Tuesday 27 March 2018

NHỮNG KẺ NGU DỐT VÀ PHÁ HOẠI (FB Lê Văn Luân)





Sự ngu dốt nào cũng đều phải trả giá, hoặc chúng giả ngu để tiếp tay cho việc chủ quyền biển đảo trở nên bị xâm hại ngày càng trắng trợn hơn từ kẻ bành trướng.

Bộ phim Điệp vụ Biển Đỏ, như tôi có bài viết cách đây vài hôm, có nói rõ việc rồi đến khi Trung Quốc họ đưa ra bản gốc hoặc khẳng định vùng biển đó là ở đâu trên Biển Đông thì lúc đó tính sao khi Việt Nam đã công chiếu chính phần mà họ muốn được công khai thừa nhận nhất?

Thì đúng như vậy, ngay trên trang báo của Bộ Quốc phòng Trung Quốc hôm qua đã có khẳng định rất rõ ràng cảnh cuối cùng trong phim Điệp vụ Biển Đỏ là cảnh diễn ra ở vùng biển của quần đảo Trường Sa của Việt Nam mà chúng vẫn gọi là Nam Sa.

Trong Luật Biển quốc tế ghi rõ vùng lãnh hải là vùng biển rộng 12 hải lý tính từ đường cơ sở và kế đó là vùng tiếp giáp rộng 12 hải lý tính từ ranh giới ngoài lãnh hải hoặc là vùng được mở rộng không quá 24 hải lý tính từ đường cơ sở mà từ đó bề rộng lãnh hải được đo đạc. Và các tàu khi đi qua lãnh hải phải cắm cờ cũng như được quyền đi qua vô hại. Nhưng ở đây trong văn bản trả lời của Cục Điện ảnh (Bộ VHTTDL) khẳng định rằng không thể xác định toạ độ vùng biển diễn ra cảnh hải quân (cảnh sát biển) của Trung Quốc xua đuổi tàu lạ xâm phạm vào hải phận của Trung Quốc trên Biển Đông nên không có gì liên quan đến chủ quyền biển đảo. Thật ngu xuẩn vì không biết gì về Luật Biển quốc tế khi nói “hải phận của Trung Quốc trên Biển Đông” vì không có thuật ngữ pháp lý này trong Luật quốc tế cũng như điều này lại được Trung Quốc mong muốn vì đường lưỡi bò 9 đoạn của chúng chiếm 80% diện tích Biển Đông, nơi mà không thể xác lập chủ quyền riêng biệt cho bất cứ quốc gia nào.
Và bọn họ cũng lại hết sức dốt nát khi lý luận cho rằng không rõ toạ độ vùng diễn ra việc xua đuổi nên không xác định được vùng biển nào để coi là liên quan đến vấn đề chủ quyền.

Có năm cách mà chúng có thể thực hiện bành trướng về chủ quyền trên biển đông, bao gồm: Tuyên truyền (truyền thông), biện pháp tâm lý, pháp lý (đàm phán song phương hoặc đa phương; kiện tụng), kinh tế (mua bán hay gán nợ) và quân sự hoá (dùng vũ lực cưỡng đoạt). Và truyền thông đóng vai thường xuyên và quan trọng trong vấn đề xác nhận về ý chí và thái độ của một nhà nước (dân tộc) đối với chủ quyền đang tranh chấp.

Mọi sự ngu dốt đều sẽ phải trả giá rất lớn và đặc biệt đắt. Nên cần cơ quan điều tra vào cuộc vụ việc vô cùng nghiêm trọng này vì nó đang tiếp tay cho hành vi tuyên truyền xuyên tạc rất nghiêm trọng về chủ quyền biển đảo mà đang là xung đột, tranh chấp quyết liệt giữa các quốc gia mà đang ở những thời điểm cực kỳ căng thẳng và quyết định.

Cái quy trình khốn nạn đó chỉ có phá hoại đất nước chứ ở đó mà còn lên giọng và lớn tiếng mà khẳng định đúng quy trình.



-----------------------------


Nếu sống trong một thể chế dân chủ, tôi sẽ có quyền đặt câu hỏi cho Bộ VHTTDL, rằng tại sao họ lại để cho một bộ phim ca ngợi hải quân Trung quốc được chiếu tại Việt nam?

Nếu sống trong một thể chế dân chủ, tôi sẽ có quyền đặt câu hỏi, phải chăng, những kẻ duyệt cho bộ phim này chiếu tại Việt nam là bọn Việt gian, đang cố gắng phô trương sức mạnh của Trung quốc? Và nếu họ nói họ đã làm đúng qui trình, thì tôi lại đặt tiếp câu hỏi: Những kẻ duyệt qui trình này có phải Việt gian hay không?

Nếu sống trong một thể chế dân chủ, tôi sẽ có quyền đặt câu hỏi, rằng mới chỉ mấy ngày trước, chúng ta đau buồn kỉ niệm sự kiện 30 năm ngày các chiến sĩ Hải quân Nhân dân Việt nam bị bọn hải quân Trung quốc sát hại, vậy mà chỉ vài ngày sau, lại cho công chiếu một bộ phim ca ngợi những tên sát nhân đó. Vậy, Bộ VHTTDL muốn gì?

Nếu sống trong một thể chế dân chủ, tôi sẽ có quyền đặt câu hỏi, rằng những kẻ nắm quyền duyệt phim ở Bộ VHTTDL, cùng những kẻ duyệt qui trình duyệt phim ở đó, có phải là tay sai của Trung quốc hay không? Hay chúng là những kẻ ngu dốt ăn tiền thuế của dân?

Mới mấy tháng trước, đúng vào ngày kỉ niệm 44 năm Trung quốc cưỡng chiếm Hoàng Sa, cũng cái Bộ này cho phép đoàn nghệ thuật Nội Mông đến biểu diễn tại Hà Nội. Kết nối những sự việc này lại, tôi có thể nói rằng, những kẻ duyệt cho cái đoàn nghệ thuật Trung quốc hồi đó, và những kẻ duyệt cho công chiếu bộ phim ca ngợi hải quân Trung quốc lần này, đích thị là tay sai của Trung quốc.

Nhưng thật tiếc, tôi đang không sống trong một thể chế dân chủ, nên tôi không những không đưa được câu hỏi đến người cần nghe. Mà nếu có cạy cục tìm cách đưa được câu hỏi đến nơi, cũng sẽ chẳng ai có trách nhiệm phải trả lời. Mà nếu cứ nói mãi, thì khả năng cao là tôi sẽ bị cho là phản động, và sẽ bị tống vào tù.

Và, uất ức hơn nữa, là tôi vẫn cứ phải nai lưng đóng thuế, để nuôi cái lũ đội giặc làm cha kia.


Trang đầu báo giấy Thanh Niên ngày 27/3/2018. Nguồn: internet









No comments:

Post a Comment

View My Stats