Tôi
sống nhiều về nội tâm nên rất thích những người tính tình hướng
nội. Ba nhân vật mà tôi đặc biệt có thiện cảm, trong thời gian gần
đây, là bà Lê
Linh Lan, ông Nguyễn
Hoằng, và ông Nguyễn
Thanh Sơn. Cả ba vị đại sứ này đều có sáng kiến "đột
xuất" là đặt tượng đài và điện thờ của Chủ Tịch Hồ Chí Minh
ngay trong khuôn viên sứ quán.
Đại
Sứ Ba Lan cùng phu nhân đang trong nghi lễ “nhập hồn vào tượng Bác.”
Ảnh và chú thích: Đàn
Chim Việt
Tượng
ông Hồ Chí Minh trong không gian tâm linh của Đại Sứ Quán VN tại Nga.
Ảnh và chú thích: BBC
Dâng
hương trước bàn thờ Bác tại Đại sứ quán Việt Nam. Ảnh: Việt
Hòa/Mexico
Qúi
vị đại sứ Việt Nam tại Nga, Tây Ban Nha, và Ba Lan - rõ ràng - đều là
những nhân vật thức thời. Chớ qua “bốn
mươi năm không treo được cờ sao ra ngoài khuôn viên sứ quán” thì
tìm đâu ra nơi để mà dựng tượng đài cho Bác. Chỗ nào thiên hạ cũng
xua tay, lắc đầu quầy quậy.
Ngày 3
tháng 9 năm 2015 vừa qua, VOA buồn
bã loan tin:
Việc
hội đồng thị trấn Newhaven, Sessex, Anh chấp nhận kế hoạch của Đại sứ quán Việt
Nam định dựng một bức tượng mới nhìn ra bến cảng đã gây tranh cãi tại cả địa
phương lẫn trên mạng trực tuyến.
Dân
biểu địa phương Maria Caulfied đã kêu gọi từ bỏ kế hoạch dựng bức tượng Hồ Chí
Minh, và gọi ông là “một nhà độc tài cộng sản quá cố đã gây ra hàng trăm ngàn
cái chết...”
Mấy
hôm sau (hôm 8 tháng 9 năm 2015) trang vietinfo.eu lại
âu sầu loan một tin buồn khác, liên quan đến dự tính dựng tượng của
Bác ở nước Cộng Hoà Séc: “Sau nhiều ý kiến và văn bản phản đối của
các tổ chức và cá nhân, thành phố Chrastava đã bác bỏ ‘giấc mơ’ này của ông Đại
sứ.”
Trong
thư phản đối của kỹ sư Nguyễn Tùng (PTS, 72 tuổi, công dân CH Séc. Cựu
cán bộ Viện Hàn Lâm Khoa Học Tiệp Khắc) trên trang Đàn
Chim Việt, có đoạn:
“Việc
bia kỷ niệm được sản xuất và chi trả từ tiền của người dân nghèo khổ Việt Nam
hay là từ đóng góp của cách doanh nghiệp Việt Nam dưới sức ép của Đại sứ quán
là một điều sỉ nhục với chúng tôi.”
Nội
dung bức thư thượng dẫn tuy hơi gay gắt nhưng những luận điểm nêu ra
đều rất hợp lý, và được diễn đạt bằng ngôn từ tương đối ôn
hoà/lịch sự. Điều đáng tiếc là độc giả, có vị, đã ghi lại đôi ba
phản hồi (nghe) không được nhã nhặn gì cho lắm:
Reply: Chổ
nào có lỗ trống là đảng và nhà nước ta tìm đủ mọi cách - mua chuộc quan chức địa
phương - để nhét bác Hồ vào... Đúng là mặt dầy, mày dạn!
Mà đâu
phải cứ “mặt dầy, mày dạn” và cứ muốn “nhét Bác Hồ vào” chỗ nào
cũng được. Đến như dân Lào mà họ cũng rẫy nẩy lên đành đạch:
Laotians
Bristle at Plan to Erect Ho Chi Minh Statue in Vientiane... “I think it’s
strange to erect a monument to Ho Chi Minh in Laos,” a Laotian said in an RFA
call-in show recently...
“We
are an independent country. If Lao leaders do this, it may indicate some deeper
plan that [the citizens] don’t know about. In the future, this land may no
longer belong to Laos...”
A
third caller said that a statue of Ho Chi Minh in the capital was
“unnecessary,” questioning what the former Vietnamese president had done for
Laos to deserve such an honor. “On the contrary, he pulled the people of Laos
into the Vietnam war,” the caller said.
(Dự
án dựng tượng Hồ Chí Minh tại thủ đô Vientiane bị nhân dân Lào giận dữ phản đối…
người dân Lào đã công khai phản đối qua đài phát thanh RFA: “Thật là lạ lùng nếu
dựng tượng HCM ở thủ đô Lào”, “Lào là một nước độc lập. Phải chăng đây là ý đồ
của giới cầm quyền Lào muốn lệ thuộc vào Việt Nam?” “HCM đã làm gì ích lợi cho
nhân dân Lào mà được cái vinh dự này? Trái lại, ông ta đã lôi kéo nhân dân Lào
vào chiến tranh Việt Nam...” - Hoàng
Ngọc-Tuấn chuyển ngữ).
Hiền
hậu và dễ chịu cỡ như xứ Lào mà “nhét vào” còn không lọt thì Bác
(đành) qui cố hương thôi. Nhớ cái thưở Người về Cao Bằng, mấy mươi năm
trước, thiệt là bồi hồi và cảm động hết biết luôn:
Bác
về... im lặng. Con chim hót
thánh
thót bờ lau, vui ngẩn ngơ. Tố Hữu
Thưở
ấy, cả chim lẫn người đều hay... hót, và hót hay. Chim chóc ở Việt
Nam, bây giờ, chả còn mấy con sống sót. Loại người có năng khiếu ca
hót - ở đất nước này, cỡ như cái ông Tố Hữu - cũng đều chết tiệt
cả rồi.
Bởi
vậy, lần này Bác lại về nhưng không thấy chim chóc và người ngợm
líu lo như trước nữa - dù Hội Đồng Nhân Dân Tỉnh Sơn La đã thông qua đề
án xây dựng tượng đài Bác Hồ, với vốn đầu tư của dự án lên đến 1.400 tỷ đồng (“phát
xuất từ tình cảm”) với sự đồng thuận của cả Đảng và Nhà Nước.
Không
đứa nào ca hót/tán tụng (đã đành) cả lũ còn đồng loạt bàn ra,
hoặc bàn lui:
- PGS.
TS Trương Thị Thông: Con số 1400 tỷ là quá lớn đối với một tỉnh miền núi
còn nghèo như Sơn La.
- Đại
Biểu Quốc Hội Cao Sỹ Kiêm: Việc Hội đồng nhân dân tỉnh Sơn La quyết định ra
nghị quyết thông qua đề án xây dựng tượng đài với tổng mức đầu tư khoảng 1.400
tỷ đồng là điều không thể chấp nhận được.
-
Ông Phan
Đình Tân, Chánh Văn phòng, Người phát ngôn Bộ VHTT&DL: ...trong hoàn cảnh
hiện nay, và nhất là năm nào Chính phủ cũng phải cấp tiền cho Sơn La thì không
nên.
- Kỹ
sư Bùi An: Không ai cấm một người bán vé số bước vào tiệm và gọi tô phở bò
Kobe có giá bằng 1/3 thu nhập của mình, nhưng ai cũng biết là không nên làm vậy.
Ô hay,
chớ nếu “không nên làm vậy” thì làm sao khác đây - cha nội? Bác đã bị
nhân dân hữu sản (và vô sản) trên toàn thế giới kỳ thị “tới bến”
rồi thì phải tìm một chỗ để Người về chớ. Mà ngoài Sơn La ra thì
còn chỗ nào an lành hơn được nữa?
Wecome
to Sơn La. Ảnh: VOV
Báo Thế
Giới Mới vừa rầu rĩ cho hay đây nè:
Người
Việt Nam yêu cầu Facebook lập lại tên Sài Gòn thay vì TP Hồ Chí Minh. Trong thỉnh
nguyện thư gửi Mark Zuckerberg, nhà sáng lập trang mạng xã hội Facebook, ông
Nghĩa Bùi, cư dân thành phố Allen của tiểu bang Texas nói rằng hàng ngàn, và có
thể là hàng triệu người sử dụng Facebook được sinh ra tại Sài Gòn, Việt Nam, muốn
thiết lập địa danh đúng nơi đã xuất phát là Sài Gòn, thay vì thành phố Hồ Chí
Minh, không chính xác về phương diện địa lý lẫn chính trị.
Người
Việt Nam khắp thế giới có nguồn gốc xuất thân là Sài Gòn đều muốn Facebook xác
lập nơi mà họ xuất thân trên mạng Facebook một cách chính xác. Người sử dụng
Facebook cho rằng, đây là sự kiện có ý nghĩa đối với tất cả mọi nơi trên thế giới
lâu nay bị buộc phải chấp nhận một cái tên xa lạ đối với họ.
Bức
thư ngỏ được tung ra chưa đầy 43 phút đồng hồ đã được 3,000 người tán đồng.
Nghĩa Bùi, cư dân Allen, tiểu bang Texas, Hoa Kỳ là người từ 2 ngày trước đã ký
tên vào thỉnh nguyện thư đòi xác lập tên Sài Gòn trên.
Rất
nhiều người Việt Nam từ Úc, Malaysia, Houston, Hoa Kỳ và đông nhất vẫn là người
dân Sài Gòn đều cho rằng, Sài Gòn mới là tên đúng của thành phố Sài Gòn xưa, chớ
không phải là Hồ Chí Minh. Quý bạn đọc có thể ký tên vào đơn thỉnh nguyện yêu cầu
Facebook hiển thị tên Sài Gòn thay vì Hồ Chí Minh bằng cách log in vào change.org, đang cần thêm 1,891 người nữa để đạt
được 10000 người ủng hộ.
Những
em bé Sơn La ngực trần, chân không dép giữa mùa Đông. Ảnh: tiin.vn
Cái
thành phố rực rỡ tên vàng, rõ ràng, không còn rực rỡ và an ninh
nữa. Hà Nội (e) rồi cũng vậy thôi. Bộ Tư Lệnh Bảo Vệ Lăng Bác chỉ
chận được bom đạn hay chất nổ thôi, chứ làm sao ngăn nổi tâm tư sôi
nổi của người
dân:
“Chúng
ta đề nghị Tổng cục Thống kê và Bộ Tài chính thử tính sổ xem 30 năm qua ta đã
tiêu tốn vào lăng Người tổng số là bao nhiêu tiền của… Và thử xem riêng ngân
sách dự chi cho năm 2000 xem có thể xây được bao nhiêu trường học cho một ngàn
xã hãy còn vắng về giáo dục ở miền cao. Có thể xây bao nhiêu căn nhà để nuôi trẻ
mồ côi… Có thể xây bao căn nhà dưỡng lão cho người già lão cô đơn, không nơi
nương tựa. Có thể xây bao nhiêu nhà thương làm phúc chữa bệnh cho người nghèo…”
Bác
đâu có thể nằm yên mãi trong lăng được khi mà bệnh
viện hết tiền trả lương cho bác sĩ, bệnh nhân thì chen chúc mấy
mạng trên một giường, và nợ công thì chất chồng hàng
ngàn Mỹ Kim trên lưng của đám dân đen khố rách áo ôm.
Ngay
cả ở nhà riêng của (nguyên) T.B.T Nông Đức Mạnh, người vốn được coi
là có liên hệ cốt nhục tình thâm, Bác ngồi cũng không nóng đít. Báo
Tiền Phong chỉ mới “nhá” ra có mỗi tấm hình thôi mà dân chúng đã
chửi như tát nước!
Bởi
vây, với tất cả lòng thành, tôi xin đề nghị: Thôi, hãy để (yên) cho
Người về Sơn La đi.
Giáo
sư Ngô Bảo Châu quan ngại: “Trẻ con ăn không đủ no, áo không
đủ ấm, sinh hoạt như lũ thú hoang, mà bỏ ra 1.400 tỉ để xây tượng đài thì hoặc
là khốn nạn, hoặc là thần kinh.” Ông giáo có thể là một nhà
toán học có tâm nhưng chắc chắn thiếu tầm, cái tầm của những người
chuyên hành nghề cách mạng.
Những
vùng đất đói, nghèo, dốt nát... không chỉ là chốn lý tưởng cho cách
mạng nẩy mầm mà còn là nơi an toàn cho... cách mạng (khi cần) có
chỗ lánh thân nữa. Xét theo tiêu chuẩn này thì Sơn La, rõ ràng, hội
đủ điều kiện "lý tưởng" để Bác về nương náu.
Chớ
có chỗ nào an toàn hơn được? Còn Người an toàn thêm được bao lâu
(nữa) thì lại là chuyện khác. Đã đến nông nỗi này rồi thì được
ngày nào biết ngày ấy thôi.
No comments:
Post a Comment