Nguyễn-Xuân Nghĩa
October
31, 2016
Những
kỳ quái của một cuộc tranh cử bất thường
Thông
thường, đề tài cột báo kỳ này là khía cạnh chính trị bên trong một vấn đề kinh
tế. Nhưng tuần này không là một tuần thông thường vì tuần sau sẽ là ngày bầu cử
trong một cuộc tổng tuyển cử bất thường của nước Mỹ. Bất thường nhất là cuộc
tranh cử tổng thống, từ lạ kỳ đến kỳ cục, kỳ quái, chúng ta thiếu chữ để diễn tả.
Nói
về Hoa Kỳ, sự phân cực về quan điểm chính trị đã có từ lâu, khiến lập trường của
hai đảng Dân Chủ và Cộng Hòa ngày càng tách biệt và tìm ra điểm dung hòa là điều
khó. Lần này, với dân số hơn 320 triệu, dân Mỹ đề cử hai ứng cử viên có chung một
nét là bị đa số nghi ngờ (tính tới cuối Tháng Mười, Hillary Clinton bị gần 60%
và Donald Trump bị hơn 60%) trong khi hơn 63% dân Mỹ cho là quốc gia đang chệch
hướng.
Ai
đã đề cử họ? Ðấy là thiểu số tích cực nhất của hai đảng trong vòng sơ bộ kéo
dài suốt năm – khoảng 18% dân số, chia đều cho cả hai. Vì là thiểu số đầy nhiệt
tình đã vận động ngay từ đầu, họ có lập trường bên kia gọi là cực đoan.
Không
lên tới các cuộc bầu cử năm 1800 hay 1824 khi bùn nhơ được báo chí đôi bên ném
cho nhau, có lẽ phải nghĩ tới cuộc bầu cử tổng thống năm 1860, trước khi Hoa Kỳ
bị Nội Chiến thì người ta mới thấy được tình trạng phân cực đáng ngại đó. Nó vượt
xa hai cuộc bầu cử năm 1952 hay 1968 là khi Hoa Kỳ đang ở trong thời chiến (Cao
Ly và Việt Nam).
Hai
chính đảng lớn đề cử hai nhân vật có hành trang lạ, được truyền thông và các bình
luận gia chất thêm nhiều tội. Một người là tỷ phú trốn thuế, chạy cờ cho Tổng
Thống Vladimir Putin của Nga và nói khỏi cần nghĩ vì chỉ nghĩ về mình, lại còn
khoe mẽ về tình nhờ có tiền. Người kia, vì lý do chưa hề giải thích, có hệ thống
điện toán riêng mà bất chấp nhu cầu bảo mật khi thi hành công vụ là tổng trưởng
Ngoại Giao và còn có quyền lợi mắc mứu với sáng viện Clinton Foundation của gia
đình.
Những
tỳ vết hay tai tiếng đó được đôi bên phanh phui tiết lộ có chọn lọc nhằm mục
tiêu chính trị là gây ấn tượng xấu cho đối thủ, làm như nước Mỹ hết người.
Thế
rồi, như chưa đủ kỳ lạ, cuối tuần qua, giám đốc cơ quan điều tra liên bang là
James Comey thông báo cho giới lãnh đạo Quốc Hội rằng FBI tìm thấy trong máy điện
toán của cựu Dân Biểu Anthony Weiner đang bị điều tra về tội sách nhiễu tình dục
trẻ vị thành niên nhiều điện thư có thể liên quan đến bà Hillary Clinton và
công vụ. Sở dĩ liên hệ vì ông Weiner có bà vợ đang ly thân là Huma Abedin, cố vấn
thân tín của bà Clinton và hai vợ chồng vẫn liên lạc với nhau qua máy điện toán
cá nhân của họ. Hai ngày sau, người ta biết khối điện thư ấy lên tới 650 ngàn
và FBI xin được trát tòa để mở cuộc điều tra khác, không về cựu Dân Biểu Weiner
mà về những gì có thể liên quan tới Huma Abedin và bà Clinton.
Quyết
định của ông Comey lập tức đưa cuộc tranh cử tổng thống vào khủng hoảng, một tuần
trước ngày bầu cử. Người ta chưa thể hiểu được lý do của quyết định này.
Từ
Tháng Bảy khi điều tra việc bà Clinton sử dụng hệ thống điện toán riêng và xóa
hết 30 ngàn điện thư trước khi mãn nhiệm ngoại trưởng, FBI có thể lập thủ tục
pháp lý – xin công tố viện – truy tố bà về một khinh tội (dùng điện toán riêng)
và hai trọng tội (tạo cơ hội cho ngoại bang xâm nhập, và xóa điện thư để phi
tang). Nhiều viên chức quân và dân sự đã bị truy tố vì tội nhẹ hơn vậy. Nhưng
khi đó, ngày 7 Tháng Bảy, giám đốc FBI chỉ công khai phê bình bà Clinton là “cực
kỳ bất cẩn” nhưng không đề nghị truy tố trước Ðại Bồi Thẩm Ðoàn. Lần đó, ông
Comey được đảng Dân Chủ nức lời ca ngợi. Phải chăng, ông muốn cử tri có phán
quyết bằng lá phiếu thay vì gây ra khủng hoảng chính trị giữa mùa bầu cử?
Bây
giờ vì sao ông lại quyết định khác khiến cả hai đảng và giới luật gia đều đả
kích? Cho tới nay, chúng ta chỉ có thể nêu ra vài giả thuyết về hành động này.
Từ
xưa, Jim Comey là vị thẩm phán cứng đầu đã từng lấy nhiều quyết định táo bạo mà
bất chấp quan điểm chính trị của cả hai chính quyền Dân Chủ và Cộng Hòa. Lần
này, có thể là ông vừa thấy ra nhiều điều thể nào cũng bị phanh phui khiến bà
Clinton không đủ tư cách pháp lý làm tổng thống Hoa Kỳ.
Nếu
điều ấy xảy ra sau khi bà thắng cử tổng thống thì sẽ bị Tòa Ðại Hình điều tra,
bị Quốc Hội Khóa 115 đàn hặc hay truất phế và chính quyền Mỹ bị tê liệt trong
nhiều năm. Ông Comey muốn tránh mang tiếng là để hụt chuyện tày trời như vậy mà
nên mới đảo ngược quyết định và những gì sẽ được công khai hóa cho thấy ông là
có công tâm.
Giả
thuyết thứ hai, có thể là Comey đoán trước rằng khối điện thư này không ảnh hưởng
gì tới Clinton nhưng ông muốn kéo Quốc Hội Khóa 114 vào cuộc khi đi ngược quan
điểm của thượng cấp là bà tổng trưởng và thứ trưởng, một nhân vật thân tín bên
phía Clinton, mà báo cho dân biểu nghị sĩ của các ủy ban hữu trách trong Quốc Hội
rằng cơ quan FBI sẽ xin điều tra. Trách nhiệm đúng sai hai bên cùng gánh!
Sau
này, lịch sử và công lý sẽ phán xét quyết định kỳ lạ của giám đốc FBI nhưng trước
mắt, tổng trưởng Tư Pháp sẽ không cho phép lập ra Ðại Bồi Thẩm Ðoàn để thụ lý hồ
sơ rắc rối này. Bà Loretta Lynch có thẩm quyền đó vì được Tổng Thống Barack
Obama bổ nhiệm theo “sở kiến của tổng thống Hoa Kỳ trong thời gian tại chức”
(người viết xin dịch “the pleasure of the President of the United States” ra sở
kiến cho lịch sự!) Và vì theo Hiến Pháp, chỉ có một Ðại Bồi Thẩm Ðoàn mới có thẩm
quyền truy tố, bà Clinton sẽ không bị truy tố trước ngày bầu cử.
Có
lẽ vì vậy mà sáng Thứ Hai 31, Tòa Bạch Cung lên tiếng qua tùy viên báo chí Josh
Earnest, rằng “Tổng thống không tin là Giám Ðốc Comey muốn chi phối kết quả một
cuộc bầu cử.”
Nhưng
đấy là cái nhân của khủng hoảng vì nếu Clinton không bị truy tố mà đắc cử, Tổng
thống thứ 45 chẳng có tuần trăng mật hay trăm ngày dễ thở với Quốc Hội. Trận
chiến pháp lý bùng nổ sẽ đưa Hành Pháp và Lập Pháp Hoa Kỳ vào vòng ách tắc kéo
dài nhiều năm.
Bà
Clinton còn hy vọng đó vì đối thủ là ông Trump vẫn giữ thói tật quá lời khi
tuyên bố không chứng cớ, rằng trong khối điện thư vừa được phát giác có ba chục
ngàn điện thư đã bị xóa của Hillary Clinton. Quần chúng ủng hộ ông rất vui với
tai họa mới của đối thủ – họ thường đông gấp đôi và triệt để gấp bốn thành phần
đầy nhiệt tình trong các cuộc vận động của bà Clinton – nhưng chưa chắc là khối
cử tri lưỡng lự tại một số tiểu bang “xôi đậu” đã đổi ý mà dồn phiếu cho ông
Trump. Dù vậy, việc kiểm phiếu sẽ báo hiệu nhiều ngày nghẹt thở.
Chuyện
kỳ quái của cuộc tranh cử năm nay là hai ứng cử viên tổng thống có điểm tương đồng:
cả hai đều không biết xấu hổ và có một lời xin lỗi vì nghĩ là họ nằm ngoài vòng
phán xét của quần chúng, công lý hay quy phạm xã hội. Khác biệt nếu có là ông
Trump xấc xược trong sự trâng tráo, bà Clinton lại kín đáo trong sự xấc xược. Cả
hai đều bất xứng vì sự nông cạn trái chiều khi chỉ nhìn vào sự nghiệp của họ.
(Người viết tôn trọng lời đả kích do các độc giả đầy nhiệt tình từ cả hai phía
sẽ tung ra khi dám đồng hóa thần tượng của họ với đối thủ ma quỷ ở bên kia chiến
hào!).
Nhưng
cho dù bất cứ ai thắng cử lần này, chính trường Hoa Kỳ vẫn bị khủng hoảng. Với
báo chí thì đây là cơ hội bằng vàng trong nghiệp vụ tường thuật và bình luận. Với
các quốc gia lỡ trông cậy vào Hoa Kỳ thì đây là ác mộng.
Tuy
nhiên về dài thì nền Cộng Hòa của Mỹ vẫn tồn tại và nói đi nói lại thì tới
99,99% vẫn chọn nơi này làm quê hương!
Như
thông lệ, với mọi nhược điểm, ứng cử viên nào cũng vẽ ra nhiều chương trình
hành động vô bổ vì sẽ bị thực tế và các nước khác phủ nhận hay thách đố. Khi đắc
cử, tổng thống tân cử sẽ đối diện với thực tế đó. Lần này, thực tế sẽ ụp xuống
rất sớm và cử tri mua hớ có quyền nghĩ lại kỳ tới, vào năm 2020. Khi đó, ta sẽ
bình tiếp về sự nổi loạn của thành phần trung lưu. Những gì vừa xảy ra mới chỉ
là cuộc tổng tập dượt!
Nhân
tiện, cũng xin nhắc lại về kinh tế, là trong mùa thông báo kết quả doanh lợi của
tam cá nguyệt vừa qua, các thị trường đều e ngại nạn sụt giá cổ phiếu và chu kỳ
suy trầm kinh tế sắp tới. Nhưng vì sao đồng Mỹ kim vẫn lên giá so với các ngoại
tệ khác? Ðứng giữa vũng bùn, ta thấy bên kia sông chưa là ánh mặt trời!
No comments:
Post a Comment