Lê Kiên
09/08/2015
Đảng nói rất hay về
dân chủ. Nhưng đồng thời Đảng bao giờ cũng cố gắng tối đa để siết chặt “dân chủ”
trong bàn tay sắt của mình. “Đảng cử dân bầu” là một trong những biện pháp để
làm điều đó. Nói cho cùng, có chế độ toàn trị nào mà không sợ dân chủ thực chất?
Xóa “Đảng cử dân bầu” là đặt Đảng vào sự thử thách thực sự, buộc Đảng phải lo lắng
đến phản ứng của người dân. Duy trì “Đảng cử dân bầu” thì yên chí lớn: tất cả
những vị trí lãnh đạo đều một tay Đảng sắp xếp. Quyền lực ở đấy mà quyền lợi
cũng ở đấy.
Xóa cơ chế “Đảng cử
dân bầu” là một đề nghị chính đáng, nhưng chỉ thực hiện được ngày nào Đảng ý thức
được chế độ toàn trị nhất định không thể nào đứng vững được nữa và Đảng phải đặt
dưới sự lựa chọn của nhân dân, chứ không phải khư khư bám vào Điều 4 Hiến pháp
và dùng tất cả sức mạnh của bộ máy chuyên chính để bắt nhân dân phải chấp nhận
vị trí lãnh đạo của Đảng. Dân chủ là một thành tố của phát triển; muốn đất nước
“sánh vai cùng cường quốc năm châu” thì không thể không dân chủ. Càng duy trì
“Đảng cử dân bầu” thì càng làm cho đất nước lụn bại và xét cho đến cùng càng
làm cho chính Đảng suy yếu. Cái thế “tiến thoái lưỡng nan” giữa dân chủ và toàn
trị chỉ có thể phá vỡ một khi Đảng quyết tâm lột xác, trở thành Đảng của dân tộc,
lấy dân tộc làm mục đích tối thượng của mình.
Bauxite
Việt Nam
--------------------
TTO - Đó là kiến nghị của trưởng Đoàn đại biểu Quốc
hội TP Đà Nẵng Huỳnh Nghĩa tại phiên thảo luận Luật tổ chức Quốc hội (sửa đổi)
ngày 16-6.
Ông Nghĩa cho rằng phần lớn công việc của Quốc hội đều
do đại biểu Quốc hội chuyên trách thực hiện, còn các đại biểu khác chỉ tham gia
ở mức độ nhất định.
Do đó, để tiến tới chuyên nghiệp hóa hoạt động của
Quốc hội, việc quy định nâng tỉ lệ đại biểu chuyên trách lên đến 50% là cần thiết.
“Lúc đó chúng ta có khoảng 250 đại biểu chuyên trách,
một nửa số này hoạt động ở các cơ quan của Quốc hội, còn lại 63 đoàn đại biểu
Quốc hội chỉ có hai đại biểu chuyên trách là không nhiều, bảo đảm hợp lý. Nếu
công tác chọn lựa tốt thì tôi nghĩ chỉ cần một nửa số đại biểu Quốc hội mỗi năm
tham gia giám sát đến cùng một vụ khiếu nại, tố cáo kéo dài thì cả nước có đến
250 vụ oan sai được giải quyết, chắc rằng cảnh "con ong, cái kiến kêu gì
được oan" mà Nguyễn Du than thở sẽ vắng hẳn trong đời sống hiện nay” – ông
Nghĩa nói.
Đại biểu Trần Du Lịch (TP.HCM) bình luận: “Nói nôm
na Quốc hội vẫn còn cơ chế mặt trận, chưa có cơ chế khác. Như vậy làm sao số đại
biểu chuyên trách này không còn là mặt trận nữa mà là những người chuyên nghiệp?”.
Ủng hộ quan điểm của ông Nghĩa về việc tăng đại biểu
chuyên trách, ông Lịch lên tiếng: “Cử tri kỳ vọng với tỉ lệ chuyên trách này, số
này không mặt trận nữa mà là những người chuyên nghiệp, có trách nhiệm rõ ràng
và không hành chính hóa theo kiểu một ủy ban có ba loại chuyên trách, trừ ông
chủ nhiệm, phó chủ nhiệm, thường trực, không thường trực, dân bầu giống nhau
nhưng đẳng cấp khác nhau”.
“Cần xây dựng cho được cơ chế giải pháp hữu hiệu
mang tính khả thi cao, nhằm xóa bỏ mặc định Đảng cử dân bầu vốn trở thành
nguyên tắc lâu nay. Cần đổi mới căn bản việc đề cử và tự ứng cử để tìm người hiền
tài ra gánh vác việc nước. Phải sửa đổi ngay cơ chế quá nặng về cơ cấu, nặng
theo hướng giảm đến mức tối đa cán bộ chủ chốt cơ quan Đảng, chính quyền tham
gia Quốc hội, nhằm tạo điều kiện để các đồng chí lãnh đạo yên tâm chỉ đạo điều
hành hoạt động của ngành, địa phương, không ngại vất vả, dự họp Quốc hội hàng
tháng trời, không để ghế trống trong hội trường khi họp Quốc hội” - đại biểu Huỳnh
Nghĩa kiến nghị.
Ông Nghĩa cho rằng dự thảo luật quy định tiêu chuẩn
đại biểu Quốc hội vẫn còn thiếu một phẩm chất rất quan trọng, đó là tư duy phản
biện.
“Thực tế cho thấy khá nhiều cán bộ, công chức của
chúng ta hiện nay hình như thiếu tư duy phản biện, dễ chấp nhận những kết luận,
nhận định vuông vức, tròn trịa, êm thuận mà cấp trên đưa ra, dù trong thực tế
cuộc sống còn đầy những gai góc, gập ghềnh. Đây không phải là chuyện "bới
bèo ra bọ" mà là thái độ khoa học cần thiết phản biện là dân chủ. Vì người
phản biện chỉ có thể giành phần thắng khi chân lý thuộc về họ, chứ không vì chức
vụ quan trọng mà người ấy nắm giữ” - ông nói.
Ủng hộ quan điểm của các đại biểu Trần Du Lịch và Huỳnh
Nghĩa, đại biểu Trần Khắc Tâm (Sóc Trăng) nói: “Từ thực tiễn cuộc sống cảm nhận
được, tôi tha thiết đề nghị ban soạn thảo khi thiết kế các điều luật cần làm bật
lên vai trò trung tâm của đại biểu, thông qua việc gắn bó mật thiết với cử tri
như một trong những điều kiện tối thiểu mà người đại biểu phải đáp ứng. Cần
tăng cường hơn nữa đại biểu chuyên trách cùng sống, cùng ăn, cùng làm với nhân
dân, cử tri, doanh nghiệp thì mới có thể nắm bắt kịp thời tâm tư, nguyện vọng
hay những hiến kế đa dạng, phong phú trong nhân dân”.
“Tôi nghĩ sức sống của hoạt động nghị trường chính nằm
ở sự gắn bó mật thiết này và có mang được nhiều hơn hơi thở của đời sống dân
sinh, sinh hoạt làm ăn của các tầng lớp nhân dân, doanh nghiệp vào hoạt động
nghị trường hay không cũng chính nằm ở điều cốt yếu này” - ông Tâm nói thêm.
L.
K.
không thể làm thế, đơn giản bởi gì nếu vào đảng còn nhiều những quy định thậm chí tôi nghĩ rằng nếu dân bầu những kẻ con cháu của cờ vàng vào đảng và hệ thống chính trị thì hóa ra là bày trò hề cho thiên hạ xem à, nếu bầu những đứa con cháu của cờ vàng thì còn đâu là phép tắc nữa
ReplyDeleteđó cũng được chứ sau, các người chứ tung những luận điệu tâm lí chiến rằng phe này thắng phe kia trong đảng đấy thôi, quyền lực thì tất nhiên phải thuộc về đảng rồi, đảng đánh giặc thì đảng phải lãnh đạo, còn cái chuyện dân cử bầu ra thì cũng chẳng có ở nước nào đâu
ReplyDelete