Sunday, 14 June 2015

Giấc mơ tự cường và cuộc đấu đá. (Người Buôn Gió)





Thứ Bảy, ngày 13 tháng 6 năm 2015

Sau loạt bài sử dụng cụm từ "nhóm lợi ích" hay con đường đi đến "tư bản man rợ" và các "diễn biến nội bộ", để ám chỉ sự mâu thuẫn nội bộ về tư tưởng đang lớn mạnh trong nội bộ Đảng cộng sản Việt Nam. Những cây viết lý luận hàng đầu của cộng sản Việt Nam tiếp tục dân sâu hơn như con bạc khát nước vào vòng xoaý tương tàn, tranh giành quyền lực.

Tất cả những bài viết lý luận đó đều mang đầy dấu ấn của sự tranh giành, đánh phá, quy kết nhau này, đều che đậy dưới một ý nghĩa là bảo vệ CNXH.

Nét đặc trưng của chủ nghĩa cộng sản luôn là vậy. Bất cứ cuộc thanh trừng để tranh giành quyền lực nào khi diễn ra trong chế độ cộng sản cai trị, đều núp dưới những mỹ từ vì lý tưởng CNXH. Kẻ nào chiến thắng cũng là kẻ bảo vệ CNXH, bảo vệ thành quả cách mạng, bảo vệ độc lập, hoà bình cho đất nước.

Cuộc chiến tranh giành ảnh hưởng, quyền lực của nội bộ cộng sản Việt Nam về phía cuối năm 2015 đã trở nên gay gắt hơn bao giờ hết. Những khẩu pháo hạng nặng đã được đưa ra khai hoả, lần đầu tiên người ta thấy một vị phó ban tư tưởng trung ương, uỷ viên trung ương đảng cộng sản có một bài viết gay gắt, công khai trên báo chí để chỉ trích nhóm lợi ích, cảnh báo Việt Nam đang xa rời con đường CNXH để đi vào con đường tư bản. Độc địa hơn ông Vũ Huy Hoàng phó ban tư tưởng trung ương còn vẽ mô hình doạ nạt người dân rằng con đường tư bản đó là con đường tư bản man rợ.

Con đường tư bản tương lai mà ông Hoàng doạ có man rợ hay không thì phải đợi nó xảy ra mới biết. Nhưng con đường CNXH mà Việt Nam đi thì sự man rợ của nó ai cũng biết, thậm chí còn từng là nạn nhân, chứng nhân. Không khó khăn gì để gặp những người trong các vụ cải tạo tư sản, Z30, cải cách ruộng đất... để nghe họ kể về sự man rợ của nền kinh tế nhà nước độc quyền quản lý.

Đi vào con đường tư bản man rợ hay tiếp tục đi vào con đường kinh tế định hướng CNXH đều do các phe phái trong đảng cộng sản quyết định. Tuỳ theo lợi ích của các phe phái. Người dân hoàn toàn không có quyền quyết định gì. Người dân chỉ là con cờ để các phe phái sử dụng. Khi mỗi lần cần triệt hạ nhau lại lôi miếng mồi dân chủ, tự do ngôn luận ra để nhử. Nực cười là trong khi liên tiếp có hội thảo về báo chí, truyền thông, các nghị định ban hành để xiết chặt quản lý thông tin ráo riết ban hành, thì trong bài viết của mình, ông phó ban tuyên giáo trung ương Vũ Huy Hoàng lại gợi ý cách giải quyết đập tan âm mưu chuyển hoá của nhóm lợi ích, là bằng cách dùng tư do ngôn luận, quyền của người dân.

Điều đó cho thấy, cộng sản khi thanh trừng nhau không từ một thủ đoạn nào. Kể cả những thứ họ nhổ đi cũng sẵn sàng liếm lại, miễn sao là phục vụ được mục đích cá nhân của mình.
Cho dù che đậy dưới lý tưởng nào đi nữa thì các bài viết gần đây của những nhà lý luận cũng sặc mùi đấu đá nhau vì tiền.

Chả có gì khó hiểu, thời nay thử hỏi quan chức nào có lý tưởng về CNXH. Lý tưởng của họ là kiếm bộn tiền, vinh thân phì da, nếu tiếp tục con đường CNXH mà còn kiếm được tiền thì chả cần phải kêu gọi, chẳng lo bất kỳ diễn biến nào cả trong nội bộ. Mô hình kinh tế CNXH như con gà mái ăn thóc, ăn rau của dân, đẻ trứng đều đều để nuôi dưỡng chế độ cộng sản, nhưng nay đã trở nên già cỗi và mật độ đẻ trứng ngày càng thưa thớt đi. Vì tuổi tác cũng như vì thóc, rau, sản vật trong dân không còn đủ cung phụng.

Một số lãnh đạo nhờ vị trí trông coi gà, phân phát trứng đã biển thủ riêng cho mình những quả trứng tốt để gây giống sau này. Đó là nhóm lợi ích. Một số khác đến ngày nọ thấy gà đã già, đẻ trứng ít, nhìn lại trong tay vốn liếng không có. Mới giật mình ra sức giữ không cho nhóm kia xẻ thịt con gà kinh tế nhà nước CNXH. Mục đích chỉ tao không có thì cứ để gà đấy đã. Mà gà kinh tế nhà nước XHCN còn thì trứng giống của phe lợi ích không bao giờ được phép nở. Nở là vi phạm đường lối, chủ trương. Đó là nhóm bảo thủ.

Gần đây nhóm bảo thủ đã đưa ra nhiều bài viết gay gắt, công phá trên nhiều mặt vào nhóm lợi ích. Đáng chú ý là những bài viết không phải là những tên tuổi, chức vị làng nhàng bậc trung nữa. Mà đã đến kịch tầm cao nhất của những cây lý luận, chẳng hạn là của uỷ viên trung ương đảng, phó ban tuyên giáo trung ương Vũ Huy Hoàng hoặc của cựu uỷ viên bộ chính trị Lê Xuân Tùng.

Cựu uỷ viên BCT Lê Xuân Tùng có bài viết trên báo quân đội nhân dân số ra ngày 5/6/2015 có nội dung có đoạn kết.
"Tóm lại, vai trò, vị thế của kinh tế tư nhân ở nước ta đã có một bước tiến dài so với trước. Chúng ta phải tiếp tục hoàn thiện về thể chế, nhất là chỉ đạo tổ chức thực tiễn để thực hiện đúng đường lối, chính sách, phát huy hơn nữa tiềm năng của kinh tế tư nhân. Nhưng đừng bao giờ quên rằng đây là kinh tế tư nhân hoạt động dưới CNXH, chịu sự chi phối của Nhà nước pháp quyền XHCN, có nhiệm vụ góp phần xây dựng CNXH thành công. Đừng bao giờ gán cho kinh tế tư nhân vai trò và nhiệm vụ mà nó không thể có và không thể nào thực hiện được."

Cũng trên báo quân đội nhân dân, một bài viết khác số ra ngày 10/6/2015 của thạc sĩ Nguyễn Đức Thắng bộc lộ rõ hơn sự cáy cú ăn chia vì tiền. Người đọc dễ dàng thấy tất cả những gì diễn biến về tư tưởng, về xa rời lý tưởng CNXH đều chẳng phải vì một cái gì cao cả như đã nói trên. Chung quy tất cả vẫn chỉ là tiền. Xin xem một đoạn trong bài viết của thạc sĩ Nguyễn Đức Thắng:

"“Tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trên lĩnh vực kinh tế. Biểu hiện đó là sự phủ nhận đối với nền kinh tế thị trường định hướng XHCN ở nước ta hiện nay; hạ thấp, đi đến làm mất vai trò chủ đạo của kinh tế Nhà nước, vai trò quản lý kinh tế của Nhà nước XHCN; đòi tư nhân hóa nền kinh tế, xóa bỏ chế độ công hữu tư liệu sản xuất chủ yếu để thay thế bằng chế độ chiếm hữu tư nhân TBCN... Quá trình “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trên lĩnh vực kinh tế càng trở nên nguy hiểm trong điều kiện các thế lực thù địch có tiềm lực kinh tế rất mạnh. Chúng tìm mọi cách lợi dụng những kẽ hở trong cơ chế quản lý, chính sách, khoét sâu vào hạn chế, khuyết điểm của ta để cổ súy, thúc đẩy tư nhân hóa nền kinh tế, nhằm đến một lúc nhất định, khi sở hữu tư nhân TBCN đã giữ vai trò chi phối cơ sở hạ tầng kinh tế, thực chất là chuyển hóa thành kinh tế TBCN, thì kiến trúc thượng tầng XHCN chỉ còn tồn tại trên danh nghĩa và “đổi màu”. Khi đó, chế độ kinh tế XHCN được thay thế bằng chế độ kinh tế TBCN."

Vậy đã thấy rõ những bài báo của các giáo sư, thạc sĩ, tiến sĩ, uỷ viên trung ương, uỷ viên bộ chính trị đều núp dưới bảo vệ chế độ CNXH, chống diễn biến, chống chuyển hoá nhưng cũng có đều một mẫu số chung nữa là vấn đề tiền bạc.

Các nhà lý luận của ĐCS đã nhân ra cuộc cổ phần hoá không có miếng bánh cho mình. Bởi thế không được ăn thì đạp đổ. Phe bảo thủ ra sức dùng chiêu bài bảo vệ CNXH, bảo vệ nền kinh tế CNXH để ngăn cản tốc độ cổ phần hoá doanh nghiệp của nhóm lợi ích.

Theo báo Thanh Niên thì tốc độ cổ phần hoá, bán vốn nhà nước quản lý trong các doanh nghiệp nhà nước từ giờ đến hết năm 2015 đã bị chững lại. Trong khi nhiệm vụ phải hoàn thành chỉ tiêu bán 300 doanh nghiệp trong năm 2015 này:

Một bài báo khác của tờ Viẹtnamnet ca ngợi việc cổ phần hoá mang lại lợi ích rõ rệt cho doanh nghiệp khi nhận xét rằng:

"Rõ ràng cổ phần hóa đem lại lợi ích tốt hơn cho doanh nghiệp, nhưng cần được thực hiện mạnh tay hơn nữa nhằm thúc đẩy hiệu quả sản xuất của các doanh nghiệp sau cổ phần hóa.."

Nếu nội bộ ĐCS tranh giành miếng ăn qua quyền kiểm soát kinh tế. Đến giờ còn trống đánh xuôi, kèn thổi ngược như vậy. Người đi, kẻ níu.... như vậy. Con thuyền Việt Nam bao giờ mới hùng mạnh đủ sức tự cường để đối phó với giặc ngoại xâm.

Các nhà lý luận ĐCSVN thường tuyên truyền muốn bảo vệ chủ quyền thì phải phát triển kinh tế, phải tự lực, tự cường có tiềm lực mới giữ được chủ quyền biển đảo. Vậy hãy nhìn xem họ đang đấu đá tranh giành quyền lực, đang chặt phá nhau trong việc hoạch định chính sách kinh tế... đến giờ họ còn bung xung chưa biết làm kinh tế thế nào cho phải. Thử hỏi bao giờ mới phát triển kinh tế, mới tự cường được?

Chẳng trông mong được gì những kẻ như vậy hoàn thành giấc mơ tự cường cho đất nước. Thời kỳ đen tối của dân tộc này đang đến bởi chúng ta không còn định hướng khoa học tiến bộ, chúng ta không còn ước mơ khả thi.

Nếu có định hướng, có ước mơ thì chỉ là của những có quyền lực đem ra lừa đảo chúng ta để phục vụ mục đích tranh giành quyền lực của chúng. Những ước mơ ma mị, huyễn hoặc để chúng ta bám víu sống qua ngày.

Được đăng bởi Thanhhieu Hieubui vào lúc 22:31 








No comments:

Post a Comment

View My Stats