Friday 18 December 2015

Bạo lực, cái ác lan tràn…do đâu? (Song Chi)





Fri, 12/18/2015 - 21:40 — songchi

Sáng 17.12 TAND tỉnh Bình Phước đưa Nguyễn Hải Dương, Vũ Văn Tiến, Trần Đình Thoại ra xử lưu động ở Trung tâm hành chính huyện Chơn Thành. Ba bị cáo bị truy tố tội Giết người, Cướp tài sản trong vụ thảm sát gia đình chủ một xí nghiệp chế biến gỗ gây rúng động dư luận hồi tháng 7.

Hai thanh niên còn trẻ, trước đó chưa từng có tiền án tiền sự đã nhẫn tâm tước đoạt mạng sống của 6 con người, trong đó có cả cô người yêu cũ của một trong hai thủ phạm, mà nguyên nhân là vì nỗi căm giận bị gia đình cô gái ngăn cản mối tình không cân xứng giữa hai bên và vì tiền, còn thủ phạm thứ hai phạm tội chỉ vì nghe bạn rủ rê, hứa chia tiền và vì sợ bạn, không dám rút lui!

Đây chỉ là một trong những vụ thảm sát nhiều người cùng lúc gần đây. Cụ thể, chỉ trong vòng hơn 1 tháng, có 4 vụ thảm sát xảy ra liên tiếp, ở Nghệ An (ngày 2. 7.2015, chết 4 người trong một gia đình), Bình Phước (ngày 7.7.2015, chết 6 người trong một gia đình), Yên Bái (ngày 12.8.2015, chết 4 người trong một gia đình) và Quảng Trị (ngày 7.8.2015, chết 2 cha con). Trong cả 4 vụ, hung thủ đều ra tay một cách tàn độc, truy cùng giết tận, và nguyên nhân chỉ do thù oán cá nhân, có khi từ một sự hiềm khích rất nhỏ nhặt như vụ Nghệ An, thủ phạm vào vườn nhà hàng xóm hái chanh bị chủ nhà bắt gặp và xảy ra to tiếng, chỉ có vậy mà thủ phạm gây án với chủ nhà rồi truy sát đoạt mạng vợ, con và mẹ vợ của anh này. Lý do thứ hai là vì tiền. Dù vì mâu thuẫn cá nhân hay vì tiền thì cũng đều là những lý do rất bản năng.

Báo chí đưa tin, ngày 12.12 tại ngã ba Sài Đồng-Quốc lộ 5, một tài xế khi cảnh sát giao thông ra lệnh dừng lại để giải quyết một vụ va chạm, đã rồ ga lao thẳng vào viên cảnh sát khiến người này phải bíu vào cần gạt nước và bị kéo lê khoảng 20m, thương tích khá nặng. Tài xế sau đó bị khởi tố về tội Giết người.

Đây không phải là lần đầu tiên xảy ra một vụ đụng độ giữa các tài xế đường dài và CSGT, rồi tài xế liều lĩnh tông thẳng vào cảnh sát. Trên mạng từng có video clip một cảnh sát giao thông bị tài xế tông thẳng vào phải bám vào cần gạt nước, xe cứ thế chạy hàng trăm mét với người cảnh sát đu bám rất nguy hiềm như vậy trước khi dừng lại. Thậm chí truyền hình Na Uy cũng đưa cái video clip này lên với những bình luận tỏ ra rất…kinh ngạc!

Nếu tìm hiểu thực tế ở VN lâu nay thì mối quan hệ giữa cánh tài xế đường dài với cảnh sát giao thông thường không mấy tốt đẹp, luật bất thành văn, đám cảnh sát giao thông có thói quen “làm tiền”, ăn hối lộ nhiều khi trắng trợn, quá đáng khiến giới tài xế xe khách, xe hàng ấm ức mà đành chịu. Đến khi cơn bực tức bốc lên đầu đâm ra mất khôn, nhiều tài xế thay vì dừng xe lại theo lệnh của công an giao thông, cứ thế đâm thẳng tới, gây tai nạn cho công an, bất chấp hậu quả phải lãnh sau đó.

Ngày 14.12 viên trung tá, Trưởng Công an T.P Phủ Lý, tỉnh Hà Nam, bị kẻ lạ nổ súng bắn thẳng vào nhà, may không ai bị thương. Và đây cũng không phải lần đầu tiên một quan chức công an nói riêng và quan chức nói chung “hút chết” bởi một mối mâu thuẫn nào đó, nhiều phần do ân oán từ nghề nghiệp, công việc mà ra.

Ví dụ, nhà Giám đốc công an tỉnh Khánh Hòa bị đặt thuốc nổ tháng 7.2012, Phó công an xã Hưng Lộc, huyện Hậu lộc, tỉnh Thanh Hóa bị một đám đông cầm lưỡi lê xông vào nhà, ném “bom xăng” tháng 9.2013, …Những vụ này chỉ mới như hình thức “cảnh cáo”, gây thiệt hại nhà cửa, vật chất nhưng không có ai tử vong.

Điều đáng nói là phản ứng của người dân mỗi khi đọc/nghe thấy tin một công an hay quan chức bị tấn công hoặc tai nạn. Không thấy thương xót mà ngược lại, rất nhiều người tỏ ra hả hê, và lặp đi lặp lại những câu như “ác giả ác báo”, “đời có vay có trả” v.v…

Tại sao lại như vậy? Vì người dân không có thiện cảm với giới công an, các quan chức chính quyền, nhưng điều đó là do đâu? Đến mức mà người dân thường hay nói “Tay đó công an nhưng mà tốt”. “Cha đó làm quan nhưng không đến nỗi nào”! Có nghĩa là hình ảnh giới công an, quan chức ở nước này trong mắt nhân dân nói chung là tệ hai, nào tham nhũng, hống hách, chuyên hạch sách, nhũng nhiễu dân lành; chưa kể những vụ người dân bị bắt vào đồn chỉ mới trong thời gian tạm giam và chỉ vì những lý do hết sức vặt vãnh nhưng bị công an lạm quyền, bạo hành đến chết, rồi những vụ công an dùng nhục hình bức cung khiến người bị bắt vì sợ hãi mà nhận tội cho dù không có tội, dẫn đến những vụ án oan thấu trời xanh v.v…

Khi nhìn vào thực trạng xã hội VN ngày hôm nay, bất cứ ai có quan tâm cũng đều tỏ ra lo ngại trước tình trạng bạo lực và tội ác ngày càng leo thang, với hành vi phạm tội ngày càng tàn độc, mất tính người. Thật ra, dù với tỷ lệ khác nhau nhưng xã hội nào thì cũng có bạo lực, có tội ác. Chỉ có điều trong nhiều quốc gia, có những “bức tường thành vô hình” giúp ngăn chặn tội ác phát triển, đó là: có một nền giáo dục tốt, nhân bản, không chỉ đào tạo con người về mặt kiến thức mà quan trọng hơn là dạy làm người, làm công dân tốt cho xã hội, hoặc có một nền pháp luật chặt chẽ, nghiêm minh, công bằng, hoặc tôn giáo đóng một vai trò quan trọng trong đời sống tinh thần con người, hoặc có cả hai, ba yếu tố trên.

Còn ở VN, dưới chế độ cộng sản ngu dân, vô thần và chỉ xài luật rừng, cả ba yếu tố trên đều không có. Không được dạy làm người một cách cẩn thận, đời sống tâm linh trống rỗng, lại thiếu vắng niềm tin vào luật pháp, tội ác do đó cũng dễ phát triển hơn.

Thứ hai, xã hội VN ngày hôm nay tràn đầy những bất công, phi lý, sự tử tế, cái tốt, cái thiện thì hiếm hoi, sự không tử tế, cái xấu, cái ác thì lan tràn, người sống tốt thì thiệt thòi, kẻ cơ hội, bất tài thì luồn sâu leo cao, ngồi trên đầu trên cổ thiên hạ hưởng bổng lộc. Các giá trị sống, những chuẩn mực đều bị đảo lộn.

Tất cả những sự trái tai gai mắt đó ngày ngày đập vào mắt người dân khiến họ đâm ra bức bối, cộng thêm những khó khăn của đời sống cơm áo gạo tiền, dồn nén trong mỗi con người những ấm ức, căm giận. Nếu là người có đầu óc suy nghĩ, thì có thể tự hóa giải mình, nhưng nếu thiếu suy nghĩ, thì chỉ nhân một cơ hội nào đó hoặc một cơn cớ rất nhỏ nào đó, cơn tức giận âm ỉ bên trong bỗng bộc phát, người ta có thể phạm những tội ác nghiêm trọng dù trước đó họ hoàn toàn là những con người bình thường, đầu óc bình thường, chưa có tiền án tiền sự. Điều này xảy ra trong rất nhiều trường hợp.

Và cuối cùng, một chế độ được xây dựng từ một học thuyết bạo lực, giành được chính quyền bằng bao lực, xây dựng và cố giữ bằng bạo lực, thì chỉ có thể tạo ra một xã hội đầy dẫy bạo lực và cái ác; một xã hội thiếu vắng lòng nhân ái với những con người chỉ tồn tại hai trạng thái: sợ hãi, bạc nhược hoặc bị dồn nén bởi những uất ức, căm giận.

Đến một lúc nào đó bạo lực lại quay trở lại nhắm vào chính những thành phần tạo nên cái chế độ, bộ máy chính quyền này. Những vụ tài xế xe tải ngày càng liều lĩnh tấn công cảnh sát giao thông, những vụ nổ súng, cài bom, trước nhà các quan chức cấp phường xã kể trên hay thậm chí, nổ súng bắn thẳng vào mặt cán bộ tỉnh như vụ anh Đặng Ngọc Viết ở Thái Bình, vụ hai anh em ông Đoàn Văn Vươn dùng mìn tự chế và súng bắn đạn hoa cải chống lại lực lượng cưỡng chế ở Tiên Lãng, Hải Phòng…là những ví dụ nhãn tiền.

Giả sử một lúc nào đó, bị đẩy vào đường cùng, xảy ra những vụ người dân gài bom tự sát mạng đổi mạng với chính quyền, chẳng khác nào cách thức mà đám khủng bố Hồi giáo cực đoan hay tiến hành, thì cũng chẳng có gì phải ngạc nhiên. Còn trước cả bọn al-Qaeda hay IS, các đảng cộng sản trên thế giới và đảng cộng sản VN nói riêng đã không hề ngần ngại sử dụng những biện pháp khủng bố với dân, như cài bom ở những chỗ đông người, nhà hàng, khách sạn, rạp chiếu phim…ở các thành phố lớn cho tới ném bom, pháo kích, giật sập cầu, pháp kích vào trường học…ở nông thôn….

Bạo lực sinh bạo lực là vậy. Chỉ buồn là tính thiện, lòng nhân ái, sự tử tế trong con người một khi bị mất đi sẽ phải mất rất nhiều thời gian để vun trồng, giáo dục lại.


----------------------------

Nguyễn Đình Cống
Posted by adminbasam on 10/12/2015








No comments:

Post a Comment

View My Stats