Mặc
Lâm, biên tập viên RFA
2014-06-20
2014-06-20
Đã gần hai tháng từ ngày Trung Quốc mang giàn khoan
HD 981 vào vùng biển đặc quyền kinh tế của Việt Nam người dân vẫn trông mong một
nghị quyết của Quốc hội sẽ được loan báo khẳng định ý nguyện toàn dân về vấn đề
nghiêm trọng này. Tuy nhiên thực tế cho thấy gần 500 đại biểu vẫn quan tâm đến
những vấn đề khác hơn là chủ quyền dân tộc bị xâm phạm.
Chỉ
đưa ra thông cáo báo chí
Ngày 1 tháng 5 năm 2014, Trung Quốc công khai kéo
giàn khoan HD 981 vào vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam bất chấp sự căm phẫn
của người Việt và dư luận quốc tế. Giàn khoan này một lần nữa cho thấy Trung Quốc
không giấu diếm quyết tâm xâm chiếm toàn bộ Biển Đông và hợp thức hóa đường lưỡi
bò bất hợp pháp của họ.
Hai mươi ngày sau khi giàn khoan đã được cắm xuống
vùng biển của đất nước, Quốc hội Việt Nam mới lên tiếng phản đối Trung Quốc
trong một thông cáo báo chí do văn phòng Quốc hội soạn thảo, bày tỏ lo ngại và
yêu cầu Trung Quốc rút giàn khoan ra khỏi vùng biển của Việt Nam.
Là một thông cáo báo chí nên văn bản này không mạnh
hơn một thông tin và hoàn toàn không có giá trị gì trên mặt pháp lý nếu xảy ra
tranh tụng. Đối với cương vị của một định chế cao nhất nước trước hành vi táo bạo
nghiêm trọng xâm lấn chủ quyền của Trung Quốc, Quốc hội Việt Nam phải có những
động thái rõ ràng, mạnh mẽ nói lên ý nguyện toàn dân. Quốc hội cần phải ra nghị
quyết và chỉ có nghị quyết mới nói lên sức mạnh của định chế này.
Giáo
Sư Nguyễn Minh Thuyết, đại biểu quôc hội hai khóa 11 và 12 nhận xét về việc
này:
“Về việc giàn khoan của Trung Quốc thì Quốc hội có
nghe báo cáo và các đại biểu cũng đưa ra ý kiến của mình bày tỏ sự phản đối
Trung Quốc và yêu cầu Quốc hội ra nghị quyết về vấn đề này trong phiên thảo luận
về tình hình kinh tế xã hội. Nhưng tôi phải nói như thế là chưa đủ bởi vì Quốc
hội là cơ quan quyền lực cao nhất của đất nước, là cơ quan đại biểu cao nhất của
người dân thì phải thể hiện được chính kiến của mình trong tình huống như thế
này cho nó rõ ý của nhà nước Việt Nam và nguyện vọng của nhân dân Việt Nam.
Theo tôi thì Quốc hội phải dành thời gian bàn thảo
sâu về vấn đề, thái độ của chúng ta đối với vụ việc Trung Quốc đặt giàn khoan
vào vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam. Quốc hội là người đại diện cho toàn
dân thì phải lên tiếng một cách mạnh mẽ về vấn đề này. Phải ra nghị quyết chứ
không phải chỉ ra một thông cáo báo chí chung chung.”
Trong thông cáo báo chí có đoạn viết “Quốc hội tin
tưởng và nhất trí cao với chủ trương của Đảng, Nhà nước đã lãnh
đạo quân dân ta có nhiều biện pháp đấu tranh bảo vệ chủ quyền, lãnh
thổ trên cơ sở luật pháp quốc tế; đồng thời, kiên trì đấu tranh gìn
giữ môi trường hòa bình, ổn định để phát triển đất nước; kiên trì
bảo vệ, giữ vững quan hệ hữu nghị truyền thống giữa nhân dân hai
nước Việt Nam - Trung Quốc.”
Quốc
hội chờ chủ trương của Đảng?
Ngôn ngữ của thông cáo báo chí này khiến người dân
hiểu được lý do tại sao Quốc hội vẫn còn phải chờ đợi mà không có một thái độ dứt
khoát. Quốc hội chờ và tin tưởng vào chủ trương của Đảng thay vì ý nguyện của
toàn dân. Quốc hội cũng nhấn mạnh đến việc “giữ vững quan hệ hữu nghị truyền thống
giữa nhân dân hai nước Việt Nam – Trung Quốc” mặc dù giàn khoan của Trung Quốc
công khai rút ruột tài nguyên đất nước.
Gần một tháng sau trong suốt kỳ họp thứ 7 của quốc hội
khóa XIII, nhiều vấn đề được đưa ra thảo luận nhưng không một lần nào vụ giàn
khoan được nhắc tới nữa mặc dù tàu cảnh sát biển Việt Nam ngày ngày phải đưa
lưng ra nhận vòi rồng, rượt duổi như kẻ trộm ngay trên đất nhà của mình. Tàu
ngư dân tiếp tục bị húc bị quấy phá đến nỗi đã có tàu bị chìm người bị giết.
Quốc hội tránh né giàn khoan như sợ Trung Quốc giận
dữ và sự né tránh ấy càng làm cho Bắc kinh thấy rõ yếu điểm của Việt Nam nên
ngày càng lộng hành, ngang ngược hơn.
Đảng không có phương cách nào ngăn chặn. Chính phủ
chừng như bó tay trước kẻ thù quá mạnh và manh động. Quốc hội tiếp tục im lặng
và tránh né sự thật đã khiến dân chúng hoang mang cao độ.
Đối với người dân, việc im lặng của Quốc hội trong
lúc đất nước nguy vong là một hành động khó chấp nhận. Nhân dân bầu người đại
diện cho họ với mục đích nói lên tiếng nói của mình và khi tiếng nói chính đáng
không được cất lên thì chức năng đại diện của các đại biểu không còn hợp pháp
dưới cái nhìn của quần chúng.
Một
công dân thành phố HCM cho biết ý nghĩ của anh:
“Vấn đề giàn khoan của Trung Quốc và những động thái
mới đây của họ đối với Việt Nam thì bất kể một người dân bình thường nào cũng đều
cảm thấy bức xúc nếu hiểu vấn đề. Còn những người ở Quốc hội được gọi là đại biều
của nhân dân, so nhân dân bầu ra để thay mặt mình đối phó với những vấn đề của
đất nước nhưng cho tới hôm nay thì Quốc hội vẫn im lặng, đây là sự im lặng phải
gọi là đáng nhục nhã, họ không còn đại diện cho nhân dân nữa. Tiếng nói của họ
không phải là tiếng nói của nhân dân.
Trong khi tất cả tầng lớp nhân dân đang xôn xao, từ
những người buôn bán trên vỉa hè cho tới trí thức đều đã lên tiếng về vụ giàn
khoan cũng như xây dựng quy mô ở đảo Gạc Ma và tháo mạ và hăm dọa Việt Nam trên
truyền thông vậy mà Quốc hội vẫn im lặng đây là một thất vọng mà tôi có thề nói
rằng họ không còn xứng đáng là đại biểu của nhân dân nữa.”
Chiều ngày 19 tháng 6, trong khi Quốc hội thảo luận
về Dự án Luật hộ tịch một đại biểu duy nhất trong gần 500 đại biểu là ông
Trương Trọng Nghĩa đã đứng lên nói trước nghị trường rằng: “Nếu Quốc hội lần
này không có tuyên bố hay nghị quyết chính thức gì về Biển Đông thì tôi tin rằng
nhân dân ta sẽ rất thất vọng, thậm chí hoang mang. Đại biểu Quốc hội chắc chắc
sẽ nghẹn lời trước những ý kiến chất vấn của cử tri.
Còn phía dư luận thế giới chắc sẽ bình luận rằng: Một
hành vi xâm phạm và đe dọa chủ quyền của Việt Nam trắng trợn đến thế mà Quốc hội
nước này không có phản ứng chính thức gì thì việc gì mà nghị sĩ và nhân dân các
nước khác phải lên tiếng. Và đây có thể là một cái cớ để phía Trung Quốc tiến
hành những việc làm hiếu chiến và nguy hiểm hơn nữa”
Ý kiến của ông Trương Trọng Nghĩa ngay lập tức được
nhiều tờ báo đăng lại như một phản ứng của báo chí đối với sự im lặng khó chấp
nhận của cơ quan quyền lực được cho là cao nhất nước này. Mặc dù kỳ họp thứ 7 sẽ
bế mạc vào ngày 24 tháng này nhưng đối với yêu cầu bức thiết của đại biểu
Trương Trọng Nghĩa Quốc hội vẫn không có vẻ gì xúc động hay để ý tới.
Người dân không biết dựa vào nơi nào khác khi Đảng
quá xa vời và bất lực vì cùng chung ý thức hệ, chính phủ không thoát ra được bế
tắt vì kinh tế, quốc phòng quá thua sút đối phương. Cơ quan duy nhất đại diện
cho dân lại tỏ ra thờ ơ và chờ đợi vào đảng và chính phủ thay vì chính quốc hội
phải chứng tỏ cho Trung Quốc và thế giới thấy rằng Quốc hội nước Cộng hòa xã hội
chủ nghĩa Việt Nam là một định chế hợp hiến và có thật.
Tin,
bài liên quan
No comments:
Post a Comment