“When a crime is found, we will send notice to the family”
Paulo Thành Nguyễn - Translated by Ganh Hang Hoa
Paulo Thành Nguyễn - Translated by Ganh Hang Hoa
21-10-2012
The mother of university student
Nguyen Phuong Uyen, Mrs. Nguyen Thi Nhung, was very worried when she went to
Saigon to look for her daughter. While talking to us, she could not hold back
tears when she mentioned her child, “At home she used to remind me that I
should not buy Chinese products, worrying that I might forget she noted down in
a notebook the bar codes so that I could recognize which one was Chinese. For
the last few days, each time I picked up the notebook I missed her terribly.
Uyen's maternal grandmother is in the emergency room due to a leaky heart
valve, I did not want my mother to worry so I only told her that Uyen was
busying studying for exams and therefore could not be home... Now I don't know
where to find her”.
We took her to the rental unit where Phuong Uyen lived, a tiny room about 15m2 in the alley at the end of Duong Duc Hien Street, Tan Phu District. Here, we met Phuong, Uyen's roommate. Phuong was amongst the three roommates summoned to the local police station and questioned for more than 7 hours on the 14th October about Uyen 's activities. “I asked what crime did Uyen commit but they would not tell, when they released me they told me that I was not to let Uyen's family know. After that I took some food up (for Uyen) but they would not let me see her...”, Phuong said.
After 2 days a man came down to our rental unit, produced a City Police ID card with the name Phong, confiscated Uyen 's camera, her clothes and personal items, together with some school books which Uyen had sent for. Phuong asked Mr. Phong about Uyen 's situation and was told by Mr. Phong that Uyen was staying with the police women, as they needed to interrogate her, so for now she could not be allowed home. Mr. Phong left a phone number for Phuong to inform him of any new information.
“I asked when would Uyen be released, Mr. Phong said when a crime was found they would send notices to the family”, Phuong recounted.
When asked about Uyen, Phuong said “I got to know Uyen through the ads looking for a roommate. Uyen was very friendly, we shared the unit for 1 year without any problem. Phuong was a very bright student. Mr. Phong (the policeman) complimented her on this and felt sorry for her when he took Uyen's report card from the university”.
According to the neighbours, recently there had always been strangers lurking 24/24 but they did not know whom they were watching, now they realized it was this student. When asked for Mr. Phong's phone number, Phuong was too scared to give it out because he had told her not to. Uyen 's mother had no choice but to leave and to wait for those who were supposed to protect the citizens, if they still have any remaining conscience, to contact her regarding the whereabout of her daughter.
We took Uyen's mother to the train station in the afternoon rain. She temporarily put aside her fear for the disappearance of her daughter to worry about her own mother who was still struggling in the emergency room.
*
“Đến khi nào tìm thấy tội sẽ gửi công văn về gia đình”
Paulo Thành Nguyễn - Mẹ nữ sinh Nguyễn Phương Uyên, bà Nguyễn Thị Nhung lên Sài Gòn trong tâm trạng hoang mang đi tìm tung tích của con gái. Trong lúc trao đổi với chúng tôi bà không cầm được nước mắt khi nhắc đến con mình, “ở nhà nó hay dặn tui là không được mua hàng Trung Quốc, sợ tui quên nó còn ghi vào sổ các mã vạch để nhận biết hàng hóa Trung Quốc. Mấy hôm nay cứ cầm cuốn sổ lên là thấy nhớ nó quá. Bà ngoại nó đang nằm cấp cứu vì hở van tim, sợ bà lo tui chỉ nói là nó bận thi nên chưa về được. Giờ không biết phải tìm nó ở đâu”.
We took her to the rental unit where Phuong Uyen lived, a tiny room about 15m2 in the alley at the end of Duong Duc Hien Street, Tan Phu District. Here, we met Phuong, Uyen's roommate. Phuong was amongst the three roommates summoned to the local police station and questioned for more than 7 hours on the 14th October about Uyen 's activities. “I asked what crime did Uyen commit but they would not tell, when they released me they told me that I was not to let Uyen's family know. After that I took some food up (for Uyen) but they would not let me see her...”, Phuong said.
After 2 days a man came down to our rental unit, produced a City Police ID card with the name Phong, confiscated Uyen 's camera, her clothes and personal items, together with some school books which Uyen had sent for. Phuong asked Mr. Phong about Uyen 's situation and was told by Mr. Phong that Uyen was staying with the police women, as they needed to interrogate her, so for now she could not be allowed home. Mr. Phong left a phone number for Phuong to inform him of any new information.
“I asked when would Uyen be released, Mr. Phong said when a crime was found they would send notices to the family”, Phuong recounted.
When asked about Uyen, Phuong said “I got to know Uyen through the ads looking for a roommate. Uyen was very friendly, we shared the unit for 1 year without any problem. Phuong was a very bright student. Mr. Phong (the policeman) complimented her on this and felt sorry for her when he took Uyen's report card from the university”.
According to the neighbours, recently there had always been strangers lurking 24/24 but they did not know whom they were watching, now they realized it was this student. When asked for Mr. Phong's phone number, Phuong was too scared to give it out because he had told her not to. Uyen 's mother had no choice but to leave and to wait for those who were supposed to protect the citizens, if they still have any remaining conscience, to contact her regarding the whereabout of her daughter.
We took Uyen's mother to the train station in the afternoon rain. She temporarily put aside her fear for the disappearance of her daughter to worry about her own mother who was still struggling in the emergency room.
*
“Đến khi nào tìm thấy tội sẽ gửi công văn về gia đình”
Paulo Thành Nguyễn - Mẹ nữ sinh Nguyễn Phương Uyên, bà Nguyễn Thị Nhung lên Sài Gòn trong tâm trạng hoang mang đi tìm tung tích của con gái. Trong lúc trao đổi với chúng tôi bà không cầm được nước mắt khi nhắc đến con mình, “ở nhà nó hay dặn tui là không được mua hàng Trung Quốc, sợ tui quên nó còn ghi vào sổ các mã vạch để nhận biết hàng hóa Trung Quốc. Mấy hôm nay cứ cầm cuốn sổ lên là thấy nhớ nó quá. Bà ngoại nó đang nằm cấp cứu vì hở van tim, sợ bà lo tui chỉ nói là nó bận thi nên chưa về được. Giờ không biết phải tìm nó ở đâu”.
Chúng tôi đưa bà đến phòng trọ của
Phương Uyên, một căn phòng nhỏ khoảng 15m2 nằm trong hẻm đường Dương Đức Hiền,
Quận Tân Phú. Tại đây, chúng tôi gặp em Phương, bạn cùng phòng. Phương nằm
trong số ba bạn cùng phòng bị mời lên công an phường hơn bảy tiếng ngày 14/10
để điều tra về sinh hoạt của Uyên. “Em hỏi Uyên bị tội gì thì họ không nói,
khi cho em về họ dặn không được thông báo về
gia đình. Sau đó em đem cơm lên thì họ
không cho gặp”.
Sau hai ngày thì một người xuống
phòng trọ xuất thẻ ngành tên Phong, công an Thành Phố tịch thu máy ảnh của Uyên và một số
quần áo cá nhân kèm theo bài vở mà Uyên gửi kèm. Phương hỏi tình hình của Uyên
thì được anh Phong cho biết Uyên đang ở cùng với các chị nữ công an, cần khai
thác phục vụ điều tra nên tạm thời chưa về được. Anh Phong để lại số điện thoại
cho Phương và dặn có thông tin gì thì báo cho anh biết.
Phương Uyên viết trong mẫu giấy
nhờ bạn cùng phòng lấy bài vở để học trong khi bị giam
“Em hỏi khi nào thì Uyên mới được thả thì anh Phong nói
đến khi nào tìm
thấy tội sẽ gửi công văn về gia đình”, Phương kể.
Khi được hỏi về Uyên, Phương cho
biết “Em biết Phương qua việc đăng thông tin tìm người ở ghép, Phương sống
rất hòa đồng, bọn em sống chung một năm rưỡi nay mà không có chuyện gì. Phương
học rất giỏi, anh Phong (an ninh TP) còn khen và lấy làm tiếc khi cầm bảng điểm
của Uyên ở trường”.
Cũng theo những người dân xung
quanh thì khu hẻm thời gian gần đây luôn có những người lạ mặt theo dõi 24/24
nhưng không biết là ai, giờ mới biết là nữ sinh này. Khi hỏi về số điện thoại
của anh Phong để hỏi thăm tin tức thì Phương sợ không dám cho vì anh Phong có
căn dặn. Mẹ Uyên đành ra về và trông chờ một chút xíu lương tâm còn xót lại của
những người mang nhiệm vụ bảo vệ người dân thông báo tung tích của con gái
mình.
Chúng tôi tiễn bà ra sân ga trong
chiều mưa vội vàng, bà tạm gác lại nỗi lo về sự mất tích của con gái để về lo
cho người mẹ mình đang nằm cấp cứu trong một hoàn cảnh khó khăn.
20/10/2012
http://khoinguontrithucvn.wordpress.com/2012/10/21/den-khi-nao-tim-thay-toi-se-gui-cong-van-ve-gia-dinh/
Những bài liên quan đã đăng:
Thư cầu cứu khẩn cấp của tập thể sinh viên Trường Đại Học Công Nghiệp Thực Phẩm Tp. HCM về trường hợp của Nguyễn Phương Uyên
Những bài liên quan đã đăng:
Thư cầu cứu khẩn cấp của tập thể sinh viên Trường Đại Học Công Nghiệp Thực Phẩm Tp. HCM về trường hợp của Nguyễn Phương Uyên
No comments:
Post a Comment