2-2-2013
Trên trang mạng của nhà văn Phạm Viết Đào
ngày 29-01-2013, có in bài: “Chủ tịch Hữu Thịnh: Hội nhà văn không phải là "vật tế
thần" để cho ai đó..."ném đá"”
Trong lễ trao giải thưởng và kết
nạp hội viên mới, ngày 29-01-2013, nhà thơ Hữu Thỉnh (HT) – chủ tịch
Liên hiệp các Hội văn học nghệ thuật Việt Nam kiêm chủ tịch Hội Nhà văn Việt
Nam đã phát biểu (web Phạm Viết Đào đưa lên một video clip bài nói vo của
ông HT) khẳng định lập trường chính trị kiên định của Hội rằng văn học là để phục vụ nhiệm vụ chính trị, tức phục vụ
đảng, nhất là trong tình hình nhậy cảm
này, ca ngợi các tác giả đoạt giải lên mây.
Khi ông Hữu Thỉnh nói thì dưới hội
trường (toàn là các nhà văn ưu tú trong ban chấp hành, trong các hội đồng
chuyên môn, các nhà văn được giải thưởng và các nhà văn mới được kết nạp cùng
các nhà văn cánh hẩu của ban thường vụ hội…) lại nói chuyện còn hơn vỡ chợ.
Nghĩa là ông Hữu Thỉnh nói mà không ai thèm nghe, cứ nói chuyện tự nhiên, cười
đùa, gọi điện thoại ầm ĩ y như pháo nổ.
Xem ra văn hóa ứng xử của các nhà
văn quốc doanh thật là thiếu văn hóa.
Chúng tôi chỉ ghi lại tinh thần bài
nói của ông Thỉnh, chứ không chép lại từng câu nói chính xác của ông như thư ký
chép tốc ký bài nói của thủ trưởng.
Ông Hữu Thỉnh đấm ngực ăn năn hối
lỗi trước đảng: Hội ta phải nói cho đúng là trí tuệ còn yếu, chưa nâng tầm trí
tuệ lên kịp với đảng với dân. Tuy trí tuệ ta còn kém nhưng ta kết nạp 25 hội
viên mới khóa này tuyệt vời trên cả tuyệt vời. Rằng giải thưởng văn học năm nay
trao đúng người đúng tác phẩm mà chất lượng nghệ thuật cũng rất hay, tuyệt hay.
Không như năm ngoái, giải thơ chỉ có cách tân mà không có dân tộc. (Nói như thế
này, ông Hữu Thỉnh đã tự phủ nhận giải thơ năm ngoái của Hội rất kém về nghệ
thuật, tức là thơ dở mà đưa ra tặng giải thơ hay!).
Ông Thỉnh tiếp tục thổi: giải
thưởng thơ năm nay cũng trao cho bốn tập thơ như năm ngoái nhưng năm nay vừa
cách tân vừa dân tộc, rất hay, ví như tập của anh Thanh Thảo là tuyệt hay,
nhuần nhuyễn, sâu sắc, rất mới, rất tuyệt... Ba tập thơ còn lại cũng hay ngang
với thơ Thanh Thảo...
Ông Hữu Thỉnh (HT) đanh thép lên
án: tôi cực lực lên án một bài báo vu cáo nói thơ anh Thanh Thảo là thơ mậu
dịch, thơ quốc doanh. Nói như thế là phủ nhận sạch trơn, là xúc phạm, thóa mạ
tài năng đáng kính, là vô văn hóa. Các đồng chí nên nhớ rằng nếu không có mậu
dịch quốc doanh, không có hợp tác xã quốc doanh ta không đánh thắng được Mỹ
đâu.
Ông HT tiếp: chỉ sau 05 ngày công
bố giải thưởng, Hội đã nghe tiếng chửi đầy tai. Một số cơ quan báo chí cường
điệu hóa vấn đề giải thưởng. Có báo đưa lên trang nhất bài nói xấu giải thưởng
hội nhà văn. Chúng tôi sẽ làm việc với các cơ quan chủ quản báo chí về chuyện
này. Rằng Hội không bó tay ngồi yên để người ta đánh hội đâu. Hội ta không cho
phép bất cứ ai, bất cứ báo nào đưa hội ra chửi. Chúng ta quyết không cho phép
bất cứ ai, bất cứ báo nào biến Hội nhà văn sang trọng đang yêu đảng yêu dân này
làm vật tế thần để báo chí chửi bới. Rằng một số hội viên hay chửi hội nếu muốn
xin ra khỏi hội thì ban chấp hành sẽ ok liền...
Phải nói ông HT hơi bị nóng tính
nên thiếu khôn ngoan, phát biểu nhiều điều quấy quá. Hội nhà văn có nhiều cơ
quan báo chí sao không đáp trả những ai, những báo dám nói xấu hội? Việc gì mà
ông HT lại chửi những người đã góp ý, đã dám viết thư xin không nhận bằng khen,
xin rút ra khỏi hội đồng văn xuôi... bằng ngôn ngữ hơi bị mất gà như thế? Ông
dùng biện pháp công an để đe dọa những ai, những báo nào dám phê bình hội, phê
bình giải thưởng của hội rằng: tôi sẽ làm việc với ban chủ quản các báo chí ấy.
Thật là ghê gớm thay! Rằng như thế, ông HT đã kéo Hội về thời công an trị trước
đổi mới...
Chẳng có ai dám ném đá vào Hội, hay
dám vu khống nói xấu hội như ông HT lên án. Chỉ có ông HT và ban lãnh đạo hội
ném đá vào nền văn học, ném đá vào lịch sử dân tộc, ném đá lên khát vọng vào
hội của các nhà văn trẻ muốn gia nhập hội, ném đá vào tình yêu văn học của bạn
đọc cả nước.
Chúng tôi xin chứng minh:
1-Ông HT và ban lãnh đạo hội suốt ba nhiệm kỳ ông Thỉnh
làm chủ tịch hội đã ném đá vào nền văn học Việt Nam.
Thời các ông: Nguyễn Đình Thi,
Nguyễn Khoa Điềm, Vũ Tú Nam làm tổng thư ký hội nhà văn VN (tức chủ tịch hội),
trong “Bản điều lệ hội” đều ghi câu đầu rằng: HỘI NHÀ VĂN VIỆT NAM LÀ
TỔ CHỨC XÃ HỘI NGHỀ NGHIỆP…
Khi ông HT làm chủ tịch hội, ông đã
nhét từ CHÍNH TRỊ vào trước từ “XÃ HỘI NGHỀ NGHIỆP” của bản điều
lệ cũ, thành ra bản điều lệ mới như sau:
“Hội Nhà văn Việt Nam (gọi tắt là
Hội) là tổ chức chính trị - xã hội - nghề nghiệp tự nguyện của các nhà
văn Việt Nam (bao gồm những người sáng tác: thơ, văn xuôi, kịch bản, lý luận
phê bình, dịch thuật văn học) lấy hoạt động văn học là nghề nghiệp của mình.”
Như vậy, ông Hữu Thỉnh đã làm cuộc
đánh tráo lớn, biến một tổ chức xã hội nghề nghiệp thành một tổ chức chính trị
- xã hội - nghề nghiệp, biến tính mục đích văn học của hội thành phương tiện và
ngược lại.
Ông HT làm điều sai trái tày trời
này cốt nịnh đảng, cốt đưa văn học trở về thời tiền đổi mới, rằng VĂN HỌC
PHỤC VỤ CHÍNH TRỊ, văn học là đày tớ con sen của chính trị.
Với hành động này, ông HT đã chống
lại mỹ học Mác-xít, hay chống lại chính nguyên lý căn bản của chủ nghĩa Marx:
rằng, văn học (văn nghệ) và chính trị là hai phạm trù riêng biệt, độc lập với
nhau, không phục vụ nhau, không phụ thuộc nhau trên thượng tầng kiến trúc xã
hội.
Bắt văn học phục vụ chính trị là
sai hoàn toàn quan niệm Mác-xít à thưa ông HT hàm bộ trưởng chưa hề qua một lớp
sơ cấp về chủ nghĩa Marx.
Ai cũng biết CHÍNH TRỊ LÀ THỦ
ĐOẠN, còn VĂN HỌC LÀ SỰ CHÂN THÀNH, LÀ XÚC CẢM, TÌNH CẢM CHÂN THẬT CỦA
CON TIM…
Khẳng định trong điều lệ Hội nhà
văn VN LÀ MỘT TỔ CHỨC CHÍNH TRỊ - XÃ HỘI- NGHỀ NGHIỆP có khác nào nói
Hội nhà văn VN là một TỔ CHỨC THỦ ĐOẠN ….
Ấy chính là việc ông HT đã ném hòn
đá quá lớn vào văn học VN, vào chính văn hóa VN vậy!
2-Ông HT và ban lãnh đạo hội đã ném đá vào lịch sử Việt
Nam, ném đá vào cuộc khởi nghĩa Làm Sơn, ném đá vào vị vua đã thống nhất đất
nước là vua Gia Long khi trao giải thưởng cho tiểu thuyết “Hội thề” của
Nguyễn Quang Thân và truyện ngắn “Dị hương” của Sương Nguyệt Minh.
“Hội thề” của Nguyễn Quang Thân
chửi rủa Lê Lợi, Nguyễn Trãi và các tướng sĩ Lam Sơn là giặc, là bọn cướp của,
hãm hiếp dân chúng. “Hội thề” ca ngợi đám tướng lĩnh giặc Thanh xâm lược
Việt Nam là những người có văn hóa, sang trọng, lịch lãm, yêu dân như con, sang
Giao Chỉ cứu giúp dân Việt, khai hóa văn minh cho dân Việt. Chính ra “Hội
thề” phải được bọn bá quyền Bắc Kinh trao giải thưởng, sao chúng lại mượn
tay Hội nhà văn VN để làm việc này?
Như vậy, tội ném đá vào lịch sử của
ông HT và ban lãnh đạo Hội nhà văn VN rất lớn, có thể “chặt hết trúc Lam Sơn
cũng không ghi chép được, lấy hết nước biển đông cũng không rửa sạch được” theo
như người xưa nói.
3-Ông HT đã ném đá vào nền văn học, ném đá vào tình yêu
văn học của dân Việt Nam bằng cách giới thiệu ông Hoàng Quang Thuận và thơ ông
bịp thần bịp thánh này, một kẻ chưa biết làm thơ sản xuất ra nhiều tập thơ dở
nhất nước MANG THƠ DỰ GIẢI NOBEL. Như vậy, theo ông HT, thơ Hoàng Quang
Thuận xứng đáng được giải Nobel, là thơ hay nhất nước. Đó chính là việc ném hòn
đá rất to vào văn học Việt Nam, có tội với Nguyễn Du, Nguyễn Trãi, với Nguyễn
Bính, Xuân Diệu, Huy Cận, Hàn Mặc tử, Chế Lan Viên…của ông HT.
4- Việc ông HT kết nạp “nhà thơ Hùng Anh” (tức Hùng
Tấn, giám đốc công ty Dược Cà Mau) – một kẻ làm thơ con cóc nhưng lắm tiền do
tham nhũng vào Hội là ông đã ném đá lên khát vọng vào hội của các nhà văn chưa
hội viên. (Hùng Tấn- Hùng Anh kết nạp vào Hội do tiền mới được hai tháng đã bị
bắt vì tham nhũng hàng trăm tỷ đồng. Hiện vẫn còn trong tù). Việc ông HT và ban
lãnh đạo Hội kết nạp những người nhiều tiền mà thơ dở nhất nước như Hùng Anh,
như Hoàng Quang Thuận… vào Hội nhà văn VN vừa qua cũng chính là hành vi ném đá
vào nền văn học vậy.
5- Việc ông HT và ban lãnh đạo Hội nhà văn VN cho phép “Tạp
chí nhà văn” hội thảo thơ tầm bậy lừa thần thánh, thơ ăn cắp, thơ lừa mọi
người của Hoàng Quang Thuận âu cũng là việc các vị ném đá vào nền văn học và
vào tình yêu văn học của mọi người.
6- Việt ông HT và Ban lãnh đạo Hội vừa qua xét trao giải
thưởng văn học giải Hồ Chí Minh và giải thưởng văn học nhà nước cho hầu hết các
tác phẩm kém chất lượng nghệ thuật. Ví như giải thưởng văn học Hồ Chí Minh trao
cho các ông Hữu Thỉnh, Hà Minh Đức, Lê Văn Thảo, Hồ Phương, Ma Văn Kháng thì
chỉ nhà văn Ma Văn Kháng xứng đáng nhận giải này; các vị kia đều có tác phẩm
trung bình hoặc dở. Ngay cả giải thưởng văn học hàng năm mấy năm nay ông HT và
ban lãnh đạo Hội cũng chỉ chọn các tác phẩm trung bình hoặc dở để trao giải
thưởng. Việc này làm hỏng thị hiếu văn học lớp trẻ, cũng là một cách ném đá vào
nền văn học nước nhà.
Chúng tôi còn có thể kể ra hàng
chục vụ ông HT và ban lãnh đạo Hội nhà văn VN ném đá vào lịch sử, ném đá vào
nhân dân, ném đá vào văn học… nhưng vì sợ nhàm tai bạn đọc, hẹn một dịp khác.
Cuối cùng, chúng tôi chỉ xin hỏi
ông Hữu Thỉnh và ban lãnh đạo Hội nhà văn Việt Nam rằng:
Đảng đã lấy (lấy trộm vì không xin
phép dân) hàng trăm, thậm chí hàng nghìn tỷ đồng là tiền mồ hội xương máu của
nhân dân cho hội nhà văn tiêu xài vung vít, tiêu xài phi lý hàng năm, hàng chục
năm nay, cốt chỉ để các vị làm nghề ném đá bất nhân như vậy hay sao?
Sài Gòn, ngày 01-02-2013
No comments:
Post a Comment