Nguyễn
Giang
BBCVietnamese.com
Cập nhật: 14:37 GMT - thứ hai, 15 tháng 10, 2012
Sau
hai tuần họp kín, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đã đọc diễn văn bế mạc Hội nghị
Trung ương 6, công bố sự thắng lợi của tinh thần ‘tập thể đóng cửa bảo nhau’
trong vụ đề nghị nhưng không kỷ luật ‘một ủy viên Bộ Chính trị’.
Nhưng
dù đã nâng cao uy tín của chính mình qua kỳ họp gay go, Giáo sư Trọng chưa tạo
ra đột phá hay chỉ ra được hướng đi lớn cho các vấn đề trọng đại hơn của đất
nước.
Năm
điều đã đạt
1. Dư luận hẳn thở
phào sau khi chờ đợi hai tuần họp kín, Trung ương Đảng cầm quyền tại Việt Nam
cuối cùng cũng đã ra được thông cáo bế mạc và bài diễn văn của TBT Nguyễn Phú
Trọng được truyền hình cho toàn dân xem.
Chỉ
riêng đây cũng đã là một thành công: thành công của sự trở lại bình thường vì
trừ Trung Quốc hay Bắc Triều Tiên, việc họp kín dài ngày không phải là thông lệ
của chính trị trong khối Asean mà Việt Nam là thành viên cũng đã lâu.
Điểm
nhấn của thành công này là lời ‘thành thật nhận lỗi trước toàn Đảng, toàn dân’
vì những sai lầm nghiêm trọng làm kinh tế ảm đạm, doanh nghiệp lao đao, nồi cơm
của hàng triệu người bị bể chỉ trong vài năm qua.
Rõ
ràng là Giáo sư Trọng phải là người có dũng khí, bản lĩnh chính trị cao và làm
chủ hoàn toàn nghị trình của Hội nghị 6 mới cho ra được lời xin lỗi đó.
“Bộ
Chính trị cũng đã gợi ý kiểm điểm sâu hơn về một số nội dung đối với 56 tập thể
và một số cá nhân thuộc diện Bộ Chính trị quản lý”
Vận
hành giữa các hạn chế của bộ máy nhưng TBT Nguyễn Phú Trọng đã chứng tỏ là nhà
lãnh đạo khôn khéo và nhất quán hơn hẳn hai ba đời tổng bí thư trước và đây là
điều đáng mừng cho Đảng Cộng sản Việt Nam.
2. Điều thứ nhì
thể hiện quyết tâm xử lý các vụ việc trong ngành ngân hàng gây chấn động cả
nước thời gian qua là việc nêu đích danh các nhân vật từ Nguyễn Đức Kiên, Trần
Xuân Giá, Lý Xuân Hải, Dương Chí Dũng… trong thông báo của Trung ương, điều ít
xảy ra từ trước tới nay trong các văn kiện, văn bản của Đảng Cộng sản khi nói
về các vụ án cao cấp.
3. Với câu “điều
chỉnh hành vi của gia đình, vợ con và người thân”, Hội nghị cũng gián tiếp xác
nhận nạn bè phái, bảo kê chính trị, con ông cháu cha không chỉ còn là
một thông lệ xã hội mà đã trở nên tệ nạn mang tính lũng đoạn kinh tế và chính
trị Việt Nam ở mức cao nhất, tức là trong chính các Ủy viên Trung ương Đảng.
4. Về công tác cán
bộ, điều đạt được là nêu ra một loạt chuẩn về quy hoạch nhân sự mới, ‘mỗi chức danh có
thể quy hoạch vài ba người, một người có thể quy hoạch vào bài ba chức danh” và
đạt ra ba độ tuổi để đảm bảo tính liên tục cho nhân sự Ban Chấp hành Trung
ương.
Hiện
nay chưa rõ điều này sẽ có tác động thế nào đến sự cải thiện chất lượng cán bộ
cho bộ máy và thậm chí có làm tăng con số vụ chạy chức chạy quyền hay không,
nhưng về mặt nội bộ, ít ra ngôn ngữ của Hội nghị cho thấy một sự linh hoạt hơn,
thậm chí dân chủ nội bộ được nới rộng ít nhiều.
5. Điều đạt được
nữa, ít
ra là trên lý thuyết, chính là việc xác nhận công khai ý tưởng đã được nói đến
từ lâu rằng các tập đoàn kinh tế, các tổng công ty của nhà nước phải được cấu
trúc lại theo mô hình công ty mẹ – công ty con và chúng phải được kiểm toán
hàng năm.
Con
số các doanh nghiệp nhà nước cũng được giảm từ 5.374 xuống còn 1.060 doanh
nghiệp 100% vốn nhà nước.
Năm
điều chưa xong
Nhưng
căn cứ vào những gì được nêu ra cuối ngày 15/10 tại Hà Nội, Hội nghị Trung ương
còn khá nhiều điều chưa đạt.
1. Thứ nhất là
dù họp nội bộ căng thẳng, Đảng vẫn phải nêu ra ‘các thế lực thù địch, phá hoại’
làm lý do
để nêu cao ‘tình đồng chí’ trong vụ đề nghị xử lý kỷ luật nội bộ đã nêu chức
danh, chỉ thiếu nêu tên của một ủy viên Bộ Chính trị.
Trên
thực tế, từ nhiều năm qua, chưa có thế lực bên ngoài nào phá hoại tới mức làm
sụt cả tăng trưởng kinh tế hoặc gây ra các vấn đề chính thông báo nêu ra, từ
khủng hoảng ngân hàng, nợ xấu, tai nạn giao thông đến tệ nạn xã hội.
Những
thông tin công kích cá nhân lãnh đạo thời gian qua cũng xuất phát từ nội bộ,
không phải từ đài báo nước ngoài hay những tổ chức của người Việt ở hải ngoại
vốn phần lớn thiếu tin trong nước.
Quán
tính ‘đổ tại’ cho bên ngoài phần nào thể hiện não trạng ít chịu trách nhiệm về
chính mình và đây mới chính là điểm khó làm cho Đảng tự cải tổ.
2. Thông báo bế mạc Hội nghị viết, “Bộ Chính trị
cũng đã gợi ý kiểm điểm sâu hơn về một số nội dung đối với 56 tập thể và một số
cá nhân thuộc diện Bộ Chính trị quản lý”, cho thấy các tin đồn đoán về ‘cuộc
chiến cung đình’ là có thực và sẽ còn tiếp diễn.̣
Tuy
vậy cú ‘hoãn binh’ cũng cũng bộc lộ một nỗi quan ngại của chính Đảng về nguy cơ
đổ vỡ lớn nếu tự phê làm tới nơi tới chốn.
Nhìn
vào các định hướng kinh tế – xã hội, danh sách những điều chưa đạt, có thể vì
thiếu thời gian bàn thảo còn dài hơn, hoặc thực ra không có ai có ý chí để thay
đổi.
3. Đó là doanh nghiệp nhà nước vấn sẽ đóng vai trò
nòng cốt dù chúng bị cấm ‘đầu tư dàn trải’.
4. Đó là Luật Đất 2003 sẽ được điều chỉnh nhưng về nguyên
tắc thì Nhà nước sẽ vẫn toàn quyền quyết định chuyện thu hồi đất của dân cho
các công trình quy hoạch.
Dù
cách bồi thường có thể điều chỉnh khi cưỡng chế đất của dân nhưng đây sẽ vẫn là
điểm nóng kinh tế – xã hội không có hướng giải quyết.
5. Đó là chủ trương đổi mới toàn diện giáo dục nhưng vẫn theo định
hướng xã hội chủ nghĩa, một học thuyết cũ kỹ, mơ hồ và không phù hợp với hội
nhập quốc tế. Hỗ trợ giáo dục, nhân tài vẫn căn cứ vào tiêu chuẩn giai cấp
(xuất thân công nhân, nông dân), hay dân tộc thiểu số thứ không mang tính
chuyên nghiệp.
Nhìn
chung, trong tinh thần tập thể vượt trên cá nhân, Hội nghị Trung ương 6 đã thể
hiện mạnh mẽ hơn sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản và Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng
khi bị việc nước thách thức.
Nhưng
hiện chưa rõ các kết quả và hệ quả của Hội nghị sẽ như điệu nhảy Cha-Cha-Cha,
bao nhiêu bước tiến thì cũng từng đấy bước lui, hay là một vũ điệu hoành tráng
chứng tỏ năng lực tự điều chỉnh để tiếp tục nắm quyền của Đảng Cộng sản Việt
Nam.
N.G.
No comments:
Post a Comment