Tiền Phong Online
17:16 | 06/03/2013
TPO
- Ngày 4-3, tờ Kommersant của Nga chỉ ra
rằng, một số tờ báo của Mỹ phân tích, nếu xảy ra khủng hoảng hoặc chiến tranh,
Mỹ và đồng minh có thể sẽ bắt cóc hoặc đánh chìm tàu thương mại của Trung Quốc
ở các eo biển và vùng biển chung.
Trung Quốc đang bị
kiểm soát “yết hầu”
Do
nhu cầu nhập khẩu dầu mỏ và các nguyên liệu khác ngày càng lớn, và số hàng hóa
này hầu hết đều được vận chuyển qua đường biển, thực tế là “yết hầu” của tuyến
giao thông trên biển của Trung Quốc đang bị người khác kiểm soát, hơn nữa tình
trạng bị người khác kiểm soát này ngày một chặt hơn theo đà phát triển của kinh
tế Trung Quốc.
Mặc
dù nói hiện nay khả năng xảy ra kịch bản này gần như bằng 0, nhưng bản thân vấn
đề này đối với Trung Quốc là vô cùng nhạy cảm, nó cho thấy sự thông suốt của
tuyến đường thương mại trên biển đi qua Ấn Độ Dương và các eo biển nhỏ hẹp dọc
tuyến đường này là vô cùng quan trọng đối với kinh tế đất nước tỉ dân này, hơn
nữa Mỹ và Ấn Độ đang tìm mọi cách để ngăn cản Trung Quốc tiến quân vào Ấn Độ
Dương nhằm bảo vệ an ninh cho tuyến đường năng lượng sinh mệnh của mình.
Báo
chí Nga cho biết, 80% hoạt động vận chuyển dầu mỏ trên biển đi qua Ấn Độ Dương,
trong đó 40% đi qua eo biển Hormuz, 35% đi qua eo biển Malaca. Hiện nay các
cuộc vũ trang xung đột trên quy mô lớn ở khu vực nay, trong đó có Afghanistan
vẫn đang tiếp tục diễn ra, cuộc đối đầu hạt nhân giữa Ấn Độ và Pakistan nhiều
năm qua vẫn đang kéo dài, dự án hạt nhân của Iran khiến cục quân sự trong khu
vực trở nên căng thẳng, chủ nghĩa khủng bố Hồi giáo hoạt động ngày càng ráo
riết, các mối đe dọa từ phía hải tặc vô cùng nguy hiểm.
Trong
tương lai, Ấn Độ Dương sẽ chiếm vị trí ngày càng quan trọng trong cục diện
chính trị toàn cầu, tầm quan trọng cả khu vực châu Á – Thái Bình Dương cũng vì
thế mà tăng theo.
Những cuộc chạy đua
nghẹt thở
Chính
vì những lý do trên, vài năm trở lại đây, việc Ấn Độ Dương trở thành khu vực
được các nước lớn tổ chức nhiều hoạt động trên biển cũng không có gì là lạ. Sự
thay đổi chủ yếu bắt nguồn từ việc hai nền kinh tế mới nổi là Trung Quốc và Ấn
Độ tăng cường hoạt động quân sự. Tuy nhiên, hiện tại Ấn Độ đã tích cực tăng cường
sức mạnh cho lực lượng hải quân nước này khu vực này nhằm chiếm một vai trò chủ
đạo ở Ấn Độ Dương, trong khi đó, Trung Quốc tạm thời mới chỉ đóng vai rất phụ.
Tại
Ấn Độ Dương, Mỹ vẫn chiếm vị thế chủ đạo. Trong các nước lớn ở châu Âu, chỉ có
hải quân Pháp là giữ được vị thế rõ nét ở khu vực này. Tuy nhiên, cũng không
nên coi thường các nhân tố khác, ví dụ Nhật Bản đang lại một lần nữa nhòm ngó
Ấn Độ Dương, lập trường của Australia được củng cố, còn ở khu vực vịnh Ba Tư,
hải quân Mỹ ngày càng phải coi trọng mối đe dọa mới đến từ Iran.
Vài
năm trở lại đây, rõ nét nhất là xu thế hải quân Ấn Độ được tăng cường sức mạnh.
Ấn Độ có được cơ hội trong làn sóng tăng trưởng kinh tế mạnh mẽ, bắt đầu thực
hiện tham vọng trở thành cường quốc biển, kiểm soát cả khu vực Ấn Độ Dương.
Hiện nay đầu tư của Ấn Độ cho hải quân tạm thời mới chỉ dừng lại ở việc ưu tiên
phát triển sức mạnh hạt nhân thềm lục địa của nước này, chế tạo tàu ngầm hạt
nhân chiến lược, ngoài ra, một nhiệm vụ không kém phần quan trọng khác là xây
dựng một hạm đội viễn dương trong đó lực lượng xung kích hàng không mẫu hạm và
lực lượng xe tăng bọc thép tác chiến thủy bộ xung kích đóng vai trò then chốt.
Cách
đây không lâu, các dự án này của Ấn Độ phải đối mặt với một hạn chế lớn là
không đủ kinh phí vì mới chỉ hai năm gần đây, khoản ngân sách chi cho các dự án
hải quân của nước này mới tăng trong ngân sách quốc phòng, hơn nữa trong lịch
sử, Ấn Độ vẫn khá coi trọng lục quân, coi trọng hoạt động đối đầu với Pakistan.
Tuy nhiên, hiện tại cục diện đang có nhiều thay đổi, Ấn Độ ngày càng coi trọng
Trung Quốc, coi Bắc Kinh là đối thủ chiến lược chính “trực tiếp xâm phạm không
gian địa chính trị của Ấn Độ”.
Trong
lúc Trung Quốc đang bận rộn xác lập quyền kiểm soát khu vực ven biển của nước
này, chưa tích cực phát triển hạm đội viễn dương, các nhà chiến lược chính trị
quân sự của Ấn Độ kêu gọi lãnh đạo nước này nắm bắt ngay thời cơ vàng để tạo
bước tiến lớn trong phát triển lực lượng hải quân.
Ấn Độ ra tay
Để
thực hiện các nhiệm vụ này, Ấn Độ đã chuẩn bị khá công phu, 10 năm qua thực
hiện nhiều dự án hiện đại hóa lực lượng hải quân. Từ năm 1961 – năm đầu tiên sở
hữu chiếc hàng không mẫu hạm đầu tiên, hải quân Ấn Độ đã tích lũy được không ít
kinh nghiệm trong việc sử dụng và tác chiến ứng dụng hàng không mẫu hạm.
Hiện
nay Ấn Độ chỉ có một chiếc hàng không mẫu hạm mua năm 1986 của Anh, tuy nhiên
sau khi ký hợp đồng mua hàng không mẫu hạm Vikramaditya của Nga và lắp đặt hai
chiếc hàng không mẫu hạm do Ấn Độ sản xuất cho hải quân nước này vào năm 2015,
2017, tình hình rất có thể sẽ có nhiều thay đổi. Ấn Độ sẽ chiếm ưu thế lớn so
với Trung Quốc trong phương diện hải quân hàng không. Đồng thời, Ấn Độ còn sở
hữu 50 tàu khu trục, tàu tuần dương và tàu hộ tống, 14 tàu ngầm diesel và số
lượng xe tăng bọc thép tác chiến thủy bộ không ngừng gia tăng. Theo số liệu của
tạp chí The Diplomat của Nhật Bản, hiện tại hải quân Ấn Độ đã đặt mua 50 tàu
chiến hiện đại khác, và hầu hết là do các tập đoàn đóng tàu trong nước sản
xuất, chỉ có hai chiếc tàu hộ tống tàng hình là được mua từ Nga.
Các
chuyên gia quân sự của Ấn Độ thừa nhận, mặc dù nguyện vọng của nước này là rất
lớn, nhưng trong tương lai, việc gia tăng số lượng trang bị vũ khí hải quân vẫn
không thể sánh ngang được với Trung Quốc. Tuy nhiên, Ấn Độ cũng có những ưu thế
quan trọng, trước hết là vị trí chiến lược địa chính trị có lợi và khả năng có
thể mua tất cả các trang bị vũ khí hiện đại hóa của nước ngoài, trong khi từ
năm 1989 đến nay, Trung Quốc luôn bị hạn chế vì lệnh cấm cung cấp vũ khí của
EU, không thể nhập khẩu vũ khí hiện đại của phương Tây.
Khác
với Trung Quốc, Ấn Độ vẫn thiết lập được mối quan hệ tốt đẹp với đa số các nước
láng giềng, đồng thời cũng đã xây dựng được căn cứ hải quân và không quân ở khu
vực cách xa đường bờ biển của nước này, như quần đảo Andaman và quần đảo
Nicobar nằm ở vịnh Bengal, quần đảo Lakshadweep nằm ở biển Arab và Madagascar ở
châu Phi. Ngoài ra, Ấn Độ còn đang tập trung phát triển quan hệ chiến lược với
tất cả các quốc gia triển khai các hoạt động biển ở khu vực Ấn Độ Dương, đồng
thời thận trọng đánh giá sự mở rộng của Trung Quốc.
Trung Quốc bực tức
Chính
trị là nhân tố quan trọng kìm chế sự phát triển của hải quân Ấn Độ. Quốc gia
này lo ngại nếu để xảy ra hành động nào quá khích sẽ khiến Trung Quốc “bực dọc”
và mở rộng quân sự sang Ấn Độ Dương trước kế hoạch. Chính vì thế Ấn Độ không
phát triển quan hệ đồng minh với cường quốc hải quân nào chống lại Trung Quốc,
cho dù là trên cơ sở song phương hay đa phương.
Ví
dụ Ấn Độ không triển khai các hoạt động hợp tác quá mật thiết với hải quân Mỹ,
không hưởng ứng lời đề nghị xây dựng cơ chế điều hành các chiến dịch quân sự
của quân đội Mỹ, Nhật Bản, Ấn Độ, Australia ở khu vực châu Á Thái Bình Dương
được Nhật Bản đưa ra vào năm 2007. Lập trường này cũng thể hiện ở việc Ấn Độ
không muốn tham gia vào các cuộc tập trận hải quân nhiều nước tham gia ở Ấn Độ
Dương mà chỉ tham gia vào các cuộc tập trận gồm hai nước ở khu vực này và các
cuộc diễn tập đa phương bên ngoài Ấn Độ Dương.
Tuy
nhiên, điều này không cản trở cho việc Ấn Độ phát triển quan hệ hợp tác với Mỹ,
Nhật Bản bằng hình thức quan hệ đối tác chiến lược ôn hòa hơn. Ví dụ, năm 2011,
Ấn Độ đồng ý xây dựng cơ chế đối thoại ba bên với Mỹ, Nhật Bản để thảo luận về
các vấn đề lợi ích khu vực và toàn cầu, quốc gia này đã tham gia mấy vòng đám
phán. Về hợp tác song phương, không những hợp tác với Mỹ và Nhật Bản mà Ấn Độ
còn thiết lập quan hệ đối tác chiến lược với Australia, Singapore, Indonesia,
Hàn Quốc… trong lĩnh vực hải quân.
Mặc
dù Ấn Độ né tránh việc thiết lập quan hệ đồng minh trực tiếp với Mỹ, nhưng Mỹ
vẫn không ngừng nỗ lực để tiếp cận với Ấn Độ trong lĩnh vực chính trị, quân sự.
Mỹ ủng hộ nguyện vọng tăng cường sức mạnh hải quân của Ấn Độ, tìm mọi cách để
“hù dọa” Ấn Độ rằng rất có thể Trung Quốc sẽ tiến quân vào Ấn Độ Dương sớm hơn
dự định. Lập trường này phản ánh lộ trình ngoại giao tổng thể của Mỹ, quốc gia
này muốn nhanh chóng giải quyết các vấn đề ở khu vực châu Á Thái Bình Dương và
chuyển giao hết mọi nhiệm vụ chiến lược quân sự ở mọi khu vực trên thế giới cho
các nước đồng minh của mình trước bối cảnh ngân sách chi cho quốc phòng đang
giảm mạnh.
Bao giờ Trung Quốc
động thủ?
Hiện
tại tạm thời hải quân Trung Quốc chưa có biểu hiện gì nổi bật ở Ấn Độ Dương mà
chỉ tập trung lực lượng để củng cố quyền kiểm soát của mình ở vùng duyên hải nước
này. Tuy nhiên, không loại trừ khả năng Trung Quốc đưa quân vào khu vực này.
Viện nghiên cứu an ninh Israel dự đoán, đến năm 2025 ít nhất Trung Quốc sẽ sở
hữu một lực lượng xung kích hàng không mẫu hạm, 2-3 tàu ngầm hạt nhân đa năng
và tên lửa chống hạm tầm ngắn có thể phá hủy mục tiêu ở vịnh Bengal và biển
Arab. Trung Quốc tạm thời bận rộn với việc chuẩn bị cơ sở hạ tầng và điều kiện
ngoại giao để tiến quân vào Ấn Độ Dương, giảm bớt rủi ro khi tuyến đường vận
tải trên biển chuyên chở dầu mỏ từ Trung Đông qua Ấn Độ Dương bị nước khác kiểm
soát.
Trung
Quốc sẽ đầu tư nguồn kinh phí lớn để xây dựng cơ sở hạ tầng cảng biển ở các
nước có quan hệ hữu hảo như Pakistan, Mianma, Srilanka…, đồng thời tìm mọi biện
pháp để giảm thiểu sự lệ thuộc vào eo biển Malaca – nơi đường biển nhỏ hẹp, quá
tải nghiêm trọng, hải tặc hoành hành… Để làm được điều này, Trung Quốc sẽ xây
dựng hệ thống đường ống dẫn dầu và khí thiên nhiên từ cảng nước sâu của Myanma
sang thành phố Côn Minh (Tỉnh Vân Nam), đồng thời chuẩn bị xây dựng kênh đào từ
vịnh Bengal đến qua eo đất Kra của Thái Lan đến biển Đông ( mà Trung Quốc vẫn
gọi là Nam Hải).
Mặc
dù mấy năm tới đây, cho dù là Mỹ hay Ấn Độ đều không muốn nhìn thấy Trung Quốc
tiến quân tích cực vào Ấn Độ Dương, tuy nhiên, điều này là không thể tránh
khỏi. Trong 10 năm tới, cuộc chạy đua hải quân giữa Mỹ, Trung Quốc, Ấn Độ, Nhật
Bản, Hàn Quốc… sẽ càng gay gắt hơn, kéo theo đó là sự thay đổi trong sức mạnh
hải quân và ngân sách chi cho quốc phòng của các nước mỗi năm một tăng cao.
Huy Long (tổng
hợp)
--------------------
12:01:am
07/03/13
Tương lai Việt nam
và Nhật, Philippines sẽ làm gì khi cuộc chiến xẩy ra với Trung quốc?
Vì
lòng tham quá lớn, Trung quốc đang trở thành kẻ thù của các nước nằm cạnh mình
kể cả các quốc gia xưa là anh em. Cuộc chiến biên giới mà Trung quốc phát động
năm 1979 với Việt nam khiến hàng vạn người Việt nam chết, nhà cửa tan hoang đã
không thể khôi phục lại tình hữu nghị hai nước dù hai Đảng vẫn đề cao. Mặc dù
Việt nam và Trung quốc là hai quốc gia Cộng sản nhưng trên thục tế thì Việt nam
không còn chất cộng sản chút nào mà đã trở thành một quốc gia cộng sản giả
hiệu, chỉ là những ngày cuối cùng của cái chủ thuyết cộng sản mà thôi mục đích
là hòng kéo dài thêm ngày nào sự cầm quyền của một số tập đoàn lợi ích nhóm.
Nhưng xu thế trong nước các nhà lãnh đạo Đảng và Nhà nước Việt nam nay rất sợ
mỗi khi gương lên khẩu hiệu hữu nghị 4 tốt và 16 chữ vàng. Biểu hiện là báo chí
hay các bài diễn thuyết của các lãnh đạo Đảng và Nhà nước không ai dám nói về
các khẩu hiệu trên vì sợ cử tri và ngay các đại biểu Quốc hội chất vấn và lên
án mình. Nguyễn Chí Vịnh, thứ trưởng ngoại giao quốc phòng Việt nam là người có
ảnh hưởng thân thiện với Trung quốc hơn hết mà nay cũng không dám nói đến cái
thứ khẩu hiệu này nữa. Đa số lãnh đạo Đảng và quân đội muốn phục binh khi cuộc
chiến có tính chất quốc tế xẩy ra với Trung quốc là phản công tức thì để lấy
lại các đảo đã bị Trung quốc chiếm đóng vì ai cũng biết đây là cơ hội vàng ngàn
năm có một. Các hỏa tiễn tầm ngắn, trung và tầm xa, pháo bờ biển, tầu chiến tầu
ngầm của Việt nam đã mua của Nga rất hiện đại có đủ sức nhấn chìm tầu chiến của
Trung quốc tức thì. Nếu muốn khóa biển Đông thì Việt nam là có lợi thế nhất.
Nhật
và Philippines thì đã dao mai sẵn chỉ cần có dấu hiệu là tấn công liền. Các
nước đàn em của Trung quốc như Campuchia, Pakitan v.v… lập tức dời xa đàn anh
và im tiếng luôn.
Tương lai của Trung
quốc là tan vỡ và phân chia làm nhiều nước nhỏ.
Tình
hình Trung quốc là đang đi vào bế tắc nguy hiểm nếu xẩy ra kịch bản trên đây.
Trước tiên họ sẽ bị quốc tế cấm vận kinh tế, các nguồn hàng vận tải qua biển
Đông bị khóa tức thì, nền kinh tế bị khủng hoản ngay lập tức. Các khoản tiền
hàng ngàn tỷ đầu tư ở nước ngoài biến mất.
Lại
nữa, các vùng Tây Tạng, Duy-Ngô-Nhĩ sẽ giành lại độc lập, một phần lãnh thổ của
Ấn độ sẽ trờ về với quốc gia này. Trong nước sẽ có phân tranh đó là Đài loan,
Hồng kông lập tức tuyên bố độc lập vĩnh viễn. Vì thế Trung quốc đã quyết định
tăng thêm 6 % ngân sách quốc phòng cho năm 2013 này, ước tính sẽ là hơn 110 tỷ
đô-la. Nhưng dù có chi nhiều hơn thế, một khi cuộc chiến xẩy ra thì Trung quốc
sẽ thất bại thảm hại. Hiện nay người dân Trung quốc đang bất mãn với Đảng va
Nhà nước Trung quốc sâu sắc. Họ phản ứng rất mãnh liệt không như những năm
trước đây. Tình trạng nhiều thôn xã cả làng nổi dậy đã cho thấy nếu Trung quốc
xẩy ra chiến tranh thì tan vỡ và xuất hiện nhiều quốc gia nhỏ là điều không
tránh khỏi.
Hãy
chờ đợi xem điều gì sẽ đến.
Ngày
3 tháng 3 năm 2013.
©
Nguyễn Hoàng Hà
©
Đàn Chim Việt
No comments:
Post a Comment