Người từ trăm năm về ngang trường luật
Ta hỏng tú tài ta hụt tình yêu
Thi hỏng mất rồi ta đợi ngày đi
Đau lòng ta muốn khóc…
Ta hỏng tú tài ta hụt tình yêu
Thi hỏng mất rồi ta đợi ngày đi
Đau lòng ta muốn khóc…
Lời thơ Nguyễn Tất Nhiên đã được
Phạm Duy phổ thành ca khúc “Thà như giọt mưa” và không
ca sĩ nào chuyên chở tâm tình đó hay hơn Duy Quang.
Đó là nỗi buồn vời vợi của học sinh, sinh
viên miền Nam ở những năm đầu thập niên 1970, khi đất nước ngùn ngụt khói lửa chiến tranh và chuyện học hành, thi cử đậu rớt gắn liền với đi và ở của nam sinh. Đi lính. Hay ở lại chốn
thị thành tiếp tục con đường
học vấn.
Đã có biết bao nam sinh lớp 12 thi rớt tú tài và
thấm thía được nỗi buồn đó. Buồn cho thân phận, buồn cho cuộc tình. Giọng hát Duy Quang đã để lại nhiều dấu ấn trong lòng thế hệ thanh niên
miền Nam lúc bấy giờ. Thật buồn và chẳng bao giờ mờ phai.
Nhạc sinh viên những năm đầu thập niên 1970 có những phong trào,
từ đấu tranh xuống đường
với “Hát cho đồng bào tôi” của Tôn Thất Lập, vẽ lên “Thân phận quê hương” với Trịnh Công Sơn – Khánh Lý cho đến nhạc tình sinh viên với những lời thơ phổ nhạc hay ca từ của Phạm Duy.
Thời đó
tiếng hát sinh viên có Thanh Lan là giọng ca nữ. Chính hiệu sinh viên
vì Thanh Lan là sinh viên văn khoa. Duy Quang không là sinh viên nhưng những bản tình
ca sinh viên qua giọng hát trầm ấm đã đưa anh lại gần, rất gần với sinh viên, với sân trường đại học và làm rung động biết bao con tim
sinh viên qua những bóng hình ẩn hiện, khi thực khi mơ.
Hỡi người tình học trò hỡi người tình năm
xưa
Bóng người từng in dấu trên đường mờ
Có thuộc vạn nẻo đường, có ngại ngùng nên quên
Nhớ hoài con đường cũ không tên…
Bóng người từng in dấu trên đường mờ
Có thuộc vạn nẻo đường, có ngại ngùng nên quên
Nhớ hoài con đường cũ không tên…
Hỡi người tình Văn Khoa,
bóng người trên hè phố
Lá đổ để đưa đường cho người tình Trưng Vương
Hỡi người tình Gia Long, hỡi người trong cuộc sống
Con đường này xin dâng cho người bình thường…
Lá đổ để đưa đường cho người tình Trưng Vương
Hỡi người tình Gia Long, hỡi người trong cuộc sống
Con đường này xin dâng cho người bình thường…
Duy Quang, bên phải, cùng nữ ca sĩ Ngọc Hạ và nhà văn
Nguyễn Ngọc Ngạn trong buổi văn nghệ ở San Jose tháng 3-2012 (ảnh Bùi Văn Phú)
Sinh viên từ Sài Gòn ra Huế, từ Đà Lạt xuống đến Cần Thơ ngân nga những lời ca tình tứ vì sức quyến rũ của giọng Duy Quang khi bài ca được giới thiệu đến với quần chúng.
Từ sân
trường đại học, từ quán cà-phê, nghe Duy Quang hát và đã có biết bao chàng sinh viên ngồi mơ mộng một con đường đầy lá me bay, về một bóng
hình ở một khuôn viên trường nào đó, có thể là Phan Thanh Giản ở Cần Thơ, Võ Tánh ở Nha Trang hay Trần Qúy Cáp ở Hội An. Không cứ phải là đại học luật khoa, văn
khoa hay Gia Long, Trưng Vương.
Lớn lên cùng đất nước vào thời chiến tranh nên hoà bình là mong ước của mọi
người. Khi hoà bình đến,
với chấp bút của các bên trong bản Hiệp định
Ba Lê 1973, nghe Duy Quang hát Bình Ca của Phạm Duy,
có giai điệu tung tăng vui:
Mang giầy vớ tốt mang khăn áo lành
Tôi chào đất nước tôi nay thái bình…
Tôi chào đất nước tôi nay thái bình…
Hay trong một bình ca khác, cũng để mừng ngày đất nước thôi chiến tranh:
Này em khi sang mùa mà em nghe tiếng nổ
Là tiếng pháo cưới hay hội hè
Cũng vì hoà bình đã về đây…
Là tiếng pháo cưới hay hội hè
Cũng vì hoà bình đã về đây…
Tiếc là khi hoà bình đến thì nhiều gia đình phải ly tan.
Trong đó có gia đình
Phạm Duy.
Tháng Tư 1975, Phạm Duy cùng Thái Hằng và các con gái là Thái Hiền và Thái Thảo rời khỏi Việt Nam khi Sài Gòn đổi tên, bỏ lại những
người con trai của ông, trong đó có Duy Quang và các em trai. Anh em trong gia đình với ban nhạc Dreamers vang danh một thời bây giờ không còn được tự do ca hát.
Năm 1978, qua sự giúp đỡ và
vận động của nhạc sĩ Trần Văn Khê với chính quyền mới, Duy Quang được qua Pháp, rồi sau đó qua Mỹ đoàn tụ với Phạm Duy.
Tại hải ngoại giọng hát của anh vẫn được nhiều người mến
chuộng. Duy Quang đã phát hành nhiều băng, đĩa nhạc. Hát riêng. Hát chung với Ngọc
Lan, Thanh Lan tất cả cũng có đến bốn trăm bài ca. Nhiều bài là dấu ấn của anh: Thà
như giọt mưa, Con đường tình ta đi, Còn chút gì để nhớ, Trả lại em yêu,
Ngày xưa Hoàng thị, Em hiền như
ma sơ, Chuyện tình buồn, Đưa em tìm động hoa vàng…
Khi Việt Nam mở cửa, mời gọi nghệ sĩ hải ngoại trở về, năm 2004 Duy Quang đã
quay về hát, mở phòng trà kinh doanh khiến có
dư luận ở hải ngoại phản đối anh nói riêng và gia đình Phạm Duy nói chung vì đã quyết định về sống ở Việt
Nam, chịu những kiểm duyệt, hạn chế sinh hoạt văn nghệ của chế độ đương thời.
Khi biết mình bị chứng bệnh ung thư gan, mấy tuần trước Duy Quang
trở lại Hoa Kỳ để chữa trị. Tối 2-12 vừa qua có buổi sinh
hoạt văn nghệ hội ngộ cùng
anh ở Quận Cam, nơi anh và gia đình Phạm Duy đã sinh sống nhiều năm. Hơn 500 thân hữu, những người
quí mến và nghệ sĩ đã đến
góp vui, thăm hỏi và chia sẻ ưu tư về sức khoẻ của anh.
Tháng Ba vừa qua, Duy Quang biểu diễn ở San
Jose trong chương trình Hát
cho Tình yêu tổ chức tại Center
for the Performing Arts. Trên hai nghìn khán giả hôm đó đã được nghe lại những lời tình ca âm vang một thuở:
Con đường trời mưa êm, chiếc dù che mầu tím
Môi tìm làn môi ngon, nhưng còn thẹn thùng
Con đường về ban trưa, tới nhà hay vào lớp
Con đường của đôi mình, ôi chuyện tình thư sinh…
Môi tìm làn môi ngon, nhưng còn thẹn thùng
Con đường về ban trưa, tới nhà hay vào lớp
Con đường của đôi mình, ôi chuyện tình thư sinh…
Hỡi người tình học trò hỡi người tình năm xưa
Bóng người từng in dấu trên đường mờ
Có thuộc vạn nẻo đường, có ngại ngùng nên quên
Nhớ hoài con đường cũ không tên…
Bóng người từng in dấu trên đường mờ
Có thuộc vạn nẻo đường, có ngại ngùng nên quên
Nhớ hoài con đường cũ không tên…
Sáng ngày 19-12-2012 giọng hát tình ca sinh viên hay nhất đã thực sự ngưng
tiếng, sau 62 năm buồn vui ca hát
ở chốn dương trần.
© 2012 Buivanphu
---------------------------------------------
Ca sĩ
Duy Quang từ giã cõi trần lúc 3h sáng 20.12 - Dân
Việt -
20-12-2012
Duy Quang qua Hoàng
Thi Thao (VOA) 19-12-2012
Cuối cùng, ca sĩ
Duy Quang đã vĩnh biệt mọi người (Calitoday)
19-12-2012
No comments:
Post a Comment