Khi
nào một (nhóm) người tự ứng cử (vào Hội đồng nhân dân hay Quốc hội) thành công?
1.
Thứ nhất, quyền ứng cử là quyền của công dân, nhưng quyền bỏ
phiếu là của cử tri chứ không phải của riêng (các) cá nhân ứng cử. Vì thế việc
một ứng viên trúng cử hay thất cử là quyết định của tập thể cử tri trong khu vực
bầu cử đó (giả như các cử tri được quyền lựa chọn thật sự giữa các ứng cử viên
cạnh tranh nhau một cách lành mạnh). Như thế KHÔNG THỂ lấy việc trúng cử hay thất
cử của một (hay một tập thể) ứng viên làm THÀNH CÔNG của các ứng viên đó. Phải
nói rõ ngay từ đầu để sau này chúng ta có đánh giá đúng mức về thành công hay
thất bại.
2.
Thứ hai, nếu chúng ta (những người ứng cử và các cử tri) đạt
được các mục tiêu sau đây thì có thể coi việc ứng cử là THÀNH CÔNG (tùy theo mục
tiêu đề ra):
2.1. Công dân thực thi được quyền ứng cử của mình: nộp đơn ứng cử; phá bỏ được
các thủ tục, mưu mẹo phi dân chủ được thiết kế trong các khâu của quy định hiện
hành như Hội nghị cử tri, Hiệp thương nhằm loại bỏ các ứng viên mà hệ thống muốn
loại họ ra; đấu tranh để có sự phân chia các ứng viên vào các khu vực bầu cử một
cách công bằng; giám sát việc bầu cử để cho bầu cử thực sự tự do; giám sát việc
kiểm phiếu để cho việc kiểm phiếu được minh bạch, công khai không gian lận.
Làm được vậy thì có thể nói thành công là 100%. Để đạt
thành công 100% này cần nhiều thời gian và nỗ lực của tất cả mọi người, những
người ứng cử và cử tri trên toàn quốc để buộc quốc hội sửa đổi luật bầu cử
thành luật bầu cử thực sự công bằng không còn những sự vi phạm nhân quyền và vi
hiến rành rành như các quy định về Hội nghị cử tri và Hiệp thương. Chưa thể hy
vọng sẽ có thành công 100% trong đợt bầu cử 2016 này!
2.2; Mục tiêu thực tế hơn là gây sức ép để cải thiện từng bước các khâu vi hiến
trên bằng cách: a) gây phong trào (lấy chữ ký chẳng hạn) đòi hủy bỏ các quy định
vi phạm nhân quyền và vi hiến; b) sáng tạo loại bớt tác dụng của các quy định
vi hiến đó; c) để cho nhân dân và thế giới thấy rõ các thủ tục đó là VI HIẾN vì
chúng vi phạm quyền ứng cử, thiên vị cho những người do hệ thống cử ra để dân bầu
và như thế gây áp lực đòi sửa luật; d) đấu tranh để một số nhất định người tự ứng
cử có tên trong danh sách cuối cùng; e) góp phần vào quá trình học hỏi dân chủ
của toàn dân, nhất là giới trẻ....
Nếu đạt được vậy thì có thể nói phong trào tham gia ứng
cử 2016 THÀNH CÔNG (chí ít từ 70% đến 100% so với mực tiêu 2.2 hay từ 50% đến
60% so với mục tiêu 2.1).
3.
Vì các lý do và mục tiêu trên: những người cảm thấy
đủ điều kiện hãy tham gia ứng cử một cách nghiêm túc với tinh thần xây dựng;
các cử tri hãy hiểu quyền của mình và thực thi các quyền đó một cách chủ động.
THỜ Ơ, THỤ ĐỘNG là NGẦM ỦNG HỘ cái hiện
trạng phi dân chủ mà chúng ta muốn thay đổi.
Như đã chứng minh thì đám dân chủ dờm đời các người không hiểu được thế nào là lẽ phải à, một đất nước ngu dốt, lạc hậu mà chủ nghĩa cá nhân được tôn thờ thì đất nước chỉ có con đường đi xuống hố mà thôi. đơn giản bởi vì không bao giờ một đất nước như VN có thể phù hợp với cơ chế đa đảng đa nguyên
ReplyDeletebọn phương tây từ xưa chúng đa đảng để giành độc lập, còn nước VN ngày nay có một đảng giành được độc lập thì một đảng lãnh đạo cơ chế, lãnh đạo đường lối có gì mà phải bàn nhiều, chỉ những kẻ ham muốn tiếm danh thì mới có cái trò dân chủ nhân quyền đa nguyên này
ReplyDeletemột đất nước mà những nhà bất đồng tự sướng, tự mình ra ứng cử á, tưởng thích là được ứng cử chắc, các người không có cái quyền đó, đơn giản các người chỉ là những kẻ theo đóm ăn tàm, ăn hôi chứ đâu phải kẻ làm được việc, những kẻ như các người mà vào quốc hội thì chỉ có làm cho quốc hội thêm rối loạn hơn mà thôi
ReplyDelete