống nội tâm, ít nói, ai hỏi thì vui vẻ trả lời. Ngay giữa
chỗ đông người ồn ào vui nhộn tôi vẫn thấy có lúc anh ngồi im lặng trầm ngâm
như đang nghỉ ngơi tâm trí hay nghĩ ngợi chuyện gì.
Mười năm sau 2006 tôi gặp lại anh Thiện tại Canberra, anh vẫn bất khuất và kiên
cường như ngày nào, sức mạnh nội tâm anh như truyền cho mọi người vững bước đấu
tranh. Tôi hỏi xin anh email và anh cho biết không có, tôi không ngạc nhiên vì
biết đó là cách sống của anh.
Năm 1996 anh Thiện có nói với tôi anh sẽ sống để chứng kiến sự sụp đổ của chế
độ cộng sản tại Việt Nam. Tiếc thay chế độ cộng sản đang tan rã nhưng anh không
còn để tận mắt chứng kiến.
Xin gởi đến gia đình Nhà Thơ Nguyễn Chí Thiện lời chia buồn và cầu chúc linh
hồn Thomas More Nguyễn Chí Thiện sớm nhập cõi vĩnh hằng.
Nguyễn Quang Duy
Melbourne, Úc Đại Lợi
2/10/2012
*Bài do tác giả gửi tới TTHN
Ngày 28-9-2012, cơ quan điều tra CATP Hà Nội đã khởi
tố vụ án hình sự trốn thuế và làm giả tài liệu của cơ quan, tổ chức, xảy ra tại
công ty TNHH Thông tin tín nhiệm và xếp hạng doanh nghiệp Việt Nam.
Công ty TNHH Thông tin tín nhiệm và xếp hạng doanh
nghiệp Việt Nam (viết tắt là VietNam Credit) trụ sở tại phòng A1802, tòa nhà
M3-M4, số 91 Nguyễn Chí Thanh, phường Láng Hạ, Đống Đa, Hà Nội. Người đại diện
trước pháp luật là ông Lê Đình Quản, Giám đốc Công ty (chỗ ở: 409, nhà M11,
Láng Trung, phường Láng Hạ, Đống Đa, Hà Nội). Ngày 3-10-2012, cơ quan điều tra
CATP Hà Nội đã thực hiện lệnh khám xét (Viện Kiểm sát nhân dân TP Hà Nội đã có
quyết định phê chuẩn) đối với 4 địa điểm tại TP Hà Nội và TP Hồ Chí Minh. Kết
quả khám xét thu giữ số lượng lớn tài liệu, CPU, ổ cứng máy tính có liên quan.
Kết quả điều tra ban đầu đến nay xác định trong 2 năm 2009, 2010 theo hồ sơ kê
khai thuế, Công ty VietNam Credit đã có hành vi trốn thuế thu nhập doanh nghiệp
thông qua 2 hoạt động: lập hồ sơ chứng từ giả mạo, hợp thức chi phí thuê chuyên
gia và kê khai không trung thực số tiền trong hợp đồng mua, bán quyền mua căn
hộ số A2407, tầng 24, tòa nhà tổ hợp Sky City Tower, 88 Láng Hạ, quận Đống Đa,
Hà Nội. Tổng số tiền thuế thu nhập doanh nghiệp mà công ty VietNam Credit đã
trốn trong 2 năm 2009, 2010 là 1.028.625.000 đồng. Cơ quan điều tra CATP Hà Nội
đang tập trung điều tra làm rõ tính chất, hành vi, vai trò, mức độ của các cá
nhân có liên quan trong vụ án để xử lý theo quy định pháp luật.
Nhân sự kiện đảng Cộng sản Việt Nam họp Hội nghị
Trung ương 6 (khóa XI), giáo sư Carlyle Thayer, chuyên gia về Việt Nam, ngày
02/10/2012, có bài nhận định về cuộc đấu tranh trong nội bộ Đảng, với đối tượng
chính là thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng. Bài viết có tựa « Việt Nam: Trận chiến cuối
cùng của thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng và những người ủng hộ ông ? - Showdown for
Prime Minister Nguyen Tan Dung and his Supporters? ». RFI trích dịch.
Hội nghị toàn thể Ban Chấp hành Trung
ương 6 (Khoá 11)
Ngày 01/10/2012, Ban Chấp hành Trung ương đảng Cộng sản Việt Nam đã khai mạc
Hội nghị toàn thể lần thứ 6. Hội nghị này có thể kéo dài đến tận ngày 15/10.
Theo bài diễn văn khai mạc của tổng bí thư đảng Cộng sản Việt Nam Nguyễn Phú
Trọng, Hội nghị sẽ xem xét nhiều vấn đề trong đó có tình hình xã hội-kinh tế,
cải cách năng lực các doanh nghiệp Nhà nước, báo cáo phê và tự phê của Bộ Chính
trị, Ban Bí thư và xây dựng quy hoạch Ban chấp hành Trung ương, Bộ Chính Trị,
Ban Bí thư và các vị trí lãnh đạo chủ chốt trong Đảng và Nhà nước sẽ được quyết
định trong Đại hội lần thứ 12 (2016-2021). *
Tên chính thức của Ban Trung ương này là Ban Chấp hành Trung ương. Danh từ
“chấp hành” có nghĩa là Ban này là cơ quan có quyền quyết định cao nhất của
đảng Cộng sản Việt Nam trong thời gian 5 năm giữa hai kỳ Đại hội toàn quốc. Tất
cả các ủy viên Bộ Chính trị đều là ủy viên Ban Chấp hành Trung ương và từng ủy
viên Bộ Chính trị cũng như Bộ Chính trị với tư cách là một tập thể phải chịu
trách nhiệm trước Ban Chấp hành Trung ương.
Điều này quan trọng bởi vì đa số các bài viết của các phóng viên nước ngoài và
giới quan sát, khi nói về cuộc đấu tranh trong nội bộ Đảng ở Việt Nam chỉ tập
trung vào những lãnh đạo cấp cao – thủ tướng, chủ tịch nước và tổng bí thư
đảng. Ngược lại, truyền thông ngoại quốc ít chú ý đến Ban Chấp hành Trung ương.
Hội nghị toàn thể Ban Chấp hành Trung ương có quyền bãi miễn bất kỳ ủy viên nào
trong hàng ngũ Đảng cũng như trong Bộ Chính trị. Ban Chấp hành Trung ương cũng
có quyền bổ sung ủy viên mới, chỉ định các ủy viên mới trong Bộ Chính trị. Điều
lệ của Đảng quy định là Ban Chấp hành Trung ương họp hội nghị ít nhất mỗi năm 2
lần. Các Hội nghị Trung ương được họp kín.
Truyền thông Việt Nam sẽ khá im lặng về những thảo luận của Ban Chấp hành Trung
ương trong 15 ngày tới. Thông thường, truyền thông chính thức chỉ nói về bài
diễn văn trong lễ khai mạc và bế mạc của tổng bí thư Đảng, về các nghị quyết
được thông qua và thông cáo cuối cùng của Hội nghị. Dường như các bài diễn văn
và tài liệu được soạn thảo lại. Một số nghị quyết quan trọng có thể không được
công bố trong một thời gian dài.
Hội nghị toàn thể Ban Chấp hành Trung ương lần thứ 6 được gọi là một hội nghị
bất thường. Hội nghị được tổ chức vào thời điểm đang có đợt phê và tự phê trong
nội bộ Đảng. Tất cả các ủy viên Bộ Chính trị được yêu cầu phê và tự phê trách
nhiệm của mình. Ban Chấp hành Trung ương sẽ nhận được bản báo cáo về kết quả sơ
bộ của chiến dịch phê và tự phê. Các ủy viên Ban Chấp hành Trung ương, trong đó
có ủy viên Bộ Chính trị, có quyền chất vấn về bản báo cáo này và về tính trung
thực của việc tự phê bình của cá nhân và/hoặc đề nghị phải có biện pháp khắc
phục.
Hội nghị toàn thể lần thứ 6 họp vào lúc đang có đấu tranh quyết liệt trong nội
bộ Đảng về việc ai phải chịu trách nhiệm về nạn tham nhũng lan tràn trong các
tập đoàn của Nhà nước, trong các doanh nghiệp Nhà nước và tình trạng yếu kém
trong lĩnh vực ngân hàng và kinh tế.
Những vụ việc xấu xa của Việt Nam được phát tán trên các blog cung cấp những
chi tiết công khai về nạn tham nhũng và tình trạng thiên vị do mạng lưới thân
hữu và các thành viên trong gia đình thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng tiến hành. Tính
xác thực của những thông tin được đăng tải trên các website này không thể kiểm
chứng được, nhưng đa số mọi người đều nghĩ rằng chỉ có những người trong Đảng
thì mới tiếp cận được loại thông tin này. Có tin đồn đại là một số thông tin
này thuộc các hồ sơ đang do bộ Công an nắm giữ.
Cho đến nay, đa số những nhân vật hàng đầu bị cáo buộc tham nhũng là do thủ
tướng bổ nhiệm, nằm dưới quyền của ông hoặc được nhận diện là trong số những
người ủng hộ ông.
Các câu chuyện xuất hiện trên các websites có tiếng tăm dường như nhằm triệt hạ
quyền uy của thủ tướng Dũng. Ông đã phản công lại bằng cách ra chỉ thị cấm các
websites có liên quan, như Dân Làm Báo, Quan Làm Báo và Biển Đông. Có thể Hội
nghị Trung ương 6 sẽ chứng kiến một cuộc đọ sức giữa thủ tướng và những người
chỉ trích ông. Ít ra thì đảng Cộng sản Việt Nam dường như sẽ tìm cách giảm bớt
quyền lực rất lớn tập trung trong tay thủ tướng và văn phòng của ông. Ví dụ,
diễn văn khai mạc Hội nghị của ông Nguyễn Phú Trọng nói đến khả năng tái lập
các ban kinh tế trung ương dưới sự lãnh đạo của Ban Chấp hành Trung ương Đảng.
Ban Chấp hành Trung ương dường như sẽ kỷ luật một số ủy viên. Một số tin báo
chí đã nói rằng nhiều ủy viên Trung ương đã bị kỷ luật hoặc bị chuyển sang các
công tác mới trong tháng qua. Có nhiều tin đồn rằng thống đốc Ngân hàng Nhà
nước Việt Nam Nguyễn Văn Bình có thể bị mất chức.
Khi Bộ Chính trị được bầu ra trong Đại hội Đảng lần thứ 11 năm 2011, các nguồn
tin Việt Nam đã đánh giá là « không ổn định » bởi vì có 14 ủy viên hoặc một số
chẵn các ủy viên, làm nẩy sinh khả năng cân bằng số phiếu đối với những vấn đề
tranh cãi. Có thể Hội nghị Trung ương 6 bầu thêm một ủy viên Trung ương vào Bộ
Chính trị.
Câu hỏi lớn nhất là liệu những người chỉ trích thủ tướng sẽ ép ông phải từ chức
hay không. Tụy nhiên, mọi việc phụ thuộc nhiều vào việc liệu đa số ủy viên Ban
Chấp hành Trung ương không chỉ chấp nhận việc tự phê bình của thủ tướng Dũng là
trung thực mà còn đồng ý với các đề nghị của ông về những biện pháp khắc phục.
Trong quá khứ, ông thủ tướng đã chứng minh có đủ khả năng nhận trách nhiệm về vụ
tham nhũng ở Vinashin và « hy sinh » chính những người mà ông đã bổ nhiệm.
Bãi nhiệm thủ tướng Dũng sẽ là việc chưa từng có tiền lệ. Điều này cũng có thể
gây mất ổn định cho nền kinh tế và phản tác dụng đối với các mục đích của những
người chỉ trích ông.
(*)Các chủ đề khác sẽ được thảo luận tại Hội nghị toàn thể Ban Chấp hành Trung
ương 6 là kế hoạch phát triển xã hội-kinh tế, dự toán ngân sách Nhà nước năm
2013, cải cách giáo dục và đào tạo, phát triển khoa học và công nghệ và « một
số vấn đề quan trọng khác ».
Ai có thể thay Nguyễn Tấn Dũng nếu ông bị bãi nhiệm?
Kể từ khi thống nhất đất nước, phó thủ tướng thứ nhất luôn luôn trở thành thủ
tướng khi vị thủ tướng về hưu. Hiện nay có bốn phó thủ tướng, tất cả đều do thủ
tướng Dũng lựa chọn : Nguyễn Xuân Phúc, Hoàng Trung Hải, Nguyễn Thiện Nhân và
Vũ Văn Ninh. Không một ai trong số bốn người này được chỉ định làm phó thủ
tướng thứ nhất. Đứng đầu danh sách này, ông Phúc, nguyên chủ nhiệm Văn phòng
chính phủ, là người thân cận với thủ tướng và cũng là phó thủ tướng duy nhất là
ủy viên Bộ Chính trị.
Nếu thủ tướng Dũng bị loại, liệu những người chỉ trích ông có chấp nhận việc bổ
nhiệm một trong những người được ông đỡ đầu hay không ? Có tin đồn là cựu phó
thủ tướng, hiện là chủ tịch Ủy ban Thường vụ Quốc hội, ủy viên Bộ Chính trị,
ông Nguyễn Sinh Hùng, có thể được chỉ định làm quyền thủ tướng. Khi thủ tướng
Nguyễn Tấn Dũng mới được bổ nhiệm, ông đã tìm cách giảm số lượng phó thủ tướng
và bổ nhiệm thêm hai ứng viên của ông (Hoàng Trung Hải và Nguyễn Thiện Nhân).
Đề xuất của ông Dũng đã gây ra bất đồng và cuối cùng, số lượng phó thủ tướng
tăng từ ba lên thành năm. Một trong những phó thủ tướng mà ông Dũng tìm cách
gạt bỏ là ông Nguyễn Sinh Hùng. Là ủy viên Bộ Chính trị, theo tin báo chí, ông
Hùng là người chỉ trích cách thức xử lý của ông Dũng đối với cuộc khủng hoảng
kinh tế 2007 – 2008 ; cuộc khủng hoảng này bắt đầu với tình trạng lạm phát phi
mã và tác động của cuộc khủng hoảng tài chính thế giới.
Việt Nam đang xây dựng một quy định mới tăng cường
quản lý sử dụng, khai thác mạng internet, trong đó dự kiến bắt buộc người sử
dụng công khai thông tin cá nhân, cũng như yêu cầu nhà cung cấp dịch vụ nước
ngoài chia sẻ thông tin khách hàng với nhà quản lý, theo truyền thông trong
nước.
Đây là hai trong số "những điểm mới" của
một dự thảo có tên gọi “Nghị định quản lý, cung cấp, sử dụng dịch vụ internet
và nội dung thông tin trên mạng” đang được Bộ Thông tin - Truyền thông soạn
thảo, nhằm thay thế Nghị định 97/2008/NĐ-CP được ban hành từ trước.
Theo một đánh giá của Bộ này được truyền thông trong
nước đưa tin các trang thông tin điện tử tổng hợp và dịch vụ mạng xã hội do có
nhiều điểm tương đồng, sẽ được áp dụng chung một chính sách quản lý.
Tờ "Người đưa tin," phiên bản điện tử của
báo Đời sống và Pháp luật hôm thứ Tư trích thuật nội dung ở điều 5 của bản dự
thảo Nghị định, quy định:
"Nghiêm cấm dùng các thông tin cá nhân giả mạo
để sử dụng các dịch vụ internet. Đồng thời với đó, các tổ chức, doanh nghiệp
thiết lập trang thông tin điện tử tổng hợp, cung cấp dịch vụ mạng xã hội được
yêu cầu phải quản lý thông tin cá nhân của người sử dụng dịch vụ theo quy định
về đăng ký, quản lý và sử dụng thông tin cá nhân của Bộ Công an."
Cũng theo dự thảo nghị định, "các tổ chức,
doanh nghiệp nước ngoài cung cấp thông tin công cộng (bằng tiếng Việt) qua biên
giới cho người sử dụng trên lãnh thổ Việt Nam phải có biện pháp bảo vệ các
thông tin riêng của người sử dụng Việt Nam, đảm bảo quyền quyết định của người
sử dụng VN đối với việc cho phép tổ chức, DN nước ngoài sử dụng thông tin về
nhân thân của mình."
Một quan chức ngành chủ quản, ông Lưu Vũ Hải, cục
trưởng Cục Phát thanh Truyền hình và Thông tin Điện tử giải thích với báo chí
trong nước rằng "điều khoản này được đưa ra là nhằm ngăn chặn tình trạng
lạm dụng khai thác thông tin cá nhân lan tràn vào các mục đích khác."
Dự thảo văn bản quy phạm pháp luật mới cũng đưa ra
điều khoản yêu cầu các nhà cung cấp dịch vụ nước ngoài này "phải đảm bảo
người sử dụng Việt Nam được quyền xóa bỏ hoàn toàn thông tin của mình trên cơ
sở dữ liệu của tổ chức, doanh nghiệp."
'Rất khó thực thi'
"Thực sự là Việt Nam đã bị dư luận quốc tế và
các tổ chức quốc tế kêu rất nhiều về việc kiểm duyệt, kiểm soát internet. Đây
cũng là một bước thêm nữa mà thôi" - Tiến sỹ Nguyễn Quang A
Bình luận về việc bản Nghị định mới đang được dự
thảo, một cựu lãnh đạo Hội Tin học Việt Nam cho rằng một số mục tiêu và nội
dung mà dự thảo đặt ra có thể thiếu tính khả thi, khó thực hiện được xét trên
nhiều bình diện từ nguồn lực của Việt Nam lần môi trường luật pháp quốc tế.
"Tôi nghĩ việc bắt buộc tất cả những người sử
dụng mạng internet phải công khai danh tính ở trên mạng rất khó thực thi, cũng
giống như chính phủ Việt Nam đã yêu cầu tất cả những người mua sim điện thoại
di động đều phải đăng ký tên, địa chỉ, đủ các thứ này khác để cho họ dễ kiểm
soát...," Tiến sỹ Bấm
Nguyễn Quang A, nguyên chủ tịch Hội Tin học nói với BBC hôm thứ Năm.
"Nhưng cho đến nay, người ta vẫn có thể mua
được các sim điện thoại mà không cần phải đăng ký gì cả. Tôi nghĩ rằng, đó là
một sự thực trong thời gian vừa qua đã có các quy định về internet cũng như
vậy.
"Và (dự thảo) quy định này cũng là một trong
các biện pháp để kiểm soát internet mà thực sự là Việt Nam đã bị dư luận quốc
tế và các tổ chức quốc tế kêu rất nhiều về việc kiểm duyệt, kiểm soát internet.
Đây cũng là một bước thêm nữa mà thôi."
Về khả năng có quy định yêu cầu nhà kinh doanh dịch
vụ nước ngoài hợp tác với chính phủ Việt Nam trong quản lý người sử dụng mạng
interent ở trong nước, trong đó có khả năng từ "đặt trụ sở", thậm chí
"đặt máy chủ" ở Việt Nam cho tới chia sẻ thông tin cá nhân khách
hàng, ông Quang A bình luận:
"Tôi nghĩ những yêu cầu như vậy là những yêu
cầu phi lý và khó khả thi ở Việt Nam bởi vì nếu buộc các nhà cung cấp dịch vụ
như thế phải làm như thế thì có nghĩa tước đoạt của những người sử dụng dịch vụ
ở Việt Nam những dịch vụ như thế.
"Bởi vì các nhà cung cấp dịch vụ không vào Việt
Nam, thì người Việt Nam ở đây vẫn có thể sử dụng được những dịch vụ như
thế."
Người từng là Tổng giám đốc Công ty Máy tính Truyền
thông Điều khiển 3C nói thêm rằng tuy nhiên Chính phủ có thể đưa ra yêu cầu như
vậy với nhà cung cấp muốn mở doanh nghiệp tại Việt Nam, song với những nhà cung
cấp lớn như Google, khác với trường hợp ở Trung Quốc, nhà cung cấp dịch vụ tìm
kiếm khổng lồ trên mạng này có thể sẽ không nhượng bộ hoặc hợp tác vì quy mô
thị trường Việt Nam "quá nhỏ" để họ "hy sinh" chính sách
cam kết toàn cầu của mình.
"Đảm bảo trật tự"
Yahoo từng được chính quyền VN yêu cầu "hợp
tác"
Thực tế, theo tờ Người Đưa tin cho hay, một địa
phương ở Việt Nam là Sở Thông tin - Truyền thông TP Hồ Chí Minh đã từng yêu cầu
Yahoo thay đổi một số thông tin tiếng Việt nhưng gặp vướng mắc do doanh nghiệp
này mặc dù có văn phòng tại VN nhưng lại hoạt động trên cơ sở luật pháp của một
quốc gia khác.
Ở cấp độ doanh nghiệp, tờ Thanh niên Online dẫn ý
kiến một doanh nghiệp thuộc ngành truyền thông trong nước cho hay không phải
lúc nào quy định của chính quyền với nhà cung cấp nước ngoài cũng dễ thực thi:
"Một số điều khoản trong NĐ này sẽ khó thực
hiện. Đại diện của VCCorp đề xuất cách áp dụng mà trang mạng xã hội Twitter
hiện đang áp dụng, đó là yêu cầu các nhà cung cấp dịch vụ này lọc bỏ, không cho
hiển thị các thông tin không phù hợp khi đưa dịch vụ vào Việt Nam," ông
Nguyễn Thế Tân, phó tổng giám đốc Công ty cổ phần truyền thông VN (VC Corp),
được Thanh niên Online dẫn lời nói.
"Họ không mất thông tin đó mà vẫn có thể truy
cập ở nước ngoài. Nếu cứ yêu cầu họ phải dỡ bỏ, chính các công ty này có thể bị
công dân của họ khởi kiện,"
Hôm thứ Năm 12/04/2012, bình luận về thông tin nói
rằng Chính phủ đang dự thảo nghị định, trong đó đưa ra những quy định mới như
yêu cầu các công ty khai thác dịch vụ Internet nước ngoài phải mở trụ sở ở Việt
Nam và người sử dụng các dịch vụ Internet và các mạng xã hội phải khai báo tên
thật, người phát ngôn Bộ Ngoại giao Việt Nam, tại thông báo của Bộ này, cho
biết:
"Các tổ chức, cá nhân có quyền tự do sử dụng
internet phù hợp với các quy định của pháp luật.
"Như tại các quốc gia khác, Việt Nam cũng cần
có những quy định luật pháp để điều chỉnh các hoạt động xã hội, trong đó có
việc sử dụng Internet, nhằm đảm bảo ổn định và trật tự xã hội, tránh để
internet bị lợi dụng vào việc thực hiện các hành vi vi phạm pháp luật, giảm
thiểu các tác động tiêu cực ảnh hưởng tới cộng đồng.
"Hiện nay, dự thảo Nghị định này vẫn đang trong
quá trình lấy ý kiến đóng góp để hoàn thiện, nhằm xây dựng những quy định phù
hợp với luật pháp Việt Nam cũng như các cam kết quốc tế của Việt Nam trong lĩnh
vực này," thông báo của Bộ Ngoại giao Việt Nam nói.
(BBC)
Cấm
đi ô tô cho “quần chúng” à?"Thành ủy Hà Nội đưa ra
dự thảo cấm cán bộ, đảng viên không được tổ chức cưới quá 50 mâm, tương đương
300 khách mời để thảo luận, theo tôi là một quy định cứng nhắc. Nếu muốn cấm sự
xa hoa, xa xỉ của họ, làm cho cán bộ gần dân theo tư duy kiểu này thì có nhiều
thứ phải cấm lắm, ví như cấm cán bộ không được chơi golf, không được dùng ô tô
riêng đi làm... Xin đừng chỉ quá vụn vặt mà lại động đến quyền công dân!",
PGS.TS Nguyễn Văn Huy thẳng thắn bày tỏ.
Không thể cào bằng
Thành ủy Hà Nội vừa đưa ra thảo luận dự thảo Chỉ thị về tiếp tục thực hiện
nếp sống văn minh trong việc cưới trên địa bàn thành phố. Theo đó cán bộ, đảng
viên, nhất là lãnh đạo, quản lý các cấp tổ chức cưới không quá 300 người, tương
đương 50 mâm cỗ. Ý kiến của ông thế nào về điều này?
Sao lại có quy định này? Nó rất hình thức, vụn vặt, cụ thể quá và chắc chắn rất
khó thực hiện, rồi cũng sẽ như việc cấm đốt vàng mã mà thôi.
Vì sao ông lại có sự liên tưởng như thế?
Chúng ta cần biết rằng, cưới hỏi, tang ma thuộc về phong tục, tập quán, văn hóa
của mỗi dân tộc, quốc gia, thậm chí là mỗi làng, bản. Hệ thống văn hóa ấy rất
đa dạng chứ không phải đồng nhất. Đặc biệt, trong xã hội kinh tế thị trường
hiện nay có sự phân hóa giai tầng, các tầng lớp xã hội sâu sắc: có thành thị và
nông thôn, có người rất giàu - người giàu - người có mức sống trung bình -
người nghèo và người rất nghèo.
Vì thế, nhu cầu văn hóa của các nhóm này cũng khác
nhau. Nó vận hành theo phong tục, tập quán chung, đồng thời theo nếp sống của
xã hội và các quan hệ xã hội chứ đâu phải ai cũng như ai được?
Phải chăng, ý ông là với quy định này, người ta đang cào bằng nhu cầu văn
hóa đó?
Đúng thế. Cán bộ, đảng viên thì cũng có nhiều tầng lớp. Có người rất giàu, có
người khá giả, lại có người ở mức sống bình dân như thang bậc chung của xã hội.
Cho nên khi thực hiện nếp sống thì theo tôi cần chú ý tới các nhóm xã hội, nhu
cầu khác nhau của các nhóm này và không thể cào bằng được.
Written By Hai Hoang Van
on Thứ năm, ngày 04 tháng mười năm 2012 | 10/04/2012 08:27:00 SA
(ĐVO) - PV Chu Trinh không được hoạt động nghiệp vụ báo chí vô thời hạn và bố
trí làm công việc khác do vi phạm viết tin sai sự thật. Tổng Giám đốc Đài Tiếng
nói Việt Nam ngày 3/10 ký Quyết định thi hành kỷ luật phóng viên Nguyễn Chu
Trinh, công tác tại Cơ quan thường trú khu vực Đồng bằng sông Cửu Long thuộc
Đài Tiếng nói Việt Nam với hình thức Cảnh cáo, không được hoạt động nghiệp vụ
báo chí vô thời hạn và bố trí làm công việc khác do vi phạm viết tin sai sự
thật, không tuân thủ quy trình sản xuất tin, bài.
Cùng ngày, Tổng Giám đốc Đài Tiếng nói Việt Nam cũng ký Quyết định thi hành kỷ
luật ông Phạm Mạnh Hùng, Tổng Biên tập Báo Điện tử VOV thuộc Đài Tiếng nói Việt
Nam với hình thức Khiển trách do đăng tin sai sự thật, không tuân thủ quy trình
sản xuất tin, bài.
Trước đó, ngày 18/9, phóng viên Nguyễn Chu Trinh đã viết tin về vụ việc bố
chồng quan hệ với con dâu và thông tin này được đăng tải trên báo Điện tử VOV.
Ngày 20/9, sau khi xác minh đây là câu chuyện không có thật, báo Điện tử VOV đã
xoá bỏ thông tin này và đăng cải chính theo quy định của Luật Báo chí.
Trước đó, câu chuyện “hy hữu” đã được tác giả Chu Trinh đưa trên trang mạng VOV
miêu tả cảnh “ông A. (58 tuổi) cùng nàng dâu (36 tuổi) quan hệ tình dục trong
khi người con trai đi làm xa. Trong lúc quan hệ, cô con dâu bị chứng co thắt âm
đạo khiến ông bố chồng không thể tách ra được. Sau đó cả hai người được đưa đến
Bệnh viện Đa khoa Trung tâm tỉnh Tiền Giang cấp cứu trong tình trạng dính chặt
vào nhau..."
Năm nay, Ngày Hành động quốc tế của Liên hiệp Công
đoàn thế giới hướng tới đấu tranh vì “Lương thực, nước sạch, y tế và nhà ở là
quyền của mọi dân và người lao động”.
Hôm nay (3.10), nhân 67 năm Ngày Hành động quốc tế
của Liên hiệp Công đoàn thế giới (LHCĐTG- 3.10.1945 - 3.10.2012), Công đoàn
Việt Nam và Công đoàn Lào đã cùng tổ chức míttinh tại Hà Nội bày tỏ sự đồng
tình, nhiệt liệt hưởng ứng ngày hành động quốc tế có ý nghĩa sâu sắc này với
tinh thần “Tình đoàn kết quốc tế là công cụ hữu hiệu chống lại chủ nghĩa tư bản
và các tập đoàn đa quốc gia”.
Công đoàn hai nước tin tưởng rằng, dưới sự tập hợp
lực lượng của Liên hiệp Công đoàn thế giới, tinh thần đoàn kết chống áp bức bóc
lột, đối phó với những chính sách chống lại giai cấp công nhân và người lao
động nhất định sẽ góp phần làm nên thắng lợi của phong trào công đoàn thế giới.
Ngày 3.10.1945, tại Paris, đại biểu công đoàn các
nước - mà nòng cốt là Anh, Pháp, Mỹ, đặc biệt Liên Xô đóng vai trò quan trọng
nhấ - đại diện cho 67 triệu người lao động từ 56 tổ chức cấp quốc gia, đến từ
55 nước và 20 tổ chức quốc tế, đã bỏ phiếu thành lập LHCĐTG với tuyên ngôn :
“Chống chiến tranh và những nguyên nhân gây chiến tranh, nhằm thiết lập một nền
hòa bình ổn định, lâu dài trên thế giới”.
Không chỉ dừng lại ở việc chống chủ nghĩa phátxít,
mà LHCĐTG còn thiết lập sự đoàn kết giữa những NLĐ và các quốc gia bị áp bức
trên toàn thế giới để ủng hộ các phong trào giải phóng dân tộc ở các nước thuộc
địa.
Ngày nay, trước những tác động của toàn cầu hoá, mâu
thuẫn giữa giai cấp công nhân và tư bản đã trở nên sâu sắc hơn bao giờ hết, các
tập đoàn xuyên quốc gia lũng đoạn nhà nước, dùng cơ chế pháp luật để gia tăng
các biện pháp bóc lột công nhân và người lao động; khủng hoảng kinh tế thế
giới, ô nhiễm môi trường và biến đổi khí hậu càng làm gia tăng những ảnh hưởng
tiêu cực đến điều kiện sống, làm việc và thu nhập của phần lớn người lao động
trên toàn cầu. Chính vì lẽ đó, LHCĐTG đoàn kết cùng với các tổ chức công đoàn
mỗi nước khẳng định vai trò của mình, huy động sức mạnh tổng hợp để bảo vệ
quyền lợi của công nhân lao động.
Tháng 4.2009, lần đầu tiên LHCĐTG đã tổ chức Ngày
Hành động quốc tế vì quyền lợi người lao động và chống bóc lột. Các cuộc biểu
tình, hành động và đình công đã diễn ra ở trên 45 nước đòi đáp ứng các yêu sách
và mục tiêu mà LHCĐTG đề ra. Ý tưởng hành động này đã đánh dấu một bước phát
triển quan trọng trong nhiệm kỳ mới của LHCĐTG.
Năm 2010, LHCĐTG đã thành công trong việc kêu gọi
công nhân và lao động toàn thế giới tham gia ngày hành động quốc tế 7.9. Trên
khắp 56 quốc gia đã diễn ra nhiều phong trào và chiến dịch vận động. Hàng trăm
nghìn công nhân thế giới đã thống nhất được tiếng nói chung, yêu cầu về giải
pháp thoát khỏi khủng hoảng. Thành công của phong trào góp phần nâng cao uy tín
và củng cố thêm cho chặng đường hoạt động mới của LHCĐTG.
Năm 2011, với khẩu hiệu “An sinh xã hội cho tất cả
mọi người; thương lượng tập thể và thỏa ước tập thể; tự do dân chủ; làm việc 35
giờ một tuần, 7 giờ một ngày, 5 ngày một tuần; lương cao hơn” đã nhận được sự
hưởng ứng nhiệt tình của đông đảo người lao động và công đoàn các quốc gia trên
thế giới.
(Lao động)
So với thế giới, người Việt Nam cũng có những “thành
tích” khiến người người ngỡ ngàng…
Người Việt uống bia nhiều
nhất Đông Nam Á
Theo thống kê của Euromonitor International, người
Việt Nam uống bia nhiều nhất Đông Nam Á, khoảng 2,6 tỷ lít bia trong năm 2011,
vượt xa hai nước đứng ở vị trí tiếp theo là Thái Lan và Philippines. Ngược lại,
Myanmar là quốc gia tiêu thụ bia ít nhất trong khu vực là Myanmar, chỉ 30,4
triệu lít.
Bộ phận điều tra nghiên cứu của Kirin Holdings, công
ty bia lớn và nổi tiếng tại Nhật Bản, đã làm một cuộc khảo sát đầu năm nay
rằng, trong số 25 quốc gia đứng đầu trong danh sách, lượng tiêu thụ bia tăng
đáng kể nhất là ở các nước Nigeria (tăng 17,2%), Ấn Độ (tăng 17%), Brazil (tăng
16%) và Việt Nam (15%).
Năm 2010, Công ty nghiên cứu thị trường Euromonitor
International đánh giá thị trường bia Việt Nam sẽ tiếp tục tăng trưởng với tốc
độ cao. Năm 2009, Việt Nam tiêu thụ 1,6 tỷ lít bia, tăng tới 56% so với năm
2004.
53% người Việt quan hệ
tình dục không vì sex
Theo công bố mới đây của Viện Nghiên cứu phát triển
xã hội (ISDS) về nghiên cứu sức khỏe gia đình Việt Nam được tiến hành khảo sát
trên 5.300 người (bao gồm hơn 2.400 nam và 2.900 nữ) trong độ tuổi từ 18-65
trên 8 tỉnh và 3 thành phố, thì điều đáng lưu ý rằng, nhiều người dân Việt Nam
quan hệ tình dục (QHTD) không vì “tình dục” mà để sinh con (hơn 53%). Có đến
30% nữ và 22% nam coi tình dục (TD) là để duy trì tình cảm vợ chồng, 10% nữ và
6% nam coi QHTD là trách nhiệm vợ chồng, còn lại là các lý do văn hóa, cân bằng
sức khỏe, giảm cân… Và chỉ có 11% nam và 4% nữ cho rằng QHTD để có khoái cảm.
Người dân cũng tỏ ý cực lực phản đối TD trước hôn
nhân (75% nam và 85,5% nữ cho rằng hoàn toàn sai) và ngoại tình (96,2% nam và
99% nữ phản đối). Cũng có sự “phân khúc” giữa người trẻ và người già. Người trẻ
và có học vấn cao hơn thì có thái độ khoan dung hơn đối với TD trước hôn nhân
và ngoại tình. Đối với bạn tình ngẫu nhiên (tình một đêm) cũng có hơn 88% đàn
ông và 95% phụ nữ phản đối. Hơn 93% cả nam nữ đều cho rằng tình dục đồng giới
là sai trái. Đặc biệt, 84% cho rằng trinh tiết của người vợ và 70% của người
chồng khi kết hôn là rất quan trọng...
Người Việt mua ô tô đắt đỏ
nhất thế giới
Tại cuộc hội thảo "Thực trạng và giải pháp tháo
gỡ khó khăn phát triển ngành công nghiệp và thị trường ô tô Việt Nam" vừa
được tổ chức trong khuôn khổ triển lãm ô tô Việt Nam 2012, Tổng giám đốc hãng
xe hơi Porsche Việt Nam, ông Andreas Klingler cho rằng giá ô tô ở Việt Nam đắt
đỏ nhất thế giới.
Theo ông Andreas Klingler, trong khi cơ sở hạ tầng
được cải thiện rất chậm, có vẻ như giải pháp duy nhất để bảo đảm lưu lượng giao
thông vừa phải trên đường phố Hà Nội và TP. HCM là giảm bớt lượng ô tô cá nhân
và lưu thông của phương tiện này. Các chính sách về thuế và phí cao đang thể
hiện điều đó. Việc duy trì xe hơi ở một giá cao “nhân tạo” làm cho ngày càng có
ít người mơ tới sở hữu một chiếc xe hơi.
Ông Nguyễn Mạnh Hùng, Tổng giám đốc hãng xe hơi
Porsche VN và là Tổng thư ký Hội Tiêu chuẩn và Bảo vệ người tiêu dùng Việt Nam
cũng cho rằng, không ở đâu giống như ở Việt Nam, thu nhập đầu người còn khiêm
tốn nhưng giá một chiếc ô tô lại đắt gấp 3 lần so với thế giới. Người tiêu dùng
phải gánh nhiều loại phí và thuế như lệ phí trước bạ, thuế tiêu thụ đặc biệt,
thuế nhập khẩu xe nguên chiếc, thuế VAT... làm cho giá thành đội lên tới 3 lần.
Cùng một khoản tiền, ở ta mua được 1 chiếc xe, ở nước ngoài mua được 2 đến 3
chiếc. Chưa kể, chi phí để nuôi ô tô ở Việt Nam cũng rất cao so với thế giới…
Việt Nam sở hữu những đoạn
đường đắt nhất hành tinh
Nhiều chuyên gia cầu đường cho rằng, suất đầu tư các
dự án đường cao tốc ở VN bình quân cao hơn 1,5-2 lần so với các nước xung quanh
như: Trung Quốc, Indonesia, Malaysia, Thái Lan, thậm chí cao hơn cả Mỹ.
Đường cao tốc TP.HCM - Trung Lương là đường cao tốc
đúng chuẩn đầu tiên của VN có chi phí 9,9 triệu USD/km cho bốn làn xe cơ giới.
Đường cao tốc TP.HCM - Long Thành - Dầu Giây đang được xây dựng dự kiến chi phí
cũng lên tới 18,3 triệu USD/km. Đường cao tốc Bến Lức - Long Thành có chi phí xây
dựng dự kiến lên tới 28,2 triệu USD/km. Trong khi đó, số liệu thống kê chi phí
xây dựng đường cao tốc tại Trung Quốc chỉ khoảng 6 triệu USD/km, tại Mỹ chỉ
khoảng 8 triệu USD/km.
Không dừng ở đó, thống kê trước đây cho thấy, Việt
Nam cũng sở hữu những đoạn đường đắt nhất hành tinh. Một km đường Kim Liên - Ô
Chợ Dừa giá 45 triệu USD tương đương gần 100.000 cây vàng thời điểm đó, trong
khi giá xây dựng 1 km đường tàu điện ngầm chỉ vào khoảng 34 triệu USD. Trong
thực tế, giá trị xây lắp 1.080 m đường chỉ hết 100 tỷ đồng, còn số tiền giải
phóng mặt bằng lên đến 600 tỷ đồng.
Năm 2002, việc Hà Nội chi 113 tỷ đồng cho 550m đường
đoạn Voi Phục - Cầu Giấy đã trở thành sự kiện gây chấn động. Giá xây lắp hơn
nửa cây số đường này chỉ hết gần 1 triệu đô la (khoảng 13 tỷ đồng), trong khi
đó giá đền bù GPMB của dự án hết 7 triệu đô la (100 tỷ đồng).
Người Việt mua đứt thị
trấn nhỏ nhất của Mỹ
Doanh nhân Phạm Đình Nguyên, Tổng giám đốc Công ty
Dịch vụ phân phối tổng hợp quốc tế (IDS), trụ sở tại TP HCM, đã "mua
đứt" vùng đất Buford, thị trấn nhỏ nhất nước Mỹ, với giá 900.000 USD,
trong một cuộc đấu giá nghẹt thở 11 phút.
Tổng BT Nguyễn Phú Trọng
Nếu nhìn vào những gì đang diễn ra trong đời sống
chính trị Việt Nam hiện nay hẳn ai cũng rất ngạc nhiên về đương kim Tổng Bí Thư
Đảng Cộng Sản Việt Nam Nguyễn Phú Trọng. Vị đảng viên được mệnh danh là một “cây
lý luận kiêm lú lẫn trung ương”của chế độ đang hành động trên thế thượng
phong để hạ bệ Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng và đã hành động với một phong thái rất
đĩnh đạc, quyết đoán.
Thật bất ngờ như một ngôi sao vụt sáng!
Nguyễn Phú Trọng là một lý thuyết gia thuần túy chứ
không phải nhân vật của thực tế. Ông xuất thân là dân văn và con đường đi lên
của ông cũng ngập trong đống sách vở, cương lĩnh, nghị quyết của chế độ. Có thể
nói trong bối cảnh tư cách đảng viên của đa số các quan lớn đang thoái hóa và
điên đảo vì tiền thì Nguyễn Phú Trọng vẫn còn giữ được phần nào cái thanh liêm
mà những người cộng sản thứ thiệt vẫn thường hay rêu rao. Sự thanh liêm của ông
còn nhiều điều đáng bàn nhưng khi so với Nguyễn Tấn Dũng và lũ lau nhau quả
thực ông vẫn vượt lên trên bọn này nhiều. Ở đây chúng ta phải cảm ơn cái dạ dày
của ông Tổng, có lẽ chính vì bị căn bệnh này hành hạ từ lúc trẻ đã khiến cho vị
Tổng Bí Thư tương lai không quá mải mê lao vào hưởng thụ những cám dỗ vật chất
đời thường và có được sự cân bằng đúng mực khi nắm được quyền lực thượng tầng?
Hiện nay các ủy viên trung ương của chính quyền độc
tài này đang họp tại Hà Nội để quyết định một vấn đề nghiêm trọng là duy trì sự
tồn vong của Đảng Cộng Sản Việt Nam. Trong bối cảnh chuyên quyền và tham lam vô
độ của Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng đã dẫn kinh tế Việt Nam tới bờ vực phá sản thì
phần thắng thuộc về ai trong cuộc đấu đá cung đình hoàn toàn không khó dự đoán.
Có vẻ như kịch bản Nguyễn Tấn Dũng bị mất chức sẽ
rất lớn và giải pháp Nguyễn Sinh Hùng cầm trịch trong giai đoạn nước sôi lửa
bỏng được đa số ủy viên trung ương tán đồng. Tuy nhiên việc một nhà kinh tế
ngây ngô và ngây thơ như Nguyễn Sinh Hùng trở thành Thủ Tướng nước Cộng Hòa Xã
Hội Chủ Nghĩa Việt Nam cho chúng ta thấy Đảng Cộng Sản Việt Nam đã cạn kiệt
nhân tài nhưng đó là điều khả dĩ họ có thể làm được trong tình hình hiện nay.
Các phe nhóm đang chơi cờ thế chồng chéo với nhau nên việc tìm một nhân vật
khác là rất khó. Nếu ai còn nhớ đến câu nói nổi tiếng của ông Hùng hói này khi
thị trường chứng khoán đang liêu xiêu trên 600 điểm vào năm 2008 thì sẽ hiểu
trình độ của ông tới đâu. Khi đó ông đã hô hào mọi người mua vào vì cho rằng
chứng khoán đã bắt đáy “Với những chính sách điều chỉnh thị trường hiện nay,
tôi đảm bảo TTCK sẽ lên giá và có chất lượng hơn. Nếu là nhà đầu tư thì lúc này
tôi sẽ mua cổ phiếu vào”. Cho đến nay thì chúng ta đã rõ giá các loại cổ
phiếu ra sao rồi. Ông này cũng chính là người đã cổ súy cho dự án đường sắt cao
tốc ngu xuẩn. Nhưng chuyện ông Hùng điều hành chính phủ tương lai ra sao sẽ là
chuyện nhiều tập sau này của chính quyền. Điều chúng ta muốn đề cập đến ở đây
là tại sao ông Nguyễn Phú Trọng lại đột nhiên trở thành một nhân vật hành động
quyết đoán như một ngôi sao vụt sáng khó tin như vậy?
Kết quả của Hội Nghị Trung Ương 6 lần này, dù là
Nguyễn Tấn Dũng còn tại vị hay Nguyễn Sinh Hùng được vớ bở thì thực tế cũng vẫn
sẽ cho thấy quyền lực của Thủ Tướng bị chặt đi rất nhiều. Sự tồn vong của chế
độ là bao trùm lên tất cả nên các đàn em của Nguyễn Tấn Dũng sẽ bị thanh trừng
hàng loạt. Ngay cả các ủy viên trung ương nếu ai lộ mặt ra ủng hộ đương kim Thủ
Tướng trong vụ bỏ phiếu tín nhiệm sắp tới đây cũng nhân dịp này bị cho về vườn
bớt. Các ủy viên Bộ Chính Trị đồng ý đưa vấn đề ra Ban chấp hành Trung Ương bỏ
phiếu tín nhiệm Ba Dũng không hề là một động thái nhân nhượng phe Thủ Tướng như
dư luận đồn đoán mà Nguyễn Phú Trọng muốn nhân cơ hội này làm trong sạch luôn
thành phần các ủy viên trung ương cơ hội. Nhiều tên sâu mọt sẽ tiếp tục xộ
khám.
Tiếp sau đó sẽ là sự giảm bớt số lượng các ngân hàng
ăn hại cũng như các tập đoàn kinh tế nhà nước đồng nghĩa với việc nhân lực từ
bộ máy sẽ dôi ra hàng loạt và nạn thất nghiệp tràn lan khắp nơi. Hậu quả là cả
nền kinh tế sẽ phải thắt lưng buộc bụng đắp đổi qua ngày trong một xã hội quá
bần cùng sẽ sinh đạo tặc. Đó là cái giá phải trả của nền kinh tế thị trường
theo định hướng xã hội chủ nghĩa man rợ…
Vậy những yếu tố nào khiến
Nguyễn Phú Trọng mạnh tay động thủ đến như vậy?
Thứ nhất là do động lực tinh thần của ông là rất
lớn. Ông là một trí thức của chế độ và vẫn tin vào một chủ nghĩa xã hội không
tưởng, tin vào lý tưởng của mình trong việc xây dựng nên một Việt Nam ưu viêt
mà không cần theo bước chân của bọn tư bản. Theo suy nghĩ của ông lũ sâu mọt
tham nhũng vẫn chỉ là cá biệt chứ không đại diện cho những gì tốt đẹp của con
người và chế độ xã hội chủ nghĩa.
Ông Nguyễn Phú Trọng chụp ảnh chung cùng bạn bè tại
đình làng thôn Lại Đà trong một dịp về thăm quê (ảnh: TL-VTC)
Thứ hai cơ chế của Đảng Cộng Sản Việt Nam là cơ chế
độc tài chuyên chính và quyền lực tập trung vào thượng tầng là rất lớn. Tổng Bí
Thư Đảng cũng là Bí Thư Quân Ủy Trung Ương được hiểu như Tổng Tư Lệnh tối cao.
Khi Tư Lệnh tối cao đã quyết sẽ không có bất kỳ sự phản kháng nào, ngay cả Bộ
Trưởng Quốc Phòng cũng không dám ho he trừ khi to gan dám manh động tiến hành
đảo chính. Trong tình thế hiện nay đảo chính đồng nghĩa với tự sát vì quân đội
và nhân dân đã quá chán ghét những thành phần tham nhũng phá hoại. Thêm nữa một
Việt Nam biến động là điều quốc tế không bao giờ ủng hộ.
Thứ ba và cũng là chủ yếu nhất, Nguyễn Phú Trọng và
Đảng Cộng Sản Việt Nam hiện nay không có sự lựa chọn nào khác ngoài con đường
phải thay đổi. Khi chính quyền đang đứng trên bờ vực bằng mọi giá họ phải chịu
tổn thất và ra tay triệt hạ những kẻ tham tàn như Nguyễn Tấn Dũng và các nhóm
lợi ích. Các ủy viên trung ương đã đón hướng gió và đều đủ thông minh để nhìn
nhận ra vấn đề, hoặc họ tồn tại cùng hệ thống hoặc họ sẽ bị đào thải cùng đương
kim Thủ Tướng cho nên ông Trọng mạnh tay là điều không khó hiểu. Những người
cộng sản luôn là những kẻ rất giỏi về chiến thuật nên việc triệt hạ các phe
nhóm và giữ vững chế độ trong một thời gian ngắn không phải bài toán quá khó
đối với họ. Lâu nay Nông Đức Mạnh có đủ thẩm quyền của một Tổng Bí Thư để hành
động nhưng ông ta đã không làm vì chế độ chưa bị ép đến cuối con đường hầm mà
thôi.
Ở đây chúng ta còn phải công nhận rằng dư luận xã
hội cũng như sự bất mãn cao độ của các tầng lớp nhân dân cũng là chỗ dựa to lớn
cho ông Tổng Bí Thư. Cũng như trong chiến tranh hoặc trong thời kỳ đổi mới,
Đảng Cộng Sản luôn phải chịu ơn nhân dân. Sự chịu đựng và bao dung của nhân dân
là vô hạn và có lẽ thêm một lần này nữa sẽ là lần cuối. Nguyễn Phú Trọng đang
có cơ hội trở thành một ngôi sao vụt sáng nhưng tiếc rằng cũng chỉ là một ngôi
sao trong nội bộ Đảng của ông mà thôi. Nói ông là một ngôi sao cũng đúng mà nói
ông đang là kẻ dọn rác trong Đảng cũng không sai. Lỗi lầm và sai sót của Đảng
Cộng sản Việt Nam là mang tính hệ thống. Nguyễn Tấn Dũng và các nhóm lợi ích
thân tín của ông này đều là sản phẩm của chế độ độc Đảng, độc tài bao năm nay.
Nếu không có Nguyễn Tấn Dũng này thì cũng có Nguyễn Tấn Dũng khác. Dù Hội Nghị
Trung Ương 6 lần này có hạ được Nguyễn Tấn Dũng thì các lỗi hệ thống vẫn còn
nguyên đó và Đảng Cộng Sản Việt Nam sẽ vẫn tiếp tục ngụp lặn trong con đường
tối tăm của lịch sử. Sự quyết đoán của Nguyễn Phú Trọng hiên nay cũng chỉ là
một hành động làm chậm đi sự đào thải của Đảng Cộng Sản Việt Nam trong một giai
đoạn ngắn.
Chúng ta vẫn không hề thấy sự tham gia của nhân dân
trong các sịnh hoạt chính trị cũng như trong công cuộc phát triển đất nước.
Đảng Cộng Sản Việt Nam vẫn một mình múa gậy trên vũ đài chính trị. Dân chủ vẫn
xa vời, tự do vẫn là của hiếm. Trong khi đó nền kinh tế vẫn rối như tơ vò. Nợ
xấu và nợ công vẫn chưa có cách giải quyết triệt để trong khi tham nhũng vẫn
không có cách nào trị dứt cho nên bất ổn xã hội chỉ là tạm lắng.
Như vậy Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng của chúng ta
cũng chỉ là ngôi sao vụt lóe sáng mà thôi!
Ở Mỹ, chương trình học của các trường phổ thông
không chỉ khác nhau tuỳ theo các bang mà còn khác nhau tuỳ theo từng vùng, từng
quận, thậm chí tuỳ theo từng trường. Rất nhiều người không biết rằng rất nhiều
học sinh Mỹ không hề biết gì về thuyết Darwin.
Trẻ em Mỹ "không
cần" trường
"Không cần" theo nghĩa đen, không phải một
cách nói ví von hoa mỹ về một thực tế khác cũng ngược đời nếu so với giáo dục
Việt Nam: Nhà trường chỉ là một thành phần, cho dù là một thành phần quan
trọng, trong một phức hợp xã hội có nhiệm vụ giáo dục những công dân Mỹ tương
lai.
Nhà trường không và cũng không thể thay thế được gia
đình, cộng đồng sinh hoạt, các đoàn thể, các tổ chức tôn giáo, văn học nghệ
thuật, viện bảo tàng, lễ hội, các phương tiện thông tin đại chúng, các hoạt
động thể thao... "Không cần" ở đây có nghĩa là trẻ em Mỹ có thể học ở
nhà, theo chế độ homeschooling (học tại gia).
Chế độ "Học tại nhà" (Home schooling) cho
phép cha mẹ tự giáo dục con cái thay vì cho chúng đến trường mà không yêu cầu
phải có chứng chỉ gì đặc biệt. Nhiều người Mỹ cho rằng đó là cách để trẻ em có
thể phát huy tính tự lập, chủ động trong cả 365 ngày chứ không chỉ tiếp nhận
kiến thức một cách thụ động trong những lúc đến trường. Đó là một nguyên lý
giáo dục khác hẳn, dựa trên quan điểm là mọi bậc cha mẹ đều có thể giúp đỡ con
cái học tại nhà.
Nhiều gia đình không hề sử dụng các tài liệu hướng
dẫn hay chương trình giảng dạy chính thức, mà căn cứ vào thiên hướng và phong
cách cá nhân của trẻ em để áp dụng các phương pháp và nội dung cụ thể. Ngay cả
trong trường hợp có sử dụng các tài liệu hướng dẫn, thời gian học tập hàng ngày
cũng không kéo dài quá vài tiếng đồng hồ, thời gian còn lại dùng để du lịch,
biểu diễn, tham quan, đọc sách, tiến hành các dự án nghiên cứu hay tham gia
hoạt động từ thiện. Hiện nay có khoảng 1 triệu gia đình ở Mỹ áp dụng và theo
thống kê đang tăng lên khoảng 15% mỗi năm.
Ở Mỹ, chương trình học của các trường phổ thông
không chỉ khác nhau tuỳ theo các bang mà còn khác nhau tuỳ theo từng vùng, từng
quận, thậm chí tuỳ theo từng trường. Rất nhiều người không biết rằng rất nhiều
học sinh Mỹ không hề biết gì về thuyết Darwin. Ở một số địa phương, đặc biệt là
tại các bang ở miền Nam, do ảnh hưởng mạnh mẽ của Thiên Chúa Giáo, giảng dạy
thuyết Darwin thậm chí còn bị coi là phi pháp.
Vì không học theo một giáo trình thống nhất, trình
độ của học sinh khi tốt nghiệp trung học rất khác nhau. Chính vì lẽ đó, ở năm
thứ nhất, các trường đại học Mỹ thường có 3 môn bắt buộc là Học nghĩ, Học nói
và Học viết. Trong số 18 sinh viên lớp Học viết (English 101) do tôi phụ trách,
có những sinh viên hiểu biết rất rộng và sâu, nhưng cũng có sinh viên thậm chí
viết tiếng Anh còn sai chính tả và ngữ pháp.
LTS: Hội Nghị Ban Chấp Hành Trung Ương lần thứ 6 của
đảng CSVN vừa khai mạc trước bối cảnh phe nhóm và bản thân Thủ Tướng Nguyễn Tấn
Dũng đang liên tục bị tấn công là lạm quyền, gây nạn tham nhũng lan tràn và tạo
bất ổn cho nền kinh tế Việt Nam, khiến dư luận xôn xao về những dự đoán sẽ xẩy
ra trong hội nghị này. Nhiều người đưa ra giả thuyết rằng đây có thể là dịp
Nguyễn Tấn Dũng sẽ bị cách chức.
Trong một bài viết gửi cho nhật báo Người Việt, hôm
2 Tháng Mười, một ngày sau khi hội nghị mở màn, Giáo Sư Carl Thayer, chuyên
viên nghiên cứu Việt Nam của Học Viện Quốc Phòng Hoàng Gia Úc, cũng đặt câu hỏi
lớn là:
“Liệu phe chỉ trích Nguyễn Tấn Dũng sẽ vận động để
bãi nhiệm ông ta không?”
Liệu giới lãnh đạo chóp bu của Bắc Kinh có thể phải
chịu chung số phận với giới lãnh đạo Liên Xô cũ hay không? Có lẽ.
Bản thông cáo vào hôm thứ Sáu vừa qua cho biết Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ)
sẽ triệu tập Đại hội Đảng thứ 18 vào ngày 8 tháng 11 đã mang lại sự nhẹ nhõm
tâm tư cho những ai lo lắng rằng những tai tiếng chính trị và cuộc tranh chấp
quyền lực ở chóp bu của Chính phủ Trung Quốc đã phá hỏng cuộc chuyển giao quyền
lãnh đạo, cứ mười năm mới diễn ra một lần. Cuối cùng, giới lãnh đạo chóp bu của
Đảng có vẻ đã thỏa thuận với nhau là phải làm gì với cựu Bí thư Trùng Khánh
thất sủng Bạc Hy Lai (có khả năng đi tù) và đã nhất trí về việc đưa ai vào Bộ
Chính trị và Ban Thường vụ nhiều quyền uy hơn.
Vì tất cả những lý do hiển nhiên, giới lãnh đạo chóp bu Trung Quốc sẽ cố gắng
hết sức mình trong những tháng tới để phóng chiếu một hình ảnh đoàn kết và tự
tin, đồng thời thuyết phục phần còn lại của thế giới rằng thế hệ lãnh đạo kế
tiếp sẽ có đầy đủ khả năng để duy trì độc quyền chính trị của Đảng.
Đáng tiếc là, nỗ lực này sẽ khó có hiệu quả. Lòng tin của người dân đối với sự
cố kết nội bộ và ban lãnh đạo Đảng đã bị lung lay vì vụ Bạc Hy Lai, vì nạn tham
nhũng tràn lan, vì sự đình đốn của chương trình cải tổ trong thập kỷ qua, vì
một nền kinh tế đang trì trệ, vì quan hệ với các nước láng giềng và với Mỹ ngày
một xấu đi, và vì các bất ổn xã hội ngày một gia tăng. Những câu hỏi đang làm
nhiều người trăn trở hiện nay là, Đảng còn bám víu vào quyền hành được bao lâu
nữa? Và liệu Đảng có khả năng để quản lý một cuộc chuyển đổi sang thể chế dân
chủ để tự cứu mình không?
Những câu hỏi này chắc chắn không phải là sản phẩm của những đầu óc chây lười.
Trên nhiều phương diện, quyền lãnh đạo của Đảng sắp đi vào một thập kỷ khủng
hoảng có tính hệ thống. Đã cai trị Trung Quốc 63 năm, Đảng đang tiến tới, trong
vòng 10 năm nữa, tuổi thọ được ghi nhận của những chế độ độc đảng lâu dài nhất
thế giới – Đảng Cộng sản Liên Xô cũ (74 năm), Quốc Dân Đảng tại Đài Loan (73),
và Đảng Cách mạng Thể chế Mexico (71). Như một con người, một tổ chức như ĐCSTQ
cũng phải già nua.
Hơn nữa, sự phát triển kinh tế của Trung Quốc đã đẩy nước này quá cái ngưỡng
thường được gọi là “khu vực chuyển đổi sang dân chủ” (democratic transition
zone) – tức là, một mức lợi tức đầu người trong khoảng từ 1000 USD đến 6000 USD
(tính bằng sức mua tương đương của đồng tiền, Purchasing Power Parity, hay
PPP). Các nhà khoa học chính trị đã nhận xét rằng các chế độ độc tài đối diện
với nguy cơ thay đổi chế độ cao hơn khi mức thu nhập của người dân gia tăng. Cơ
may để duy trì chế độ độc tài càng giảm một khi lợi tức đầu người của một nước
vượt quá 6000 USD (PPP). Lợi tức đầu người của Trung Quốc đã lên tới 8.500 USD
(PPP). Và gần như tất cả các chế độ độc tài trên thế giới với lợi tức đầu người
cao hơn TQ đều là các quốc gia dầu lửa. Như vậy, Trung Quốc đang ở trong một
môi trường kinh tế xã hội, trong đó việc quản trị quốc gia theo đường lối độc
tài ngày càng trở nên thiếu tính chính đáng và không đứng vững. Những ai không
tin điều này, xin hãy nhìn vào mạng xã hội Weibo của Trung Quốc (hay các blog
cá nhân) để biết người dân Trung Quốc đang nghĩ gì về chính phủ của họ.
Như vậy, câu trả lời cho tính bền vững của chế độ độc đảng tại Trung Quốc là rõ
ràng: viễn cảnh của chế độ này rất bi đát.
Câu trả lời cho câu hỏi, làm thế nào để một chế độ độc đảng có thể quản lý sự
chuyển đổi chính trị để tự cứu mình, là đáng chú ý và phức tạp hơn.
Trên cơ bản, có hai con đường cho các chế độ độc đảng: con đường của Liên Xô
chắc chắn dẫn đến sự tự hủy; và con đường của Đài Loan và Mexico dẫn đến sự tự
canh tân và chuyển đổi chính trị.
Kể từ khi Liên Xô sụp đổ, giới lãnh đạo chóp bu của ĐCSTQ đã bày tỏ quyết tâm
không lặp lại thảm kịch Xô viết. Chính sách của họ, do đó, là tiếp tục chống
lại mọi hình thức cải tổ chính trị. Kết quả, thật không may, là một đảng cầm
quyền ngày càng xơ cứng, bị thao túng bởi các nhóm lợi ích, và các quan chức cơ
hội chủ nghĩa, tham nhũng, sa đọa như Bạc Hy Lai. Mặc dù Đảng có trên 80 triệu
thành viên, nhưng hầu hết bọn họ gia nhập Đảng chỉ để khai thác các tài lợi mà
Đảng cung cấp. Chính họ đã trở thành một nhóm đặc quyền đặc lợi, tách rời với
xã hội Trung Quốc. Nếu sự sụp đổ của Đảng Cộng sản Liên Xô (ĐCSLX) đưa ra được
những bài học thực tế nào, thì những bài học đó nhất định không phải là lập
trường chính thống của giới lãnh đạo Trung Quốc, khi cho rằng chính những cải
tổ của Gorbachev đã đưa đến sự sụp đổ của Đảng. Sự thật đáng buồn là: chế độ Xô
viết đã quá bệnh hoạn, không còn cứu vãn được nữa vào giữa thập niên 1980, bởi
vì chế độ này đã chống lại mọi cải tổ suốt hai thập niên truớc đó dưới sự lãnh
đạo của Brezhnev. Nghiêm trọng hơn nữa, ĐCSTQ phải biết rằng, cũng như hàng
triệu đảng viên ĐCSLX, hàng ngũ của nó cũng gần như chắc chắn sẽ tan rã vào
những lúc chế độ gặp khủng hoảng. Khi ĐCSLX sụp đổ, không có lấy một trường hợp
điển hình nào mà các đảng viên trung thành chạy đến bảo vệ chế độ. Một số phận
như thế đang chờ đợi ĐCSTQ.
Sự thể này chỉ để lại cho ĐCSTQ một lựa chọn duy nhất: đó là đường lối tự canh
tân và chuyển đổi theo mô hình Đài Loan và Mexico. Những chế độ độc đảng tại
Đài Loan và Mexico rõ ràng là những chế độ thành công nhất trong nỗ lực tự
chuyển đổi thành những thể chế dân chủ đa đảng trong vòng một phần tư thế kỷ
vừa qua. Mặc dù quá trình chuyển đổi sang chế độ dân chủ của hai nước này là
khác nhau và phức tạp, nhưng chúng ta có thể đúc kết bốn nhận định sau đây về
sự thành công của họ.
Thứ nhất, giới lãnh đạo tại Đài Loan và Mexico đã đối đầu với một cuộc khủng
hoảng về tính chính đáng (a legitimacy crisis) vào những năm 1980 và nhận thấy
rằng các chế độ độc đảng nhất định sẽ thất bại. Họ không thể tự lừa dối mình
bằng các ảo tưởng hay những điều láo khoét được nữa.
Thứ hai, lãnh đạo của hai nước này đã hành động trong khi chế độ của họ còn mạnh
hơn phe chống đối và trước khi họ bị mất uy tín hoàn toàn, như vậy họ còn đủ
khả năng để quản lý một sự chuyển đổi dần dần.
Thứ ba, lãnh đạo của hai nước đã tập trung quyền lực và thi hành chính sách độc
tài trong Đảng, chứ không phải dân chủ trong đảng, để khống chế sự chống đối
của phe bảo thủ trong chế độ. Trong những chế độ độc đảng, thực hiện dân chủ
trong nội bộ Đảng chắc chắn sẽ dẫn đến một sự rạn nứt công khai trong giới lãnh
đạo chóp bu, như vậy làm suy yếu nghiêm trọng khả năng của một chế độ có chủ
trương cải tổ, trong việc quản lý sự chuyển đổi qua chế độ dân chủ. Ngoài ra,
việc làm cho toàn bộ một hệ thống chính trị trở nên dân chủ hơn, chủ yếu thông
qua các cuộc tuyển cử có tính cạnh tranh ở cấp thành phố và cấp quốc gia, sẽ
cung ứng cho giới lãnh đạo chóp bu cơ hội để học hỏi một kỹ năng tối quan
trọng: tìm kiếm hậu thuẫn của cử tri để giành phiếu và thắng cử. Những kỹ năng
này không thể học hỏi từ việc thể hiện trí trá cái gọi là dân chủ trong nội bộ
Đảng, mà thực chất chỉ là một tên gọi khác của sự mặc cả và sử dụng thủ đoạn
với nhau trong giới lãnh đạo chóp bu.
Thứ tư, một lực lượng đối lập dân chủ ôn hòa là người bạn tốt nhất và lợi thế
lớn nhất mà một chế độ độc đảng có chủ trương cải tổ cần phải có. Một lực lượng
đối lập như thế là một đối tác thương thuyết và có thể giúp chế độ duy trì sự
ổn định trong thời kỳ quá độ. Nó còn có thể đưa ra những điều kiện tốt đẹp hơn
nhiều trong việc bảo vệ lợi ích của giới lãnh đạo chóp bu và thậm chí còn giúp
họ tránh được tù tội.
Khi chúng ta nhìn vào các phần thưởng mà Quốc Dân Đảng (tại Đài Loan) và Đảng
Cách mạng Thể chế (tại Mexico) đã gặt hái, chúng gồm có không chỉ những điều
kiện thuận lợi cho việc đi ra khỏi bộ máy quyền lực (ngoại trừ Tổng thống
Salinas, người bị buộc phải lưu vong vì tội tham nhũng), không một lãnh đạo cao
cấp nào bị truy tố hình sự, cả Quốc Dân Đảng lẫn Đảng Cách mạng Thể chế đã
chiếm lại được phủ tổng thống, vị trí quyền lực chính trị của hai nước, sau khi
trải qua hai nhiệm kỳ trong thế đối lập.
Nhưng ĐCSTQ có thể thực sự học hỏi từ Quốc Dân Đảng hay Đảng Cách mạng Thể chế
không?
Tạm gác ý muốn của mình qua một bên, ĐCSTQ gặp thêm một trở ngại nữa. Đảng này
vẫn còn là một đảng toàn trị (a totalitarian party), chứ không phải là một đảng
độc tài thông thường (an authoritarian paty). Sự khác biệt giữa hai loại đảng
này là, một đảng toàn trị bám sâu và lan rộng trong bộ máy Nhà nước và trong
nền kinh tế hơn nhiều. ĐCSTQ kiểm soát quân đội, ngành tư pháp, bộ máy quan
liêu, và nền kinh tế ở một mức độ lớn hơn Quốc Dân Đảng và Đảng Cách mạng Thể
chế rất nhiều. Rút một đảng toàn trị ra khỏi một bộ máy Nhà nước là khó hơn
nhiều. Thật vậy, nỗ lực này chưa bao giờ được thử nghiệm thành công. Tại Liên
Xô cũ, nỗ lực này đã dẫn đến sự sup đổ chế độ. Tại Đông Âu, các cuộc cách mạng
dân chủ đã không cho các chế độ toàn trị một cơ may thử nghiệm.
Vì thế, trách nhiệm dành cho các nhà lãnh đạo mới của Trung Quốc là rất đáng lo
ngại. Việc đầu tiên của họ là tránh lao vào một cuộc cải tổ chính trị
(political perestroika) kiểu Gorbachev, nhưng phải đi theo một tiến trình tháo
gỡ tính toàn trị trong bộ máy Nhà nước và chuyển đổi ĐCSTQ thành một đảng như
Quốc Dân Đảng của Đài Loan và Đảng Cách mạng Thể chế của Mexico. Nếu không theo
biện pháp trung chuyển này ngay lập tức, ĐCSTQ có thể thấy rằng một sự sụp đổ
kiểu Xô viết là tương lai duy nhất của mình.
Minxin Pei
Trần Ngọc Cư dịch
* Minxin Pei là một giáo sư môn Chính phủ tại Đại học Claremont McKenna và
là một nhà nghiên cứu thâm niên không thường trú tại Quĩ Marshall Đức của Hoa
Kỳ. Công trình nghiên cứu của ông đã được đăng trên các tạp chí Foreign Policy,
Foreign Affairs, The National Interest, Modern China, China Quaterly, Journal
of Democracy và trong nhiều sách được biên tập. Nhiều bài xã luận của ông đã
xuất hiện trên các báo Financial Times, New York Times, Washington Post,
Newsweek International, và International Herald Tribune, cũng như nhiều nhật
báo quan trọng khác.
Written By Hai Hoang Van
on Thứ năm, ngày 04 tháng mười năm 2012 | 10/04/2012 06:47:00 SA
(AFP) - Các chuyên gia phân tích cho rằng, tương lai
chính trị của Thủ tướng Việt Nam lơ lửng trong bấp bênh khi các lãnh đạo đảng
cộng sản tập trung để bàn bạc về sự đen tối của những vụ bê bối tài chính và
tình trạng bất ổn kinh tế.
Từ khi được quốc hội do đảng kiểm soát chính thức phê chuẩn mình vào một nhiệm
kỳ thủ tướng năm năm lần thứ hai từ tháng 7 năm 2011, Nguyễn Tấn Dũng, 62 tuổi,
đã chẳng có gì nhiều để ăn mừng .
Bị trúng đòn từ một chuỗi các vụ bê bối và một danh sách ngày càng tăng của các
khó khăn về kinh tế, các nhà quan sát nói rằng mặc dù việc loại bỏ ông có thề
không xảy ra ngay nhưng vai trò lãnh đạo của ông có thể gặp nguy hiểm.
Sự gia tăng bất mãn của công chúng vì tăng trưởng kinh tế chậm lại, lạm phát
hồi sinh, tham nhũng tràn lan và khủng hoảng ngân hàng đã đặt Dũng dưới áp lực
ngày càng tăng khi 175 ủy viên Ban Chấp hành Trung ương Đảng về họp tuần này.
Theo Việt Nam chuyên gia Carl Thayer, giáo sư danh dự tại Đại học New South
Wales của Úc, cuộc họp có khả năng nhìn thấy "một cuộc so đấu giữa Thủ
tướng và những người chỉ trích ông",
Viết trong một báo cáo hôm thứ ba, Carl cho biết, "Tối thiểu, có khả năng
là Đảng Cộng sản Việt Nam sẽ cố gắng cắt giảm các quyền hạn rất lớn từng được
thủ tướng và văn phòng chính phủ của ông tích lũy được".
"Câu hỏi lớn là liệu những chỉ trích người Thủ tướng có thúc đẩy việc bãi
nhiệm ông hay không," Thayer nói thêm.
Phiên họp kín của Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản đã bắt đầu vào hôm thứ
Hai và dự kiến sẽ kéo dài hai tuần - gấp đôi thời gian thường lệ - làm nổi bật
một danh sách gia tăng những việc phải làm đang đối mặt với các quan lại chính
trị của Việt Nam.
"Hiếm khi có quá nhiều vấn đề phải bàn đến trong chương trình họp của một
hội nghị trung ương và bởi vì chúng đã kéo dài quá lâu", báo Nhân dân
trích lời phát biểu của Tổng Bí thư ĐCSNguyễn Phú Trọng, người được xem là một
trong những đối thủ chính của ông Dũng.
"Hầu hết các chủ đề mà chúng ta phải thảo luận và quyết định là rất quan
trọng, khó khăn và nhạy cảm", ông nói thêm.
Các chuyên gia lưu ý rằng Ủy ban Trung ương Đảng, trong đó bao gồm ông Dũng, có
quyền lực để loại bỏ bất kỳ thành viên nào trong hàng ngũ của mình hoặc trong
14 ủy viên quyền lực của Bộ Chính trị, bao gồm các nhà lãnh đạo đầu sỏ.
Chính phủ độc tài Việt Nam đang phải vất vả đối phó với tình trạng bất mãn ngày
càng tăng từ công chúng vì sự gia tăng phổ biến của các trang blog, các trang
web và các phương tiện truyền thông xã hội, như một lối thoát cho các biểu hiện
chính trị.
Nhà chức trách đã tìm cách đàn áp những trang blog với một loạt các án tù khắc
nghiệt, nhưng các trang blog chính trị trực tuyến vẫn còn là một nguồn tin rất
phổ biến trong quốc gia có chính sách kiểm duyệt nặng nề này.
"Chưa bao giờ có một vị thủ tướng bị tấn công mạnh mẽ ở nơi công cộng vì
các khó khăn kinh tế và tham nhũng như thế này", một quan chức Đảng Cộng
sản cho biết trong điều kiện giấu tên.
"Đó là cuộc chiến đấu tại trung tâm của đảng giữa một lực lượng có tiền và
một lực lượng có quyền lực, để giải quyết vấn đề tham nhũng và làm trong sạch
hàng ngũ của mình" ông nói thêm, đề cập đến Dũng cùng các đồng minh kinh
tế của ông trong đảng ở một phe và các đối thủ chính trị của Dũng ở một phe
khác.
Dũng, một cựu thống đốc ngân hàng trung ương đã nhậm chức vào năm 2006, được
cho là đã trở thành một thủ tướng quyền lực chưa từng có trong đất nước này.
Được xem là một nhà hiện đại hóa khi mới được bổ nhiệm, ông đã sử dụng quyền
lực của mình để tích cực thúc đẩy tăng trưởng kinh tế nhanh chóng và sùng bái
lối phát triển kiểu chaebol của Nam Hàn, dựa vào các công ty quốc doanh khổng
lồ để lèo lái nền kinh tế.
Tuy nhiên, tăng trưởng kinh tế đã giảm mạnh trong những tháng gần đây, lạm phát
lại gia tăng một lần nữa, đầu tư trực tiếp nước ngoài suy giảm và những lo ngại
về nợ xấu trong hệ thống ngân hàng mong manh đã chồng chất cao.
Sự việc gần sụp đổ của công ty vận chuyển khổng lồ Vinashin trong năm 2010 đặt
chú ý vào những rắc rối tài chính của các công ty quốc doanh khổng lồ, trong
khi việc bắt giữ một nhà ngân hàng, người triệu phú bị ghét bỏ từng được xem
như một đồng minh của Dũng, trong tháng tám, làm kinh sợ các nhà đầu tư trong
nước và kích hoạt một cuộc rút tiền gửi ra khỏi ngân hàng.
Mối quan tâm ngày càng tăng tuần trước lập tức đưa đến việc Moody đánh tụt hạng
tín dụng của Việt Nam, với lý do là những yếu kém trong hệ thống ngân hàng và
"nguy cơ dâng cao" về một gói cứu trợ ngân hàng tốn kém của chính phủ
.
Các nhà quan sát nói rằng đối thủ của ông Dũng, đáng chú ý là Tổng bí thư Đảng
Cộng sản Nguyễn Phú Trọng và Chủ tịch nước Trương Tấn Sang, có vẻ muốn Dũng
phải trả giá cho các thất bại của ông.
"Với nền kinh tế của Việt Nam đang phải đối mặt với các khó khăn sâu sắc
về kinh tế, nguy cơ của cuộc đấu tranh quyền lực đang leo thang giữa thủ tướng
và Chủ tịch nước Trương Tấn Sang vốn có thể dẫn đến việc lật đổ thủ tướng và
các đồng minh chính trị của ông đang gia tăng" Rajiv Biswas, người chỉ đạo
phân tích kinh tế châu Á tại công ty tư vấn IHS Global Insight nhận xét.
Nhưng các nhà quan sát cũng lưu ý, Dũng, từng vượt qua được các cơn bão chính
trị trong quá khứ và có thể qua khỏi như vậy một lần nữa.
"Sa thải ông ta là một điều không dễ" một viên chức Đảng cho biết.
Didier Lauras - AFP
Lê Quốc Tuấn. X-CafeVN chuyển ngữ
(GDVN) - Theo Hồng Lỗi, tranh chấp trên nhóm đảo
Senkaku cũng là một nguyên nhân đáng kể có thể dẫn tới chiến tranh.
Tân Hoa Xã ngày 3/10 đưa tin, người phát ngôn Bộ
Ngoại giao Trung Quốc Hồng Lỗi hôm qua 3/10 tuyên bố tàu Hải giám Trung Quốc sẽ
tiếp tục tuần tra trên các vùng biển xung quanh nhóm đảo Senkaku.
Hồng Lỗi đưa ra tuyên bố này trong bối cảnh các phương tiện truyền thông của
Trung Quốc đưa tin rằng các thành viên cánh hữu Nhật Bản đã tiến vào vùng biển
quanh Senkaku hôm qua. Bộ Ngoại giao Trung Quốc cũng xác nhận rằng 4 tàu Hải
giám của nước này cũng đang tiến hành tuần tra trong vùng biển này.
Trung Quốc đang theo dõi sát sao diễn biến tình hình và lên tiếng phản đối việc
các thành viên cánh hữu Nhật Bản tiến vào vùng biển này. Hồng Lỗi nêu câu hỏi:
“Mục đích của những người cánh hữu này khi liên tiếp khiêu khích gây sự trên
nhóm đảo Senkaku/Điếu Ngư trong tình hình hiện nay là gì, đặc biệt là khi Trung
Quốc và Nhật Bản đều đang cùng tiến hành tham vấn về vấn đề tranh chấp này? Tại
sao chính phủ Nhật Bản lại cho phép họ làm việc đó?”
Theo người phát ngôn Bộ Ngoại giao Trung Quốc, trong những năm gần đây, phe
cánh hữu ở Nhật Bản đã tìm cách lợi dụng vấn đề Senkaku để kích động gây căng
thẳng và xung đột giữa Trung Quốc và Nhật Bản.
Nói người dân cần tin vào lương tâm, vào trách nhiệm
của cán bộ, thật ra giống với việc bảo người dân tin vào sự dối trá
Chương mới nhất của Vở hài kịch này, nếu đặt đúng tên, sẽ là “vừa ăn cắp vừa la
làng”. Bởi dù được ngụy trang dưới lớp vỏ ngôn ngữ là “tham khảo”, “tổng hợp”,
“trích dẫn”, hay “xào nấu”, “cóp nhặt”, “cắt dán”, theo cách gọi của báo chí,
thì sự thật không đổi là “tài liệu hội thảo” đã được biến thành “nghiên cứu khoa
học”. Và đó là nghiên cứu khoa học liên quan đến động đất, có nghĩa là liên
quan đến tính mạng và tài sản của hàng chục vạn người dân sống dưới quả bom
nước mang tên thủy điện.
Thật đau cho EVN, cho Bộ Công thương, và thật thương cho chúng ta khi bản thân
người được trích dẫn trong “nghiên cứu khoa học”, TS Lê Trần Chấn tròn mắt kinh
ngạc : “EVN liều thật. Họ đã hợp pháp hóa tài liệu của hội thảo thành nghiên
cứu khoa học…. Họ liều đến mức còn ‘bịa” rằng trong báo cáo phân tích của tôi
đánh giá về Thủy điện Sông Tranh 2”.
Khoảng cách từ “Tài liệu hội thảo” đến “nghiên cứu khoa học” bảo lớn, thì lớn
như nguy cơ từ các đợt rung chấn liên tục từ Bắc Trà My đến những rung chấn
trong lòng người, nói nhỏ, chắc cũng không nhỏ trách nhiệm của những nhà khoa
học, những nhà quản lý đối với tính mạng và tài sản của người dân.
Hôm kia, những nhà khoa học đã chứng minh trách nhiệm của mình bằng những khẳng
định xuông “an toàn”, bằng việc trách dân “thiếu hiểu biết”…Hôm qua, sự la làng
lại được cất lên, ráo hoảng, khi quan chức của Bộ Công thương không đổi sắc mặt
khẳng định : Ở đây, Bộ Tài nguyên – Môi trường phải chịu trách nhiệm trong việc
xây dựng báo cáo. Có thể, ngay sau đây, Bộ Tài nguyên môi trường cũng lại đưa
ra một khẳng định. Nhưng tất cả những màn diễn đó có vẻ là quá muộn đối với sự
mất mát lòng tin của người dân Bắc Trà My và dư luận cả nước. Bởi, trong khi
quả bóng trách nhiệm được đẩy đi đẩy lại, trong khi màn la làng của vở hài kịch
mang tên Sông Tranh 2 cất lên, chỉ riêng việc Quảng Nam lên phương án xấu nhất
cho các hồ chứa nước trong mùa mưa lũ, với riêng Sông Tranh 2 là kịch bản tình
huống vỡ đập, có vẻ là câu trả lời đích đáng về niềm tin với những khẳng định
an toàn, những lời dối trá về trách nhiệm.
3 hồ thủy điện trên sông Vu Gia, Thu Bồn treo trên đầu dân quả bom nước 2 tỷ
m3, riêng thủy điện Sông Tranh với những cơn rung lắc từ những trận động đất
phát rồ, tích một quả bom với kích cỡ 750 triệu m3, gấp chẵn 5 lần dung tích
phòng lũ của cả 3 thủy điện. Con số đó, vở hài kịch này chỉ đang chứng tỏ sự
mất niềm tin của người dân với các nhà khoa học, các cơ quan quản lý- giờ đã
nghiêm trọng còn hơn nguy cơ mang tên Sông Tranh 2.
Hoàn toàn không bất ngờ, ngày hôm qua, người dân Biên Hòa nhận thêm một bài học
về chữ “ngờ” trước cái gọi là “lương tâm, trách nhiệm”, khi một đêm thành tay
trắng trước những cơn lũ nhân tạo từ việc xả lũ của Thủy điện Trị An. Chỉ riêng
tại một xã, Vĩnh Hưng, 300 tấn cá lóc, 40 tấn cá sặt rằn và khoảng 100 tấn cá
các loại coi như ra sông ra biển. Đến giờ, cả người dân và chính quyền địa
phương vẫn không hiểu tại sao một tờ công văn đỏ chót hai chữ “hỏa tốc” mất đến
6 ngày để đi một quãng đường hơn chục km từ Biên Hòa về Vĩnh Hưng, để đến nỗi
khi “hỏa tốc” về đến nơi thì người dân đã kịp trắng tay.
Giữa những tấm biển “cấm” được chủ dự án dựng lên để ngăn không cho giới truyền
thông tiếp cận với những họng nước phun phe phè hồi tháng 3 ở thủy điện Sông
Tranh 2 đến tờ công văn 6 ngày tại Biên Hòa là to đùng hai chữ “lương tâm”,
“trách nhiệm”. Nói đó là chỉ là sự quan liêu, vô cảm, thiếu trách nhiệm dường
như vẫn còn là quá nhẹ nhàng. Nói người dân cần tin vào lương tâm, vào trách
nhiệm của cán bộ, thật ra giống với việc bảo người dân tin vào sự dối trá.
Chỉ có một điều người dân tin tưởng. Đó là vở bi hài kịch mang tên Sông Tranh
có lẽ còn lâu mới chấm dứt.
(Đào Tuấn)
Một quy định rành rành hai chữ văn minh, nhưng hình như hai chữ “không được”
đối với một sinh hoạt văn hóa ngàn đời, và đời người thông thường cũng chỉ một
lần- thì lại không được văn minh cho lắm.
Một cách hoàn toàn nghiêm túc, Bí thư huyện ủy Mỹ Đức- HN, ông Nguyễn Ngọc
Thạch kể một câu chuyện thật như đùa: “Tại nhiều đám cưới, các cựu chiến binh
thường đến giám sát xem mỗi mâm cỗ có bao nhiêu người, khiến gia chủ bối dối”.
Những cuộc giám sát dở khóc dở cười này diễn ra hồi quận Hà Đông đưa ra quy
định “Không tổ chức mời khách trên 40 mâm cỗ”.
So với “quy định 40 mâm” ở Hà Đông, “quy định 50 mâm. 300 khách” mà Hà Nội vừa
đưa ra trong Dự thảo Chỉ thị thực hiện nếp sống văn minh trong việc cưới trên
địa bàn thành phố, rõ ràng chỉ “nhiều” hơn, nhưng không hợp lý hơn, không
“thoát” hơn, khi con số 40 hay 50 vẫn chỉ là xoay quanh câu chuyện miếng ăn, và
lớn hơn, trong một thứ tư duy cấm đoán. Phái sinh của nó nhãn tiền sẽ là câu
chuyện quần chúng nhân dân giám sát đám cưới cán bộ đảng viên theo kiểu dở khóc
dở cười như ở Hà Đông bởi, cũng may, Hà Nội đã tuyên bố không cần thiết phải
thành lập một ban chuyên đi đếm người dự cưới.
Thực ra, chữ cần bàn nhất trong quy định này nằm ở chữ “không được”. Không
được, có nghĩa là về hình thức, Hà Nội đang áp dụng một quy phạm cấm cho một
sinh hoạt văn hóa mang tính chất riêng tư của “con người công dân” trong mỗi
cán bộ công chức, tương tự như việc cấm vòng hoa tang ở Bình Dương, điều đáng
lẽ chỉ nên mang tính chất vận động, thuyết phục với đối tượng không chỉ cán bộ,
đảng viên mà là nhân dân nói chung. Nhưng chỉ là vận động mà thôi.
Việc “cấm cỗ” càng không nên gắn với nghị quyết TƯ 4, bởi việc chấn chỉnh Đảng
không thể và không nên là việc “cấm cỗ”, đang được dư luận cho là một sáng kiến
“khôi hài”. Sự khôi hài trong một quy phạm cấm, hầu như sẽ không thực hiện nổi
trên thực tế, vô hình chung, làm mất đi sự nghiêm túc của một cuộc sinh hoạt
chính trị gắn với sự tồn vong của Đảng, của chế độ.
Suy cho cùng, điều quan trọng mà người làm ra chính sách, người lãnh đạo cần
làm, phải làm là khiến cho cuộc sống của cán bộ, công chức, của người dân khấm
khá, đến mức cưới ở Khách sạn 5 sao, ở khu du lịch, với quy mô 50-60 mâm cỗ đãi
họ hàng, bạn bè là chuyện bình thường, chứ không phải bó hẹp trong câu chuyện
mang tiếng là miếng ăn, dù dưới danh nghĩa tiết kiệm, văn minh. Bởi khi cuộc
sống không quá chật vật bởi miếng ăn, đám cưới đối với khổ chủ sẽ không còn là
chuyện ăn cỗ, cũng không phải là chuyện “cơm bụi giá cao” với tân khách. Bởi
khi cuộc sống khá giả hơn con người ta có quyền tự cân đối nhu cầu và ý thức
của riêng họ. Bởi văn minh không có nghĩa là thích gì cấm đó, cấm không buồn
quan tâm xem thực sự có cấm được hay không.
Một quy định rành rành hai chữ văn minh, nhưng hình như hai chữ “không được”
đối với một sinh hoạt văn hóa ngàn đời, và đời người thông thường cũng chỉ một
lần- thì lại không được văn minh cho lắm.
(Đào Tuấn)
Hoàn toàn nghiêm túc, không một chút gì hài hước mặc
dù bản chất câu chuyện đậm tính khôi hài...
Vài ngày trước, báo VNExpress loan tải: "Sáng 27/9, Chủ tịch Hà Nội
Nguyễn Thế Thảo cho rằng, việc người dân đi khiếu kiện là bày tỏ nguyện vọng cá
nhân, nhưng mặc áo màu Quốc kỳ, cầm khẩu hiệu đòi đất đã “làm xấu hình ảnh thủ
đô, ảnh hưởng đến ngoại giao”.
Trưng ra thêm những con số cụ thể cho người nào chưa biết, tờ báo mang tới
những thông tin rất chi tiết:
"Theo báo cáo của UBND TP Hà Nội, 9 tháng qua đã có 178 đoàn đông người
đi khiếu kiện, chủ yếu là khiếu nại về đất đai, giải phóng mặt bằng. Nổi cộm như
vụ việc của 100 công dân phường Dương Nội, 70 người phường Kiến Hưng, 40 người
phường Yên Nghĩa (Hà Đông), 150 tiểu thương chợ Nghĩa Tân (Cầu Giấy), đoàn 200
người dân xã Tiên Dương (Đông Anh), bệnh binh 5 xã ở huyện Quốc Oai, 160 người
dân phố Tân Mai (thị xã Xuân Mai)…
Hoàn toàn không có một câu chữ nào cho thấy người tập trung khiếu kiện có hành
vi làm mất trật tự hay bạo loạn hay những gì tương tự như thế.
Vậy tại sao người dân lại mặc áo quốc kỳ, cầm biểu ngữ khi đi đòi đất lại làm
cho ông chủ tịch Nguyễn Thế Thảo phải trăn trở cho hình ảnh của Hà Nội bị xấu
đi như thế?
Thưa ông Thế Thảo, họ sợ ông đấy ạ.
Chắc ông còn nhớ hơn hai tháng trước đây, chính ông là người chụp cho những
người nông dân khốn khổ này những cái mũ nguy hiểm, đó là bị bọn phản động, bọn
xấu lợi dụng khi tập trung khiếu nại. Nếu ông quên, tôi xin nhắc cho ông nhớ
cũng trên VNExpress loan tải:
"Trong phiên bế mạc cuộc họp HĐND thành phố Hà Nội ngày 13/7/2012, khi
đề cập đến các cuộc biểu tình phản đối Trung Quốc có những hành động xâm phạm
chủ quyền biển đảo, ông Nguyễn Thế Thảo, chủ tịch Hà Nội đã “yêu cầu các
cấp, các ngành cần làm tốt hơn nữa công tác tuyên truyền, vận động để người dân
hiểu rõ, không bị các phần tử xấu, cơ hội lợi dụng xúi giục xuống đường, tụ tập
biểu tình gây mất trật tự an ninh ở thủ đô.”
Ông còn khẳng định rằng người dân bị thế lực thù
địch lợi dụng và kích động như sau:
Ông Thảo nói: "Lợi
dụng tình hình trên, các thế lực thù địch và số cơ hội chính trị đã kích động
người dân, nhất là số người đi khiếu kiện ở các địa phương biểu tình để gây áp
lực với chính quyền phải giải quyết những khiếu nại, yêu sách"
Rõ rồi nhé, báo chí đăng đàng hoàng đấy nhé!
Người dân vốn nhút nhát và trí óc rất đơn giản. Họ không lý luận cao siêu như
ông, một kiến trúc sư với hai bằng TS kinh tế và lý luận chính trị cao cấp. Lời
kêu gào của họ đơn giản nhưng luôn trong sáng. Phản ứng tự nhiên trước sự chà
đạp quá đáng của nhà cầm quyền (tôi rất ghét dùng từ này nhưng đối với các ông
không thề dùng từ chính quyền hay chính phủ được) bằng sự kiên trì khiếu nại vì
họ biết các ông sẵn sàng sử dụng vũ lực nếu họ phản ứng mạnh bạo. Họ còn biết
các ông cũng sẵn sàng bắn vào họ không thương tiếc bất kể họ là ai, dân thường,
bộ đội phục viên hay đảng viên kỳ cựu...
Không phải yêu thương tổ quốc mà họ mặc áo cờ đỏ sao vàng. Họ tự bảo vệ mình
trước những "cú đạp lịch sử", những lần xé áo người biểu tình trước
đây của công an. Họ vẫn tin rằng công an không dám đạp vào cờ tổ quốc, không
dám xé lá cờ tổ quốc trên người họ. Ông hiểu chưa?
Lý do thứ hai khiến họ cầm biểu ngữ là minh thị cho các ông thấy mục tiêu của
họ: khiếu kiện đất đai. Họ không biểu tình chống Trung Quốc để các ông có cớ mà
tâng công. Họ rạch ròi nói với mọi người trên phố rằng: "Nhân dân ơi, đồng
bào ơi, chúng tôi là nạn nhân của tập đoàn tư bản đỏ. Chúng cướp đất của chúng
tôi và hôm nay chúng tôi tới Ba Đình để đòi lại. Nhân dân có hiểu điều chúng
tôi đang làm hay không?"
Họ mặc áo cờ tổ quốc, mang biểu ngữ như thế còn một lý do khác nữa: Họ nuốn mọi
người nhớ rằng nếu không làm như vậy thì ông Nguyễn Thế Thảo, Chủ tịch UBND
thành phố Hà Nội sẽ ký quyết định tạm giam tất cả từng người trong bọn họ như
ông đã làm với bà Bùi Thị Minh Hằng, mặc dù đơn kiện của bà Hằng đối với công
dân Nguyễn Thế Thảo vẫn còn nằm đâu đó trong ngăn kéo của Tòa án Nhân dân tp Hà
Nội.
Bây giờ xin được hỏi ông, tại sao ông lại cảm thấy xấu hổ đối với ngoại giao
quốc tế khi họ mặc áo cờ tổ quốc và mang biểu ngữ đòi đất?
Phải chăng tâm lý phạm tội trực tiếp đã làm ông phản ứng như vậy khi ông biết
rõ chính ông là tác nhân khiến mỗi ngày đơn khiếu kiện mỗi dày thêm. Ông bao
che thuộc hạ, hay ông tuân lời chủ nhân thì đều giống nhau ở mức độ sai trái.
Chính ông biết động cơ của những người khiếu kiện là trong sáng nhưng ông bẻ
cong sự trong sáng ấy bằng những suy diễn hàm hồ. Theo lý lịch tự khai ông có
bằng TS lý luận chính trị cao cấp vì vậy ông không thể không biết nguyên nhân
chính dẫn đến thành công của cách mạng là đấu tranh cho những người thấp cổ bé
miệng. "Ở đâu có bất công ở đó có tranh đấu".
Lẽ ra ông phải xấu hổ vì những việc khác chứ không phải vì hình ảnh tập trung
khiếu kiện của người dân. Công an dưới quyền của ông thay vì bảo đảm sự an toàn
trên đường phố cho khách du lịch ngoại quốc lại bị điều một số lượng an ninh
rất lớn theo dõi ngày đêm người biểu tình. Nếu lực lượng này dùng vào việc theo
dõi tội phạm hình sự thì hình ảnh Việt Nam không tồi tệ dưới mắt khách du lịch
như bây giờ ông ạ.
Thí dụ cho ông thấy nhé:
Trước đây gần 6 tháng, Báo Tuổi Trẻ loan tin: "Tại lễ hội đường phố
Đông Á - Mỹ Latin, trong khuôn khổ Festival Huế 2012, chiều 9-4, ông Nguyễn Văn
Ốc đã móc túi trộm một điện thoại di động của ngài Alberto Jaime Kaminker - đại
sứ Argentina tại Việt Nam. Ngay lúc đó, đại sứ Cộng hòa Venezuela đã chụp được
bức ảnh khoảnh khắc này. Bức ảnh được cung cấp cho ban tổ chức Festival Huế
2012, ngay sau đó lực lượng công an tỉnh Thừa Thiên - Huế đã bắt giữ Nguyễn Văn
Ốc cùng tang vật."
Và mới cách đây vài ngày, trước khi ông kịp xấu hổ thì cả nước đã phải bưng mặt
không dám đọc tin này:
"Một tay quần vợt người Anh vừa cho biết anh bị mất cắp và sau đó bị xô
đẩy khi tham gia giải đấuFutures
châu Á trong chặng ở Việt Nam.
Andrew Fitzpatrick, từ Solihull, một thị trấn phía tây miền trung nước Anh,
cho biết trong tuần đầu vòng thi đấu giải Futures tại Việt Nam, anh đã bị mất
cắp 1.000 bảng Anh - toàn bộ số tiền anh chắt chiu để đi lại."
Vụ việc xảy ra tại tỉnh Bình Dương, và bản tin này do BBC phát đi.
Hay ông sẽ nói cả hai vụ đều không phải xảy ra tại Hà Nội nên không việc gì ông
phải xấu hổ? Thưa ông, khoan nói ở đâu, nếu có ít thời gian xin ông nói mấy cậu
văn thư lên Google đánh dòng chữ như thế này: "móc túi khách du lịch tại
TPHCM". Ngay lập tức sẽ hiện lên 838.000 kết quả. Bây giờ xin đánh tiếp
"móc túi khách du lịch ngoại quốc tại Hà Nội": 730.000 kết quả!
Cũng theo lý lịch thì ông là một TS kinh tế, chắc ông biết tỷ lệ của hai kết
quả này nếu tính theo dân số của hai thành phố. Vậy thì có đáng xấu hổ hay
không, thưa ông?
Bây giờ xin được trao đổi với ông, tại sao một người có quá nhiều bằng cấp như
ông lại liên tục phát ngôn gây ác cảm cho công chúng đến như vậy. Ông không có
khả năng nhận thức tối thiểu của một người nông dân để hiểu thế nào là sự quan
trọng của miếng đất nuôi sống gia đình họ. Ông quen với thói nịnh nọt tâng bốc
từ khi còn là một cán bộ kỹ thuật Công ty Xây dựng số 5, chỉ trong vòng 10 năm
lại leo cao trèo nhanh lên đến địa vị ngày hôm nay phải chăng nhờ những phát
ngôn "trái ý dân nhưng gần lòng đảng" này?
Ông ạ, đảng sống tới 70 năm là đại thọ, dân thì sống hoài với dòng chảy lịch sử
cho dù lịch sử ấy có đen tối và bất hạnh bao nhiêu chăng nữa. Là một người chức
cao học rộng tại sao ông lại không biết những điều mà tất cả mọi người đều biết
này?
Tôi cảm thấy nghi ngờ cho hai mảnh bằng TS của ông. Tôi cũng cân đo luôn cái
bằng kiến trúc sư mà ông kiếm được.
Tôi không có lý do gì để lo ngại cho con đường hoạn lộ của ông vì với thành
tích "chửi dân là chính" ông xứng đáng được nằm trong danh sách bốn
người trong lần bầu bán sắp tới. Ông không đậu là một tổn thất lớn cho nền
chính trị Việt Nam, nơi tập trung những nhân tài tuy kiến thức rất "ở
truồng" nhưng rất thích thắt những chiếc giây nịt lóng lánh đắt tiền mang
tên “phát biểu”.
Tổng thống Miến Ðiện Thein Sein và lãnh tụ đối lập
Miến Ðiện Aung San Suu Kyi
03.10.2012
Ngày 22/9/2012 vừa qua, tại trường Đại Học Harvard nổi tiếng của Hoa Kỳ tại
thành phố Boston, Bang Massachusetts, đã diễn ra một sự kiện lịch sử: hai chính
khách Miến Điện đang ở thăm Hoa Kỳ cùng đến phòng đại lễ của nhà trường -
Harvard Faculty Club - để nhận mỗi người một Huy Chương mang tên «The TRẦN NHÂN
TÔNG Reconciliation Prize » (Giải thưởng Hòa Giải TRÂN NHÂN TÔNG).
Hai nhân vật đó là bà Aung San Suu Kyi, lãnh tụ của đảng Liên minh Dân chủ Toàn
quốc Miến Điện, và ông Thein Sein, Tổng thống của Miến Điện.
Lễ trao giải thưởng, theo thông báo của nhà trường, đã diễn ra rất long trọng,
thân mật và cảm động. Giải thưởng gồm có một bằng khen lớn và một tấm huy
chương vàng hình tròn để mang trước ngực, một mặt là dòng chữ «The Tran Nhan
Tong Reconciliation Prize» với hình bức tượng Vua Trân Nhân Tông ở giữa, một
mặt là 2 cành tùng chéo nhau và năm 2012.
Trước và sau buổi lễ, Giáo sư Thomas Patterson, một giảng sư kỳ cựu của Đại Học
Harvard, hiệu trưởng trường Đại học Trần Nhân Tông (Tran Nhan Tong University),
thuộc Đại Học Harvard, kiêm chủ tịch Ủy ban xét trao giải thưởng lớn này, cho
các báo biết một số tin tức liên quan. Ông cho biết Đại học Harvard có sáng
kiến lập nên giải thưởng này trong thời gian gần đây, và bà Aung San Suu Kyi và
ôngThein Sein là 2 người đầu tiên được nhận giải. Ông cũng cho biết Ủy ban xét
giải gồm có một số giáo sư, nhà báo, chính khách của Hoa Kỳ và một số nước khác
như ông Michael Dukakis, cựu ứng cử viên tổng thống Hoa Kỳ, bà Ann McDaniel của
World Press, Giáo sư Janet Gyatso, giảng sư về Đạo Phật, nhà báo Thomas
Fiedler, và cựu thủ tướng Latvia.
Giáo sư T. Patterson cho biết ông từng là quân nhân Hoa Kỳ tham chiến ở Việt
Nam. Năm 2010 ông cùng vợ sang thăm Việt Nam, ghé thăm chùa Yên Tử ở Quảng Ninh
và rất thích thú nghe kể về lịch sử của ông Vua Trần Nhân Tông, một người từng
từ bỏ ngôi vua, đi truyền bá đạo lý cho nhân dân, sống cuộc đời đạo đức có lý
tưởng trong sáng, làm nhiều bài thơ có ý nghĩa nhân sinh sâu sắc. Ông xúc động
được biết Trần Nhân Tông cũng 2 lần đứng đầu 2 cuộc chiến chống Nguyên Mông
thắng lợi.
Giáo sư T. Patterson cho rằng tinh thần hoà giải rất cần cho thế giới hiện tại
trong quan hệ người với người, giữa các quốc gia, các tôn giáo, các chủng tộc,
các dân tộc, trong sứ mệnh xây dựng một thế giới hòa bình, bình đẳng, hữu nghị,
hợp tác và phát triển. Hòa giải là một giá trị cần được truyền bá rộng rãi.
Được hỏi giải thưởng này khác giải thưởng Nobel Hòa Bình ra sao, Giáo sư T.
Patterson cho biết Giải Nobel thường được trao cho một người, còn Giải Trần
Nhân Tông trao cho một cặp 2 người - như bà Aung San Suu Kyi và ông Thein Sein,
từ 2 phía đối lập mà có chung lập trường và thái độ hòa giải tích cực. Đó là
lập trường đặt quyền lợi nhân dân, dân tộc, loài người lên trên mọi tham vọng
cá nhân, - như gương sáng của Vua Trần Nhân Tông, để biết thỏa hiệp, tương nhượng,
được nhân dân cổ vũ và cả thế giới đồng tình khen ngợi. Cái hay là cả Trần Nhân
Tông thời xưa và bà Aung San Suu Kyi cùng ông Thein Sein thởi nay đều là đệ tử
thâm sâu của đạo Phật, dựa trên tinh túy của đạo lý là lòng nhân ái, từ bỏ mọi
lòng tham quyền lực, tham vật chất và tham hưởng thụ ích kỷ cá nhân trong cuộc
đời ngắn ngủi này.
Mọi người Việt Nam yêu nước, chuộng tự do, công lý, mong muốn hòa giải dân tộc
thật sự rât mừng được tin trên đây. Mừng và hy vọng. Dù sao cũng là một tiền lệ
đẹp ở phía trước, cho mọi thiện chí.
Và cũng không khỏi ngậm ngùi tự hỏi: Vì sao Miến Điện đạt được hòa giải dân tộc
mà ở Việt Nam ta hòa giải vẫn còn là ở phía trước? Vì sao sau 30/4/1975 dân tộc
ta vẫn chưa được thống nhất thật sự về cả lãnh thổ và về chính trị, tinh thần?
Vì sao bệnh tham quyền lực, tham hưởng thụ vật chất, ham nhà, đất, của cải lại
tha hóa bộ máy cầm quyền thành những nhóm quyền lợi xấu xa đến mức thảm hại đến
thế này?
Họ không yêu dân, cũng chẳng yêu đảng, họ chỉ yêu tiền và yêu hưởng thụ vật chất
thấp hèn.
Cũng thật bẽ bàng khi không thấy người Việt Nam nào trong sáng kiến về Giải
thưởng Trần Nhân Tông, về Đại học Trần Nhân Tông, về Huy chưong Trần Nhân Tông
trên đây.
Và cũng chẳng có đại diện VN nào có mặt trong lễ trao giải thưởng Hòa Giải Trần
Nhân Tông đầu tiên ở Boston vừa qua. Người VN cần tự đặt ra câu hỏi này. Nhất
là giới cầm quyền, đặc biệt là 14 người trong Bộ Chính trị, thâu tóm mọi quyền.
Để tự vấn lương tâm mình.
Điều thật là mỉa mai là tất cả 700 tờ báo chính thức trong nước đều im thin
thít về tin nổi bật trên đây, một tin làm nức lòng mọi người Việt yêu nước, yêu
tự do, mong mỏi hòa giải và hòa hợp dân tộc thật sự, chứ không phải kiểu hòa
hợp một chiều, kiểu đoàn kết là cúi đầu quỳ gối trước cường quyền hung bạo.
* Blog
của Nhà báo Bùi Tín là blog cá nhân. Các bài viết trên blog được đăng tải
với sự đồng ý của Ðài VOA nhưng không phản ánh quan điểm hay lập trường của
Chính phủ Hoa Kỳ.
Moody's quan ngại rằng trước lãi suất dự đoán ở mức
thấp trong những quý tới, các ngân hàng khó có khả năng huy động vốn
Giới phân tích cho rằng ổn định vĩ mô chưa đủ để giải quyết hậu quả do theo
đuổi tăng trưởng nhanh trong những năm qua của Việt Nam.
Từ sau Nghị Quyết số 11 đến nay, đã có nhiều biến đổi trong nền kinh tế Việt
Nam và nhiều ý kiến cho rằng chất lượng quản lý kinh tế vĩ mô của Việt Nam trên
thực tế cho đến nay đã được cải thiện đáng kể.
Bản báo cáo đầu tháng 10 của HSBC nói Việt Nam đã thành công trong việc làm
nguội nền kinh tế quá nóng nhằm ổn định vĩ mô, mặc dù để đạt được điều này,
chính phủ phải chấp nhận đánh đổi bằng tăng trưởng thường niên thấp xuống.
Tuy nhiên, giới phân tích cho rằng chỉ ổn định vĩ mô chưa đủ để duy trì độ tín
nhiệm của nền kinh tế, vốn đang hứng chịu hậu quả của mô hình tăng trưởng
nhanh, khiến tốc độ tín dụng lên tăng chóng mặt trong một thập kỷ qua.
Hậu quả của tăng trưởng
bằng mọi giá
Trả lời phỏng vấn BBC Tiếng Việt ngày 3/10, ông
Christian Guzman, chuyên gia phân tích của Moody’s Investors Service nhận xét
tăng trưởng tín dụng là một phần của mô hình phát triển tại Việt Nam những
năm qua.
Tuy nhiên ông nhận xét "vấn đề phát sinh ở chỗ nhà nước Việt Nam đã để
tăng trưởng tín dụng vượt mốc chỉ tiêu."
“Năm 2010, cả mốc lạm phát và tăng trưởng tín dụng đều bị phá vỡ khi chính phủ
muốn nhấn mạnh mục tiêu tăng trưởng trước thềm Đại hội Đảng hồi tháng 1 năm
ngoái," ông Guzman cho biết thêm.
Trong khoảng thời gian 5 năm từ 2007 đến 2011, tăng trưởng tín dụng vào mức
33,7% đã vượt qua cả mức tăng trưởng GDP trung bình thường niên trên danh nghĩa
21,3% và tăng trưởng thường niên trung bình thực sự 6,6%.
"Ổn định vĩ mô không đủ sức bù đắp được cho rủi
ro đến từ sự xuống cấp được dự đoán trước của hệ thống ngân hàng"
Christian Guzman, chuyên gia phân tích của Moody's
Investor Service
Chỉ riêng doanh nghiệp nhà nước đã chiếm đến 45% tín
dụng ngân hàng, 68% vốn, 55% tài sản cố định, theo báo cáo của Sứ quán Anh tại
Hà Nội hồi tháng Sáu năm nay.
Báo cáo tháng Mười của HSBC nhận xét nhiều năm đẩy vốn một cách lãng phí vào
các doanh nghiệp Nhà nước yếu kém và đầu tư công đã khiến Việt Nam nặng gánh nợ
nần, một vấn đề tác động đến khắp nơi khi các doanh nghiệp, kể cả tư doanh và
Nhà nước giờ đây phải gánh chịu chi phí vay mượn cao, nhu cầu thấp trong khi
người tiêu dùng đối mặt với chi phí tiêu dùng cao và thu nhập thấp.
Một cây làm chẳng nên non
Trong thời gian gần đây, nỗ lực kiềm chế các khoản
cho vay vô tội vạ đã kiểm soát được lạm phát và ổn định kinh tế vĩ mô đáng kể.
"Tốc độ tăng trưởng tín dụng đã chậm lại vào thời điểm cuối 2010, đầu 2011
và đến 2012 thì đã chậm lại hẳn," theo nhận định của ông Kalra Sanjay, đại
diện thường trú tại Việt Nam của Quỹ tiền tệ Quốc tế IMF trong một cuộc phỏng
vấn với BBC.
Cách đây không lâu, tổ chức xếp hạng tín nhiệm Standard & Poor còn nâng xếp
hạng tín nhiệm của ba ngân hàng thương mại Việt Nam bao gồm Vietcombank,
Sacombank và Techcombank và hạ mức xếp hạng rủi ro trong hệ thống ngân hàng của
Việt Nam từ 10 xuống 9 với lý do chế độ vận hành đã có cải thiện mặc dù những
rủi ro về cân bằng kinh tế vẫn còn.
Tuy nhiên ngày 28/9, Moody's lại hạ bậc tín nhiệm quốc gia của Việt Nam và tám
ngân hàng thương mại trong nước.
Giải thích cho sự hạ bậc này, ông Guzman nói: “Chúng tôi thừa nhận chính phủ đã
thành công trong việc làm giảm độ quá tải của nền kinh tế từ năm ngoái.”
“Thế nhưng xét hoàn cảnh đầy thử thách của môi trường kinh tế nơi mà sự nới
lỏng tiền tệ không giúp tăng nhu cầu vay vốn và tăng trưởng cho vay gần như
giậm chân tại chỗ, Moody’s tin rằng ổn định vĩ mô không đủ sức bù đắp được cho
rủi ro đến từ sự xuống cấp được dự đoán trước của hệ thống ngân hàng.”
Moody's cho rằng khối nợ xấu khổng lồ hiện tại vẫn đang hạn chế khả năng vay
mượn của ngân hàng, làm ảnh hưởng đến tăng trưởng trung hạn của nền kinh tế và
tăng quan ngại về một gói cứu trợ tốn kém cho ngành ngân hàng từ phía chính
phủ.
Hướng giải quyết mập mờ
Chuyên gia của Moody's cho rằng chỉ dựa vào ổn định
kinh tế vĩ mô không đủ sức duy trì mức tín nhiệm của Việt Nam
Trong một thông cáo ngày 29/8 năm nay, Standard & Poor nói yếu kém trong
quản lý và kém minh bạch là những rủi ro hàng đầu từ trước đến giờ của Việt Nam
trong mắt tổ chức này.
"Sự chênh lệch trong thống kê trong nước với tiêu chuẩn thống kê thế giới
cũng như sự mập mờ xung quanh vị trí kinh tế thực sự của những ngân hàng hiện
tại đang tiếp tục che đậy cho những vấn đề thực sự họ đang đối mặt,"
Moody's bình luận trong thông cáo đăng tải cuối tháng Chín.
Ngay cả đến bây giờ, mặc dù nhiều ý kiến từ giới quan sát cho rằng Việt Nam
đang có những dấu hiệu cho thấy sự bắt đầu của quá trình làm sạch hệ thống, tuy
nhiên không ai biết kế hoạch cụ thể sẽ là gì.
Trong cùng bản thông cáo, Moody's nhận định: "Hiện tại, cải cách rất chậm
chạp, những bước đi tiếp theo không rõ ràng và cổ phiếu của ngân hàng thì kém
cỏi, dẫn đến khả năng huy động vốn là rất thấp."
HSBC cũng nhận xét mặc dù có những biểu hiện muốn làm sạch bộ máy kinh tế nhất
định, phía chính phủ vẫn không cho biết chiến lược cụ thể là gì.
Trong lúc đó, với lãi suất được dự đoán là ở mức thấp trong những quý tới, khó
mà thấy được các ngân hàng sẽ huy động vốn ở thời điểm hiện tại như thế nào.
Ông Guzman bình luận: "Việc các ngân hàng thắt chặt cho vay sẽ tạo thành
một chuỗi phản ứng lặp lại lên nền kinh tế."
"Điều cần nhất đối với ngành ngân hàng ở thời điểm hiện tại đó là cân bằng
một cách thích hợp giữa những quyết định tài chính trong lúc duy trì sự tự tin
của người gửi tiền vào lúc này."
(BBC)
Lễ ra mắt Tập đoàn phát triển nhà và đô thị Việt Nam
năm 2010
Số lượng tập đoàn kinh tế tại Việt Nam giảm bớt sau khi chính phủ giải thể
hai tập đoàn xây dựng chỉ sau ba năm thí điểm.
Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng hôm 2/10 chính thức ký quyết định “kết thúc thí điểm
hình thành” Tập đoàn Công nghiệp Xây dựng Việt Nam (VNIC) và Tập đoàn Phát
triển nhà và đô thị Việt Nam (HUD).
Năm 2009, VNIC ra đời dựa trên nòng cốt là Tổng Công ty Sông Đà, trong khi vào
tháng Giêng 2010, ông Nguyễn Tấn Dũng phê duyệt đề án thí điểm thành lập HUD
dựa trên Tổng công ty Đầu tư phát triển nhà và đô thị.
Ông Phạm Viết Muôn, Phó trưởng Ban chỉ đạo Đổi mới doanh nghiệp của chính phủ,
thừa nhận hai tập đoàn xây dựng này đã “không đạt được mục tiêu đề ra”.
“Thực tế quản lý, phát triển và hiệu quả sản xuất kinh doanh đặt ra yêu cầu
không nên tiếp tục duy trì hai tập đoàn này,” ông Muôn nói trên trang web Chính
phủ.
Sau việc giải thể này, số lượng tập đoàn kinh tế của Việt Nam còn lại 9, trong
đó có cả Vinashin đang phải tái cơ cấu sau những thất thoát lớn.
Giảm tập đoàn
Nhắc đến thất bại của Vinashin, ông Phạm Viết Muôn nói còn tám tập đoàn sẽ được
duy trì.
“Tập đoàn Dệt may sẽ cổ phần hóa, còn lại 7 tập đoàn hoạt động trong các lĩnh
vực: Dầu khí, điện lực, than khoáng sản, viễn thông, hóa chất, cao su, sẽ phát
triển mạnh,” ông hứa hẹn.
Hồi đầu tháng Chín, người phát ngôn Chính phủ Vũ Đức Đam nói sẽ giảm số lượng
tập đoàn mặc dù số lượng chính xác “đang được bàn bạc”.
Ông Đam hé lộ sẽ còn “khoảng 5 đến 7 tập đoàn, gồm các đơn vị lớn và quan trọng
với quốc kế dân sinh, như dầu khí, điện lực, viễn thông…”
Trong tháng Chín, Bộ trưởng Bộ Xây dựng Trịnh Đình Dũng kiến nghị ngừng thí
điểm hai tập đoàn vì bộc lộ yếu kém trong sản xuất kinh doanh.
Báo chí Việt Nam nói Thanh tra Chính phủ đã chỉ ra hàng loạt sai phạm tại VNIC
với số tiền phải xử lý lên tới hơn 10.676 tỉ đồng.
(BBC)
Thi sỹ Nguyễn Chí Thiện, nhà thơ được gọi là “Ngục sỹ” của
Việt Nam vừa qua đời vì ung thư phổi vào sáng thứ Ba 2-10-2012 tại Quận Cam,
California, nơi ông đã sống từ năm 2001 và tham gia vào nhiều sinh hoạt đấu
tranh chống Cộng ở đây.
Ông được thế giới biết đến qua sự kiện năm 1979 khi thi sỹ vào Sứ quán Anh ở
Hà Nội, trao cho nhân viên ngoại giao tại đây tập thơ, yêu cầu họ mang ra khỏi
Việt Nam để phổ biến.
Nguyễn Chí Thiện là văn nghệ sỹ bị tù nhiều lần và lâu nhất dưới chế độ
Cộng sản Việt Nam, tổng cộng tất cả 27 năm.
Ông bị bắt giam lần đầu khi mới ngoài tuổi đôi mươi. Cuối năm 1960, một hôm
vào trường dạy thế cho người bạn, ông đã giảng bài trong lớp sử khác với quan
điểm của nhà nước ghi trong sách giáo khoa.
Sách viết Liên Xô đã đánh bại Nhật để chấm dứt Thế chiến thứ Nhì, còn thầy giáo
Thiện hôm đó lại giảng cho học sinh là Thế chiến chấm dứt do Mỹ đã thả hai quả
bom nguyên tử xuống Hiroshima và Nagasaki khiến Nhật phải đầu hàng đồng minh vô
điều kiện.
Vì lý do đó Nguyễn Chí Thiện bị bắt đi tù. Năm 1964 ông được thả nhưng rồi lại
bị giam không xét xử từ năm 1966 cho đến 1977 vì lưu truyền những bài thơ phản
kháng chế độ do ông sáng tác.
Trong lần đi tù thứ nhì, ông đã viết thêm nhiều vần thơ vừa châm biếm, vừa
chống lại chế độ Cộng sản.
Đưa thơ ra nước ngoài
Khi được ra khỏi nhà tù, ông đã tìm cách đưa thơ của ông ra
nước ngoài.
Kế hoạch này có nhiều phương án, như ông đã kể lại trong cuộc phỏng vấn dành
cho mạng talawas.org vào tháng 11-2007. Ông nghĩ đến chuyện đưa cho linh mục
Phạm Đình Tụng tại nhà thờ ở Hà Nội, ông cũng nghĩ đến việc lẻn vào Sứ quán
Pháp nhân có liên hoan đón Quốc khánh 14-7.
Các kế hoạch trên không thành, sau cùng ông đã vào Sứ quán Anh ngày 16-7-1979
và trao cho nhân viên ngoại giao ở đó tập bản thảo những bài thơ của ông.
"Hai bóng ma chập chờn, lạng quoạng Ông miền Bắc, tôi
miền Nam, chung kiếp nạn Cùng toàn dân lũ lượt vào tù..."
Võ Đại Tôn
Thơ của ông thoát được khỏi Việt Nam.
Phần ông, sau khi ra khỏi Sứ quán Anh liền bị công an bắt đem vào Hỏa Lò và bị
chuyển qua nhiều trại giam trong đó có trại Cổng Trời. Thời gian ở tù ông đã
gặp nhiều tù nhân nổi tiếng như Kiều Duy Vĩnh, Võ Đại Tôn, Dương Thu Hương,
Hoàng Minh Chính, Nguyễn Thanh Giang, Hà Sĩ Phu… Tháng 10-1991 ông được thả
khỏi tù.
Tập thơ của ông được một nhà ngoại giao Anh mang về nước, trao lại cho Giáo sư
Patrick J. Honey.
Bản thảo đến được Hoa Kỳ và được in lần đầu tiên tại đây vào năm 1980 với tựa
“Tiếng vọng từ đáy vực” do Ủy ban Tranh đấu cho Tù nhân Chính trị tại Việt Nam
và cơ sở Thời Tập ấn hành. Liền sau đó có ấn bản mang tên “Bản chúc thư của một
người Việt Nam” do bán nguyệt san Tiền Phong phát hành. Cả hai ấn bản đều không
ghi tên tác giả.
Ông Nguyễn Chí Thiện nổi tiếng sau tập thơ "Hoa
địa ngục"
Những vần thơ về lao tù, về chế độ cộng sản Việt Nam tạo tiếng vang trong cộng
đồng người Việt hải ngoại và được thế giới chú ý. Nhạc sĩ Phạm Duy đã phổ nhạc,
in trong tập “Mười bài ngục ca”. Sinh viên, các tổ chức cộng đồng tổ chức những
đêm đọc thơ và hát ngục ca.
"Hoa địa ngục"
Tựa tập thơ với tên “Hoa địa ngục” – Flowers from Hell – và
tên tác giả của nó là Nguyễn Chí Thiện chính thức biết đến khi học giả Huỳnh
Sanh Thông dịch ra tiếng Anh và được Đại học Yale phát hành năm 1984. Rất nhiều
trong số 400 bài thơ của ông còn được dịch ra các thứ tiếng Pháp, Đức, Hà Lan,
Tây Ban Nha, Hoa, Hàn và Séc. Năm 1985 thơ của Nguyễn Chí Thiện được trao giải
International Poetry Award ở Rotterdam, Hà Lan.
Sau khi ra tù cuối năm 1991, nhờ vận động của quốc tế, các tổ chức nhân quyền
như Ân xá Quốc tế và sự quan tâm của thế giới, đặc biệt là của cựu Đại tá Không
quân Hoa Kỳ Noburo Masuoka nên tháng 1-1995 nhà nước Việt Nam đã cho ông sang
Mỹ định cư sau gần nửa đời người sống qua nhiều nhà tù ở Việt Nam.
Sau một thời gian định cư tại Hoa Kỳ, ông được International Parliament of
Writers mời sang Pháp ba năm từ 1998 đến 2001. Trong thời gian này ông đã ghi
lại những câu chuyện trong tù và được xuất bản trong tập “Hỏa Lò” năm 2001.
Tập truyện được dịch ra Anh ngữ mang tựa “Hỏa Lò / Hanoi Hilton Stories” được
Southeast Asia Studies của Đại học Yale xuất bản năm 2007.
Ngay từ khi những vần thơ của Nguyễn Chí Thiện được thế giới bên ngoài biết đến
thì đã có những nghi vấn cho rằng đó không phải là do ông sáng tác. Theo lời
thi sĩ, việc đánh phá đó không phải do cộng sản chủ trương mà do một số người
“muốn đề cao vai trò của nhóm Duy Dân, đưa Lý Đông A lên.”.
Những năm gần đây trên một số diễn đàn tiếng Việt còn đề cập chuyện Nguyễn Chí
Thiện thật và giả. Trước dư luận này, bà Jean Libby, cựu giáo sư sử học tại
các đại học cộng đồng vùng San Jose, một người rất cảm phục và trân quý nhà thơ
đã nhờ giới chuyên môn so sánh nét chữ viết, so sánh khuôn mặt ngoài đời và
trong hình để chứng minh rằng Nguyễn Chí Thiện đã định cư tại Hoa Kỳ từ năm
1995 là thật và những bài thơ chính là của ông. Bà Libby là người đã được thi
sĩ trao lại các tư liệu để lưu giữ.
Thi sĩ Nguyễn Chí Thiện sinh ngày 27-2-1939 và chưa bao giờ lập gia đình. Ông
có hai chị và một anh. Một người chị đã qua đời năm 2004 ở quê nhà và một chị
hiện còn ở Việt Nam. Anh của ông là một sĩ quan Quân lực Việt Nam Cộng hòa đã
phải đi học tập cải tạo 13 năm sau tháng 4-1975 và hiện định cư tại Hoa Kỳ.
Trước khi qua đời thi sĩ Nguyễn Chí Thiện có ước nguyện theo đạo Thiên Chúa và
ông đã được chịu bí tích thánh tẩy và xức dầu theo nghi thức Công giáo. Ông
hưởng thọ 73 tuổi.
Nhà báo tự do Bùi Văn Phú
Gửi cho BBC
từ California
Tác giả Bùi Văn Phú dạy đại học cộng đồng. Tháng 11-2007 ông đã có cuộc
phỏng vấn thi sĩ Nguyễn Chí Thiện cho mạng talawas.org
Điểm Tin Thứ Năm 04.10.2012
Bầu
cử Hoa Kỳ : Sôi động chủ đề Trung Quốc (RFI) - Đến hẹn lại lên,
cứ đến kỳ tranh cử tổng thống tại Hoa Kỳ, Trung Quốc lại trở thành một trong
những chủ đề kiếm phiếu của các ứng cử viên. Trong kỳ tranh cử lần này, kinh tế
Mỹ đang gặp khó khăn nợ công, nạn thất nghiệp lại cao, khu vực kinh tế sôi động
nhất thế giới là vùng Châu Á Thái Bình Dương đang thu hút chú ý của các cường
quốc phương Tây.
Ngân
hàng Trung Quốc tẩy chay Hội nghị World Bank và IMF tại Tokyo (RFI) - Trong không khí
căng thẳng hiện nay do tranh chấp Trung-Nhật về chủ quyền quần đảo Senkaku/Điếu
Ngư, các ngân hàng lớn của Trung Quốc đã quyết định không tham dự các hội nghị
thường niên của Ngân hàng Thế giới (WB) và Quỹ Tiền tệ Quốc tế (IMF) sẽ mở ra
tại Tokyo vào tuần tới.
Các
nước Đông Nam Á họp bàn về an ninh hàng hải (RFI) - Hôm nay
03/10/2012 các viên chức ngoại giao cao cấp thuộc Hiệp hội các quốc gia Đông
Nam Á (ASEAN) họp tại Philippines để bàn bạc về việc tăng cường hợp tác trong
lãnh vực hàng hải. Hội nghị diễn ra trong bối cảnh tranh chấp chủ quyền trên
biển gay gắt, đe dọa sự ổn định của khu vực.
Công
an Việt Nam khám xét công ty thuộc gia đình luật sư Lê Quốc Quân (RFI) - Hôm nay, công an
đã đến trụ sở chính tại Hà Nội của công ty Thông tin tín nhiệm và Xếp hạng
Doanh nhân Việt Nam ( VietnamCredit) của ông Lê Đình Quản ( em trai của luật sư
Lê Quốc Quân ), thu giữ toàn bộ các tài liệu của công ty này. Văn phòng đại
diện của VietnamCredit tại Sài Gòn, do người em trai Lê Quốc Quyết điều hành,
cũng bị khám xét và thu giữ tài liệu.
Thắng
lợi nhỏ của giới bảo vệ môi trường Aceh (VOA) - Chính quyền tỉnh
ở Aceh đã thu hồi giấy phép gây nhiều tranh cãi cấp cho công ty dầu cọ PT
Kallista Alam, bị các tổ chức môi trường tố cáo là khai phá đất rừng được bảo
vệ
Tàu
sân bay Mỹ đang hoạt động tại Biển Đông (VOA) - Hai nhóm tác
chiến tàu sân bay của Hải quân Hoa Kỳ và lực lượng đặc nhiệm không-địa chiến
của thủy quân lục chiến Mỹ bắt đầu hoạt động tại khu vực Tây Thái Bình Dương
ASEAN
họp bàn về Biển Đông (VOA) - Quan chức cấp cao và giới chuyên gia về
an ninh hàng hải của các nước ASEAN họp tại thủ đô Manila giữa bối cảnh tranh
chấp Biển Đông đang đe dọa an ninh khu vực
Xấu và đẹp
(VOA)
- Trong 9 tháng qua, có 178 đoàn đông người đi khiếu kiện, chủ yếu về đất đai,
trên địa bàn Hà Nội
Asean
họp Diễn đàn về Biển Đông (BBC) - Các quan chức ngoại giao cao cấp của
Asean họp tại Philippines để tìm hướng hợp tác và giải quyết bất
đồng tại Biển Đông.
Thêm
lời khai về Lương Ngọc Anh (BBC) - Chính phủ Úc từ lâu đã nghi ngờ ông
Lương Ngọc Anh là an ninh nhưng vẫn giao dịch với ông này, theo lời khai tại
tòa ở Melbourne.
Gangnam
Style nổi tiếng ở Anh (BBC) - Đoạn video Gangnam Style đưa ca sỹ rap
PSY trở thành người Hàn Quốc đầu tiên dẫn đầu bảng xếp hạng bài hát đơn của
Anh.
Nông
dân Mỹ bị heo ăn thịt (BBC) - Nhà chức trách đang điều tra vụ
một nông dân ở bang Oregon bị đàn heo của ông ăn thịt, chỉ để lại bộ
răng giả và một phần thi thể.
Cơ
hội cải cách từ vụ ACB? (BBC) - Một chuyên gia nước ngoài nói vụ ACB
chứng tỏ nhu cầu dọn sạch khu vực ngân hàng tư nhân ở Việt Nam.
Video
chưa công bố của Beatles (BBC) - Đoạn video chưa từng được công bố của
ban nhạc huyền thoại hồi quay phim Magical Mystery Tour năm 1967 vừa được tung
lên mạng.
Lướt
ván bay được ưa thích tại Úc (BBC) - Học tiếng Anh qua video: Môn lướt ván
bay do một người Pháp sáng chế năm ngoái đang trở nên thịnh hành tại Úc và Tân
Tây Lan.
Đảng
ở Tây và Đảng ở Ta (BBC) - Mùa họp đảng ở Anh và tại Việt
Nam có điểm chung là giới chính trị phải ứng phó với nợ xấu và cố
thu lấy lòng dân.
Hội
xăm London 'khoe da' (BBC) - Đại hội xăm hình năm nay ở London có hơn
20 nghìn đến từ khắp nơi trên thế giới để khoe 'da'.
"Tàu
hải giám Trung Quốc vẫn sẽ tuần tra Điếu Ngư" (BaoMoi) - THX đưa tin người
phát ngôn Bộ Ngoại giao Trung Quốc Hồng Lỗi ngày 3/10 cho biết các tàu hải giám
của nước này sẽ tiếp tục tuần tra trên vùng biển ngoài khơi quần đảo Điếu Ngư
(Nhật Bản gọi là Senkaku).
Ngân
hàng TQ rút, hải giám tiến sâu vào Senkaku (BaoMoi) - (Phunutoday) -
Hôm nay, tàu TQ lại tiếp tục tiến vào vùng biển thuộc quần đảo Senkaku/Điếu
Ngư, Nhật Bản nỗ lực ngoại giao, trong khi đó các ngân hàng TQ đồng loạt rút
khỏi những sự kiện liên quan tới các hội nghị thường niên diễn ra ở Nhật
Cảnh
sát biển Nhật Bản lại rượt đuổi Hải giám trên biển Hoa Đông (BaoMoi) - (GDVN) - Tân Hoa
Xã ngày 2/10 đưa tin, 4 tàu Hải giám số hiệu 50, 15, 26 và 27 tổ chức thành 1
đội đã tiến vào vùng biển phụ cận nhóm đảo Senkaku ngày hôm qua 2/10 để thực
hiện cái gọi là tuần tra bình thường tại khu vực cả Bắc Kinh và Tokyo đều tuyên
bố chủ quyền. Cảnh sát biển Nhật Bản đã phái tàu công vụ ra ngăn chặn 4 tàu Hải
giám này không để người Trung Quốc đổ bộ lên nhóm đảo Senkaku mà phía Bắc Kinh
gọi là Điếu Ngư. Một cuộc rượt đuổi giữa tàu Cảnh sát biển Nhật Bản với tàu Hải
giám Trung Quốc lại xảy ra trên biển Hoa Đông.
ASEAN
bàn tự do hàng hải (BaoMoi) - Quan chức ngoại giao cấp cao của các
nước ASEAN hôm nay gặp gỡ tại Philippines để tham gia một diễn đàn nhằm cải
thiện hợp tác hàng hải, trong bối cảnh những tranh chấp trên biển đe dọa ổn
định khu vực.
Thế
giới 24h: Thành Long ước làm siêu nhân (BaoMoi) - (VTC News) – Quan
hệ Trung – Nhật tiếp tục xấu đi; công ty Trung Quốc kiện Tổng thống Obama; ngôi
sao Thành Long ước làm "siêu nhân" cứu Điếu Ngư/Senkaku;… là những
tin đáng chú ý trong ngày 3/10.
Nhật
Bản lại gửi công hàm để phản đối Trung Quốc (BaoMoi) - Theo Kyodo, lực
lượng bảo vệ bờ biển Nhật Bản cho biết ngày 3/10 ba tàu hải giám Trung Quốc lại
đi vào vùng biển gần quần đảo tranh chấp Senkaku do Nhật Bản kiểm soát (Trung
Quốc gọi là Điếu Ngư) trên Biển Hoa Đông.
Đối
ngoại Trung Quốc sẽ “rắn” hơn sau khi chuyển giao lãnh đạo? (BaoMoi) - SGTT.VN - Hiệu
ứng từ Đại hội lần thứ 18 sắp diễn ra của Đảng Cộng sản Trung Quốc (CPC) được
giới quan sát phán đoán từ nhiều mặt. Sau Đặng Tiểu Bình, Giang Trạch Dân và Hồ
Cẩm Đào, tới đây, ông Tập Cận Bình sẽ để lại dấu ấn như thế nào trong quan hệ
quốc tế?
Tàu
Trung Quốc lại vào vùng biển tranh chấp (BaoMoi) - TTO - Tàu Trung
Quốc đã tiến vào vùng biển xung quanh quần đảo tranh chấp do Tokyo kiểm soát
trên biển Hoa Đông ngày 3-10. Đây là ngày thứ hai liên tiếp xảy ra vụ việc.
ASEAN
khẳng định kết nối nội khối (BaoMoi) - (VOV) -Các nước ASEAN khẳng định sẽ tăng
cường cộng đồng và kết nối nội khối để đảm bảo hòa bình, ổn định và hợp tác
trong khu vực.
Ba
tàu Trung Quốc lại vào vùng tranh chấp với Nhật (BaoMoi) - Hãng Kyodo dẫn
nguồn tin từ Lực lượng bảo vệ bờ biển Nhật Bản (JCG) cho biết trưa 3/10 ba tàu
hải giám Trung Quốc đã tiến vào vùng lãnh hải của Nhật Bản, xung quanh quần đảo
Điếu Ngư/Senkaku tranh chấp trên Biển Hoa Đông.
Ảnh
độc: Tên lửa bờ biển “khủng” Trung Quốc dọa Mỹ (BaoMoi) - (Phunutoday) -
Trước thông tin Tàu sân bay hạt nhân Mỹ tiến vào biển Hoa Đông, nhiều tờ quân
sự của Trung Quốc cho đăng ảnh 3 hệ thống tên lửa phòng thủ bờ biển khủng nhất
nước này, được coi là khắc tinh của tàu sân bay Mỹ
Tàu
Trung Quốc lại tuần tra Điếu Ngư/Senkaku (BaoMoi) - Hôm qua (2/10),
Bộ Ngoại giao Trung Quốc đã lên tiếng xác nhận, 4 tàu hải giám nước này đã trở
lại và tiến hành cuộc tuần tra trên vùng biển xung quanh quần đảo tranh chấp
với Nhật Bản –Senkaku/Điếu Ngư trên biển Hoa Đông.
Những
đợt sóng dồn về từ Hoàng Sa (BaoMoi) - SGTT.VN - “Trung Quốc đang sử dụng các
yếu tố phi quân sự để đạt các mục tiêu chiến lược. Điều này không chỉ xảy ra ở
bãi cạn Scarborough, mà đang diễn ra ngay tại Hoàng Sa hiện nay”, ThS Hoàng
Việt nói.
Tàu
Trung Quốc lấn sâu vào Senkaku/Điếu Ngư (BaoMoi) - TT - Khi bão
Jelawat suy yếu trên vùng biển Hoa Đông, tàu tuần tra Trung Quốc và Đài Loan
lại tiếp tục lấn sâu vào vùng biển cách quần đảo Senkaku/Điếu Ngư 12 hải lý
(khoảng 22km) mà Nhật Bản kiểm soát.
Việt
Nam mong sớm có Quy tắc ứng xử Biển Đông (BaoMoi) - Thứ trưởng Ngoại
giao Phạm Quang Vinh hôm qua phát biểu trước Đại hội đồng Liên Hợp Quốc khẳng
định tầm quan trọng của việc tuân thủ luật pháp quốc tế và ủng hộ sớm thông qua
Bộ Quy tắc Ứng xử Biển Đông (COC).
Bản
tin tiếng Anh
Come on
let's cruise (Washington Post) - More and more Chinese are spending their
holidays on board luxury ships.
Internet
gift shopping booming in China (Washington Post) - Online gift
shopping is a new trend for consumers when it comes to Chinese festivals or
personal celebrations, and it has created a rapidly developing e-commerce gift
market.
Intl
brands' pricing strategy in China (Washington Post) - Trawling through
the various online shopping sites in China, one would be surprised to see the huge
number of purchasing agents offering international products.
Freedom of
road (Washington Post) - A new policy to scrap highway toll fees during major
holidays boosted the number of domestic tourists and saved money - although not
everyone is convinced by the move.
Chinese
firm urges fairness in US purchase deal (Washington Post) - An official with
a Chinese company said Saturday that the company was shocked that the United
States has blocked its wind farm purchase deal, adding it will seek "a
fair and square result."
Luxury cars
roll into new markets (Washington Post) - The President and CEO of
Mercedes-Benz (China) Ltd, Klaus Maier, recently returned from a trip along the
Silk Road in Xinjiang Uygur autonomous region, where he was impressed by the
potential for growth in the automobile market.
Cooking up
pure tastes (Washington Post) - His father wanted him to be a carpenter,
but Christian Hoffmann found that he was much happier in the kitchen putting
together dishes made from local produce than out in the workshop putting
together furniture.
Savoring
Chinese micro-towns (Washington Post) - Most travel magazines have a
standard list of must-see places in China, which include major cities. But you
might be able to find some nuggets in micro-towns, which are municipalities
with less than 100,000 people. The best way to appreciate them is by foot.
Anchored to
mobiles (Washington Post) - Smartphone dependency is at least a
growing phenomenon - if not a problem.
Jubilant
display of living color (Washington Post) - The Chinese capital has come up
with its most elaborate floral display yet to celebrate the 63rd birthday of
the People's Republic of China this year.
Where
locals go (Washington Post) - Tianjin and Chengdu are good choices if
you want to spend the National Day holiday exploring the lesser-known yet
charming parts of the country.
Downtrodden
route (Washington Post) - It was a trip down memory lane, heart-wrenching
memories, for a group of pilots and the relatives of late Hump pilots. Listen
to their stories.
Evergreens
on the table in Macao (Washington Post) - Macanese staples and international
fare in a garden setting has made Cafe Panorama a favorite with locals for the
past generation.
Chinese
premier awarded Agricola Medal (Washington Post) - Chinese Premier
Wen Jiabao on Tuesday pledged that China will seek the steady growth of
agricultural products and enable Chinese farmers to share the achievements of
the country's economic development and social progress.
Chinese
ships patrol around Diaoyu Islands (Washington Post) - Chinese maritime
surveillance ships conducted Tuesday another patrol in waters off the Diaoyu
Islands, keeping close watch on the illegal entrance of the Japanese
right-wingers in the areas.
China and
France to further improve ties (Washington Post) - China and France
should develop a comprehensive strategic partnership, enhancing cooperation in
terms of urbanization, sanitation and high-tech development, said Chinese
Vice-Premier Li Keqiang on Saturday.
Chinese
mark National Day (Washington Post) - More than 80,000 people from across
China rallied at Tian'anmen Square in the heart of Beijing at daybreak Monday
to watch the raising of the national flag.
China
launches mission to ASEAN (Washington Post) - China inaugurated
its Mission to ASEAN in Jakarta to strengthen its ties with ASEAN, a statement
released by the ASEAN Secretariat said here on Monday.
Premier
forecasts 'brighter future' (Washington Post) - Premier Wen
Jiabao reiterated his adherence to institutional reform and opening-up policies
before a once-in-a-decade leadership transition.
US won't
mediate in Diaoyu dispute (Washington Post) - The United States
isn't seeking to mediate an escalating dispute between China and Japan over the
Diaoyu Islands, a senior US diplomat said on Friday.
No comments:
Post a Comment