Posted by chepsuviet
on 16/03/2014
Bài báo nhan đề “Đất Quảng Trị tràn ngập dân Tàu” trên trang báo mạng
nổi tiếng Đai
Kỷ Nguyên của người Trung Quốc đấu tranh
cho tự do dân chủ, như hưởng ứng những bài viết, thông tin gần đây trên cả báo
nhà nước lẫn mạng tự do của VN về một mối họa hết sức nguy hiểm.
Cách đây mấy năm, có thông tin
một số trí thức có tiếng đang tiến hành những vận động để có một cuộc gặp gỡ,
đối thoại giữa trí thức, nhà nghiên cứu hai nước Việt, Trung quanh chủ đề chủ
quyền biển đảo. Nhưng rồi từ đó tới nay không thấy thông tin gì thêm.
Mấy ngày nay, sự kiện Ukraine –
Nga thu hút dư luận thế giới, làm người Việt liên hệ tới vấn đề Việt Nam –
Trung Quốc. Không ít những người Nga đấu tranh cho tự do dân chủ, nhưng nay lại
công khai ủng hộ Putin quanh những quyết định về Ukraine, Crimea. Thế nhưng với
những nhà dân chủ Trung Quốc, quan điểm về tranh chấp Việt – Trung về chủ quyền
biển đảo có lẽ không hề giống vậy, do nhiều yếu tố.
Vậy tại sao chưa có được những
mối liên hệ, tìm kiếm sự thông hiểu, đoàn kết giữa những người dân Trung Quốc
và người dân Việt Nam cùng chung mong muốn một đất nước tự do, dân chủ, nhưng
không xung khắc với nhau về chủ quyền lãnh thổ? Hiệu quả của sự thông hiểu, đoàn
kết đó là không nhỏ.
Bài báo này có lẽ cũng là một
nhắc nhở cho người Việt: hãy chủ động bắt tay với những người bạn Trung Quốc.
–
15-03-2014
Đất Quảng Trị tràn ngập dân Tàu
Thêm một lần nữa, ba chữ “người Trung Quốc” làm nhức nhối
một vùng đất Việt Nam, đặc biệt là những vùng duyên hải Việt Nam đang bị thâu
tóm, xâu xé và chảy máu bởi những kẻ bên ngoài đóng vai nhà đầu tư nhưng thực
chất, bên trong họ ẩn chứa những mối nguy cho dân tộc. Tỉnh Quảng Trị, cũng
giống như những tỉnh nghèo khác, lại bị người Trung Quốc tràn ngập xứ đất này
và cũng như nhiều nơi khác, họ lại đóng vai nhà đầu tư cùng hàng loạt hành tung
bí ẩn, khó hiểu và ngạo mạn, bất chấp của họ.
Những vùng đất trong tầm ngắm của Trung Cộng
Nếu như những năm cuối của thập
niên 2010, nhân dân đã bức xúc vì người Trung Quốc tràn lan ở những vùng miền
núi trọng yếu, vùng chiến lực quân sự của Việt Nam như Tây Nguyên Trung phần
Việt Nam, các nông trường dọc theo dãy Trường Sơn, các cửa khẩu phía Bắc và
những tỉnh lị cận biên giới như Bình Dương, Tây Ninh, Long An, An Giang, Cà
Mau… Thì hiện tại, mức độ tràn lan của họ kinh khủng gấp trăm lần trước đây.
Nếu như ở những nơi này, người
Trung Quốc có được đặc quyền đặc lợi là tha hồ khai thác, được hoạt động bí
mật, người Việt Nam không được vào khu vực hoạt động của họ và họ chỉ đóng một
mức thuế tượng trưng… Thì hiện tại, mức độ tràn lan của người Trung Quốc trên
đất Việt Nam đã đi vào chỗ không thể kiểm soát được nữa và nhân dân càng lúc
càng thấy lo ngại cho sự tung hoành của họ. Mọi vùng đất duyên hải đều có mặt
người Trung Quốc.
Một người dân ven biển Quảng
Trị than thở: “Quá nguy hiểm chứ, bên phía cửa Việt, cửa Tùng, tức là nó
lấy danh nghĩa đầu tư kinh tế. Vậy mà bên phía chính quyền nó làm lơ, không đấu
tranh là chết luôn.”
Theo người này nói, thời gian
gần đây, hầu như mọi mảnh vườn ở làng Hà Tây, xã Triệu An, huyện Triệu Phong
đều lâm vào nạn xâm lăng một cách trắng trợn của người Tàu và nhà cầm quyền địa
phương. Nghĩa là khi người Tàu đến đây, việc đầu tiên họ làm là tìm đến các cơ
quan, các quan chức để bằng mọi giá liên kết, đút lót và mua chuộc bằng được
các quan chức này. Để rồi sau đó là những hành động xâm lăng.
Hành động xâm lăng của người
Tàu được thực hiện theo con đường đầu tư kinh tế trá hình. Người này khẳng định
đó là xâm lăng và bán nước chứ không phải đầu tư gì cả. Vì một khi đầu tư kinh
tế đích thực, biểu hiện đầu tiên của việc đầu tư phải là thiện chí, thuận mua
vừa bán và không có những hành tung đen tối.
Đằng này, thay vì thỏa thuận
với nhân dân để mua đất, người Tàu lại mua chuộc và biến quan chức địa phương
thành tay sai của họ, các quan chức địa phương nghiễm nhiên trở thành con rối
trong cuộn dây giật của người Tàu. Thay vì bảo vệ nhân dân và bảo vệ quyền lợi
quốc gia, bảo vệ lợi ích quốc dân, các quan chức địa phương lại bằng mọi giá
bảo vệ người Tàu, xem họ như những quan thầy và bất chấp nỗi tủi nhục, đau khổ
của nhân dân, họ hết dùng thủ đoạn này chuyển sang thủ đoạn khác để biến đất
canh tác, đất vườn của nhân dân thành công trình của người Tàu.
Những dự án “tắc kè đổi màu”
Một người dân khác ở Quảng Trị
nói: “Tức là hồi giờ nó làm ở miền Bắc, giờ nó làm ở miền Trung. Nhưng cái
đó cũng phụ thuộc bên mình mà. Thế chiến lược của thằng Trung Quốc là nó đánh
giữa miền Trung để nó cắt đôi miền Nam và miền Bắc ra.”
Theo một người dân khác, chuyện
thu hồi đất, phù phép diện tích đất của người dân trở thành nơi xây dựng cho
người Trung Quốc có những bước đi và lộ trình của nó chứ không phải là ngẫu
nhiên. Cũng như ở những tỉnh khác, dường như cơ quan cầm quyền địa phương đã có
chung một công thức lấy đất của dân nhân danh công trình phúc lợi xã hội, dự án
nhà nước. Và theo luật nhà đất cũng như luật dân sự hiện hành, việc thu hồi đất
của nhân dân để xây dựng công trình nhà nước, công trình mang tính phúc lợi xã
hội là hợp lý, mức đền bù theo giá nhà nước qui định.
Có thể là một nơi mỗi khác, thủ
đoạn của quan chức địa phương sẽ dích dắc cho phù hợp vùng miền, nhưng việc đầu
tiên bao giờ cũng là ra thông báo, sau đó họp dân một cách tượng trưng, đưa
những tay chân vào phát biểu thể hiện sự nhất trí để lôi kéo nhân dân, sau đó
đến lệnh thu hồi đền bù. Và tất cả chuỗi thông báo, lệnh thu hồi đền bù này đều
nhân danh lợi ích quốc gia, lợi ích dân tộc. Chính vì sự nhân danh như thế,
nhân dân khó bề chống đối hoặc không đồng ý.
Và khi đất đã bị thâu tóm về
tay nhà cầm quyền, lúc đó dự án sẽ đổi màu như một con tắc kè, ban đầu nó mang
màu xanh của niềm hy vọng nhân dân, sau đó nó chuyển dần sang màu tía rồi lộ
nguyên màu đỏ của sức mạnh độc tài, thâu tóm và lừa bịp nhân dân. Thay vì xây
dựng công trình phúc lợi cho xã hội, người ta bắt đầu bán cho Trung Quốc và
người Trung Quốc lại xây dựng thành những mật khu mà người Việt Nam không thể
nào biết được bên trong nó chứa những gì và nó có lợi ích hay độc hại, nguy
hiểm cho an ninh quốc gia gì không. Nói chung là nhân dân mù tịt trước những
mật khu của người Tàu ngay trên quê hương mình.
Một người dân khác nói thêm là
mức độ nguy hiểm của các mật khu Trung Quốc mà trên danh nghĩa đó là những công
trình kinh tế trọng điểm, những công trình đầu tư nước ngoài triệu đô tưởng
chừng như đơn giản nhưng thực tế, nó mang lại một tai biến lớn cho dân tộc.
Sở dĩ gọi là tai biến bởi ông này quan niệm rằng não trạng của cả dân tộc cũng giống như bộ não của một con người, một khi nhồi nhét quá nhiều chất độc, hoặc là nó tạo khối u, hoặc là nó tắc nghẽn động mạch và một ngày nào đó, mạch máu bùng vỡ, làm cho não bộ bị tê liệt, nhẹ thì tàn tật suốt đời, nặng thì tử vong.
Tình trạng các công trình người
Tàu xuất hiện ở các vùng duyên hải miền Trung là một tình trạng đầu độc đúng
nghĩa. Hoặc là các thương nhân Tàu sẽ vung tiền, kéo hàng loạt thanh niên, đặc
biệt là những cô gái mới lớn, con nhà nghèo rơi vào nghề bán dâm vì mê túi tiền
của họ và bị họ gài bẫy để rồi hàng loạt cô gái phải sa chân vào con đường mại
dâm.
Về phần nam thanh niên, bởi học
hành dang dở, thất nghiệp kéo dài nên khi có một công việc nào nhanh hái ra
tiền, họ sẽ bất chấp để kiếm tiền. Và chuyện kết bè kết nhóm, tổ chức băng đảng
để buôn bán ma túy và chèo kéo những thanh niên đồng lứa vào đường dây, sau đó
giới thiệu cho những ông trùm người Tàu để mở rộng thị trường ma túy đang là
ung nhọt nhức nhối ở Quảng Trị.
Một lần nữa, người Trung Quốc lại thành công trong chiến
dịch bành trướng của họ trên đất Quảng Trị.
No comments:
Post a Comment