Huy Đức
on Wednesday, December 19, 2012 at 3:19pm
Có rất nhiều câu hỏi tác giả muốn trả lời nhưng thật là không phải nếu mình
đã đặt ra “luật” rồi lại không tuân theo “luật”. Không ngờ việc điều chỉnh
những sai sót mà bạn đọc giúp phát hiện sau khi phát hành Gải Phóng và công
việc “bếp núc” cho Quyền Bính lại mất nhiều thời gian như vậy. Nên xin lỗi là
tới hôm nay tác giả Bên Thắng Cuộc mới có thể trả lời 10 câu hỏi được gửi tới
trong tuần qua của bạn đọc.
Dao Truong Theo anh dự đoán,
chính quyền và nhà nước Việt Nam sẽ phản ứng như thế nào về cuốn sách này?
Tôi không dự đoán. Nhưng khi viết cuốn sách này tôi quan
tâm tới sự phản ứng bên trong của những người đọc có lương tri, kể cả những
người đọc đang làm việc trong chính quyền Việt Nam, hơn là quan tâm đến những
phản ứng công khai.
Long Nguyen Anh Huy Đức
có đặt mục tiêu làm tiếp cuốn 3 về sai lầm trong giai đoạn 2006- hiện tại ko?
Cuốn sách của tôi nói về những gì đã xảy ra chứ không chỉ
nói về những sai lầm. Nhưng, bạn đâu đã biết cuốn II của tôi nói về giai đoạn
nào?
Thaiduong Nguyen Câu hỏi này hơi riêng tư, nhưng chú Osin HuyDuc có nghĩ rằng việc cho
ra đời bộ sách này sẽ cản trở việc chú về thăm lại Việt Nam? Chú có ký tặng
sách cho 10 câu hỏi nào có nhiều like nhất không?
Tôi nghĩ, những người đã nhận được câu trả lời thì không
nên nhận sách tặng nữa! Thời gian fellowship của tôi chỉ một năm, học xong tôi
sẽ về Việt Nam luôn chứ không có ý định về… thăm bạn ạ.
Con Đường Bụi Nắng xin hỏi bác Huy Đức một câu hỏi xưa như trái đất: Tiết lộ thông tin nội
bộ của Đảng, Nhà nước trong cuốn sách này bác có “sợ” những điều không hay xảy
ra với mình vì vi phạm các quy định của Đảng và Nhà nước[1] không ạ?
Tôi không nghĩ là mình nằm trong phạm vi điều chỉnh của
các quy định đó. Tôi ý thức được những gì mình đang làm. Sự thật không chỉ giúp
chúng ta tìm ra phương thuốc đúng để chữa lành các vết thương cũ mà còn giúp
những người đang nắm vận mệnh quốc gia không phạm các sai lầm mới. Không ai muốn
hứng chịu “những điều không hay” nhưng nếu cứ trú ngụ trong sự sợ hãi thì sự
thật sẽ không bao giờ được nói ra bạn ạ.
Joseph Trí Kinh Thánh có câu:
“Sự thật giải thoát anh em”, phải chăng anh muốn mọi người ở các bên đang còn u
mê, định kiến được giải thoát và xúc tiến một tiến trình hòa giải dân tộc đích
thực?
Tôi không rõ Thiên chúa nói điều đó trong hoàn cảnh nào.
Hòa giải đối với một dân tộc như Việt Nam không chỉ phải vượt qua những “định
kiến, u mê” mà còn phải vượt qua biết bao đau thương cho nên chỉ “sự thật” thì
chưa đủ để “giải thoát anh em”. Tuy nhiên, như tôi đã nói trong lời mở đầu cuốn
sách, “không ai có thể đi đến tương lai một cách vững chắc nếu không hiểu trung
thực về quá khứ”, nếu bạn mong muốn có một tương lai hòa giải thì ngay bây giờ
bạn phải đối diện với từng sự thật.
Jiraiya Sama Làm thế nào
để sách của chú được phổ biến rộng rãi cho thế hệ học sinh, sinh viên trong
nước khi họ đã và đang “được” đào tạo bởi những quyển SGK khô khan, thiếu thốn
sự kiện lịch sử?
Nếu chính mình không từng là nạn nhân của những bộ sách
giáo khoa khô khan, phiến diện, thì tôi đã không cố gắng để thực hiện cuốn sách
này. Tôi nghĩ khả năng phổ biến của internet là đủ rộng rãi để cho bất cứ ai
mưu cầu kiến thức đều có thể tiếp cận. Đó là lý do tôi chọn internet làm kênh
phát hành. Hiện nay, theo các số liệu trên Amazone, Smashwords và theo những
thông tin mà tôi biết được thì Bên Thắng Cuộc đang chủ yếu được đọc bởi người
Việt Nam trong nước.
Tuấn Cận Bao giờ có bản
free hở bác?
Như tôi đã nói trong một status, “khi quyết định tự mình
đưa cuốn sách Bên Thắng Cuộc lên ‘tủ sách’ của Amazon và Smashwords, tôi muốn
giới thiệu công trình nghiên cứu của mình với các bạn với tư cách là một người
ghi chép sự kiện lịch sử bằng kỹ năng của một nhà báo. Việc quyết định không
chuyền tay miễn phí sản phẩm này, với tôi, có một ý nghĩa quan trọng: Tôi không
muốn bộ sách bị nhìn nhận như một bản truyền đơn dài, hoặc một tài liệu lén lút
tìm cách đặt vào tay bạn đọc qua những kênh không chính thống”. Cách làm này đã
có được sự ủng hộ rộng rãi của bạn đọc và điều đáng mừng là trong những ngày
gần đây, nội dung cuốn sách đang được các bên bàn luận tới.
Tran Vu Dung mới đọc được
nửa cuốn của chú, cảm nhận dưới ngòi bút của chú các lãnh đạo Bắc Việt nhu LD,
VVK…đều tốt, đều hiểu và trăn trở về tình hình nội ngoại nhưng tất cả đều phải
làm sai do cơ chế, do sức ép của TQ và LX… có phải chú vẫn chưa nói hết?
Tôi chỉ có thể nói hết những sự thật mà tôi biết, những
sự thật mà tôi có đủ bằng chứng và có đủ niềm tin. Còn ai tốt, ai xấu là tùy
thuộc vào cách cảm nhận của từng người đọc. Theo tôi, khi đánh giá một nhà cầm
quyền phải đánh giá cả những ứng xử mang tính cá nhân mà đôi khi chỉ gây ảnh
hướng tới những người thân và những quyết định mang tính chính sách thường gây
ảnh hưởng tới toàn xã hội. Một nhà lãnh đạo có nhân thân tốt không có nghĩa là
sẽ không phải chịu trách nhiệm về những gì mà ông ta đã gây ra cho nhân dân,
cho đất nước.
Thuc Nguyen Bao nhiêu
người đang lãnh đạo “Bên thắng cuộc” sẽ đọc quyển sách này? Họ có chấp nhận đó
là sự thật, là lịch sử hay lại gọi tác giả là “phản động”? Qua quyển sách này,
những người của “Bên thắng cuộc” có nhìn ra được những bước đi sai lầm để đưa
dân tộc Việt đi vào đúng con đường dân chủ và phát triển mà hơn 90 triệu người
Việt khắp nơi trên thế giới đã từng và vẫn đang mong ước không?
Tôi mong các nhà lãnh đạo hiện nay đọc Bên Thắng Cuộc cho
dù họ đánh giá cuốn sách như thế nào. Nhận ra những sai lầm để “đưa dân tộc
Việt Nam đi đúng con đường dân chủ, phát triển” là mong ước của chúng ta. Nhưng
tương lai dân tộc không thể chỉ được trông cậy vào một cuốn sách hay vào chỉ
trông cậy vào các nhà lãnh đạo ở “bên thắng cuộc”.
Nguyễn Đình Trị Rồi anh Osin
HuyDuc sẽ có giống như những Dương Thu Hương, Vũ Thư Hiên… không?
Tôi không nghĩ là tôi có thể “giống” được chị Dương Thu
Hương hay anh Vũ Thư Hiên. Thế hệ chúng tôi đã tự vấn rất nhiều khi đọc “Đêm
Giữa Ban Ngày” của anh Vũ Thư Hiên. Còn văn chương của chị Dương Thu Hương thì
tôi đọc từ khi đang là một người lính. Gần đây khi đọc lại những phát biểu vào
năm 1989, 1990 của chị Dương Thu Hương (mà tôi sẽ đề cập trong cuốn II) tôi
thực sự ngưỡng mộ sự hiểu biết lúc đó của chị. Hầu hết những việc làm có ý
nghĩa nhất của chị Dương Thu Hương đều được tiến hành khi chị ở Việt Nam. Dương Thu Hương là một ví dụ cho thấy chúng ta có thể làm được nhiều
việc từ trong nước nếu như chúng ta không sợ hãi.
[1] Chỉ thị 25-CT/TW ngày 25/12/1997 của Bộ Chính trị về
việc “Nói và viết những vấn đề liên quan đến lịch sử và các đồng chí lãnh đạo
Đảng, Nhà nước”; Chỉ thị 48-CT/TW ngày 14/2/2005 của Bộ Chính trị về “Bảo vệ bí
mật của Đảng trong phát ngôn và sử dụng bảo quản thông tin, tài liệu trong tình
hình mới”; Khoản 3 “Tiết lộ bí mật của Đảng, Nhà nước, bí mật quân sự, an ninh,
kinh tế, bí mật đời tư của cá nhân và bí mật khác do pháp luật quy định”, khoản
4 “Xuyên tạc sự thật lịch sử; phủ nhận thành tựu cách mạng; xúc phạm dân tộc,
vĩ nhân, anh hùng dân tộc; vu khống, xúc phạm uy tín của cơ quan, tổ chức, danh
dự và nhân phẩm của cá nhân” thuộc Điều 10, Luật Xuất bản; Điều 271 Bộ Luật
Hình sự của Nước Cộng hòa XHCN Việt Nam “Tội vi phạm các quy định về xuất bản,
phát hành sách, báo, đĩa âm thanh, băng âm thanh, đĩa hình, băng hình hoặc các
ấn phẩm khác”.
Lê Diễn Đức : Câu của tác giả Osin HuyDuc
“không ai có thể đi đến tương lai một cách vững chắc nếu không hiểu trung thực
về quá khứ” có thể xem như là danh ngôn, kinh điển, nhưng là người đã có nhiều
trải nghiệm, giống như tác giả, với chế độ XHCN ở miền Bắc sau năm 1954 và ở
miền Nam sau năm 1975, tôi e rằng hoặc tác giả Huy Đức không muốn nói ra, hoặc
không hiểu một điều rằng, sự trung thực và sự thật là kẻ thù của hệ thống độc
tài toàn trị, điều này có tính cơ bản. Vì thế chắc chắn dẫn đến kết luận rằng,
sự thật trong "BênThắng Cuộc" cũng là kẻ thù của chính sách tuyên
truyền của nhà chức trách CSVN.
Khong Nho : anh Osin HuyDuc,
theo trong sách anh thì Lê Duẫn lãnh đạo bên chiến để chiểm miền Nam
tiến hành chiến tranh giải phóng dân tộc và thống nhất đất nước.
Theo những gì trên báo đài và những lớp học chính trị từ phổ thông
đến đại học mà tôi có được thì quan điểm đánh chiếm miền Nam để
phát triển CNXH, đánh Mỹ cho phe XNCN là "đánh dùm cho Liên Xô và
Trung Quốc" là mục tiêu số 1. Còn mục tiêu kế là thống nhất đất
nước và là hậu xét. Bọn bạn tôi những năm 80's đi nghĩa vụ đánh
đuổi Khmer Đỏ tới biên giới Thái thì được chỉ huy cho lệnh chuẩn bị
"uýnh" luôn Thái nhưng cuối cùng bị F4 Thái bắn đuổi chạy
có cờ. Tôi không biết điều này khả tín hay không. Anh có tài liệu, ý
kiến gì về những điều này không.
Lê Diễn Đức Lê Diễn Đức : Với tất cả sự khách quan, trong
sáng khi viết "Bên Thắng Cuộc" và niềm tin ở sự công bằng và tử tế,
tác giả Osin HuyDuc
đã trả lời các câu hỏi của một số bạn đọc, nhưng tôi nhìn nhận khác. Tôi không
biết tác giả sẽ chịu hệ luỵ ở mức độ nào khi trở về nước, nhưng người ta có thể
rất dễ dàng cáo buộc tác giả Huy Đức như sau:
- "Vi phạm Chỉ thị 25-CT/TW ngày 25/12/1997 của Bộ Chính trị về việc "Nói và viết những vấn đề liên quan đến lịch sử và các đồng chí lãnh đạo Đảng, Nhà nước".
- Vi phạm Chỉ thị 48-CT/TW ngày 14/2/2005 của Bộ Chính trị về "Bảo vệ bí mật của Đảng trong phát ngôn và sử dụng bảo quản thông tin, tài liệu trong tình hình mới".
- Vi phạm khoản 3 "Tiết lộ bí mật của Đảng, Nhà nước, bí mật quân sự, an ninh, kinh tế, bí mật đời tư của cá nhân và bí mật khác do pháp luật quy định"; khoản 4 "Xuyên tạc sự thật lịch sử; phủ nhận thành tựu cách mạng; xúc phạm dân tộc, vĩ nhân, anh hùng dân tộc; vu khống, xúc phạm uy tín của cơ quan, tổ chức, danh dự và nhân phẩm của cá nhân" thuộc Điều 10, Luật Xuất bản, với hình thức phạt tiền từ 20 triệu đồng đến 30 triệu đồng và tịch thu toàn bộ tang vật vi phạm (theo khoản 3, Điều 21 Nghị định 56/2006/NĐ-CP ngày 6/6/2006 của Chính phủ về xử phạt vi phạm hành chính trong hoạt động văn hóa thông tin).
- Vi phạm điều 271 Bộ Luật Hình sự của Nước Cộng hòa XHCN Việt Nam "Tội vi phạm các quy định về xuất bản, phát hành sách, báo, đĩa âm thanh, băng âm thanh, đĩa hình, băng hình hoặc các ấn phẩm khác".
Trên đây là trích từ báo An Ninh Thế giới về 1 trường hợp tương tự. Đây là những thông tin mà theo tôi tác giả Huy Đức nên chuẩn bị trước.
- "Vi phạm Chỉ thị 25-CT/TW ngày 25/12/1997 của Bộ Chính trị về việc "Nói và viết những vấn đề liên quan đến lịch sử và các đồng chí lãnh đạo Đảng, Nhà nước".
- Vi phạm Chỉ thị 48-CT/TW ngày 14/2/2005 của Bộ Chính trị về "Bảo vệ bí mật của Đảng trong phát ngôn và sử dụng bảo quản thông tin, tài liệu trong tình hình mới".
- Vi phạm khoản 3 "Tiết lộ bí mật của Đảng, Nhà nước, bí mật quân sự, an ninh, kinh tế, bí mật đời tư của cá nhân và bí mật khác do pháp luật quy định"; khoản 4 "Xuyên tạc sự thật lịch sử; phủ nhận thành tựu cách mạng; xúc phạm dân tộc, vĩ nhân, anh hùng dân tộc; vu khống, xúc phạm uy tín của cơ quan, tổ chức, danh dự và nhân phẩm của cá nhân" thuộc Điều 10, Luật Xuất bản, với hình thức phạt tiền từ 20 triệu đồng đến 30 triệu đồng và tịch thu toàn bộ tang vật vi phạm (theo khoản 3, Điều 21 Nghị định 56/2006/NĐ-CP ngày 6/6/2006 của Chính phủ về xử phạt vi phạm hành chính trong hoạt động văn hóa thông tin).
- Vi phạm điều 271 Bộ Luật Hình sự của Nước Cộng hòa XHCN Việt Nam "Tội vi phạm các quy định về xuất bản, phát hành sách, báo, đĩa âm thanh, băng âm thanh, đĩa hình, băng hình hoặc các ấn phẩm khác".
Trên đây là trích từ báo An Ninh Thế giới về 1 trường hợp tương tự. Đây là những thông tin mà theo tôi tác giả Huy Đức nên chuẩn bị trước.
San Nguyen Van Tôi đã
đọc "bên thắng cuộc" thực tình mà nói, cài gì cũng có giới hạn của
nó, dù thế nào tôi vẫn cảm phục tác giả vì cần phải có những người như tác giả
để bảo tồn sự thật lịch sử. những đau đớn của dân tộc này sẽ được những người
như tác giả gìn giữ
No comments:
Post a Comment