Thursday, 31 July 2025

TỔNG BÍ THƯ TÔ LÂM : TỪ ĐẠI TƯỚNG CÔNG AN ĐẾN 'NHÀ CẢI CÁCH'? (BBC News Tiếng Việt)

 



Tổng Bí thư Tô Lâm: từ Đại tướng Công an đến 'nhà cải cách'?

BBC News Tiếng Việt

31 tháng 7 năm 2025

https://www.bbc.com/vietnamese/articles/cz6gv048l1zo

 

Khi đại tướng công an Tô Lâm lên làm tổng bí thư vào đầu tháng 8 năm ngoái, không ít nhà quan sát đã đề cập tới viễn cảnh nhà nước công an trị càng được củng cố ở Việt Nam.

 

https://ichef.bbci.co.uk/ace/ws/800/cpsprodpb/c6f7/live/f2f8aa80-6884-11f0-89ea-4d6f9851f623.png.webp

Trong lịch sử Việt Nam, chưa từng có tổng bí thư nào có xuất thân từ công an như ông Tô Lâm

 

Trong vòng một năm qua, có thể thấy ông Tô Lâm đã mang phong cách tư lệnh công an vào công tác lãnh đạo đảng, với các chỉ đạo mang tính chất mệnh lệnh nhiều hơn là tìm sự đồng thuận.

 

Tuy nhiên, ông cũng đã cho thấy những tầm nhìn thực dụng hơn so với người tiền nhiệm, với trọng tâm đặt vào kinh tế, công nghệ.

 

Mới hơn một năm trước, ông Tô Lâm chủ yếu được biết đến là Bộ trưởng Công an và là người thực thi chính trong chiến dịch chống tham nhũng "đốt lò" của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng.

 

Nhưng giờ đây, ông đã trở thành nhà lãnh đạo có quyền lực bao trùm kể từ sau khi chính thức được bầu làm người đứng đầu Đảng Cộng sản Việt Nam vào ngày 3/8/2024.

 

Một vài năm trước, ông Tô Lâm, trong bộ cảnh phục Đại tướng công an, được biết đến là một ông trùm an ninh. Tên của ông được nhắc đến liên quan đến nhiều chiến dịch của an ninh, trong đó có vụ bắt cóc ông Trịnh Xuân Thanh ở thủ đô Berlin của Đức.

 

Hình ảnh đó đã thay đổi.

 

Chừng một năm qua, ông xuất hiện là một nhà cải cách mạnh mẽ, nổi bật với cuộc "sắp xếp lại giang sơn" và phát triển kinh tế để đưa đất nước bước vào giai đoạn mà ông gọi là "kỷ nguyên vươn mình".

 

Kể từ khi lên nắm quyền, hình ảnh của Tổng Bí thư Tô Lâm tràn ngập trên truyền thông trong mọi lĩnh vực từ chính trị, kinh tế, xã hội, từ đối nội đến đối ngoại.

 

Tròn một năm ông Tô Lâm giữ chức Tổng Bí thư, BBC News Tiếng Việt nhìn lại những dấu ấn và thách thức ông đối mặt, trong bối cảnh Đảng chuẩn bị cho Đại hội 14 đầu năm tới.

 

 

Thay đổi hay không thay đổi?

 

Một số nhà bình luận đã tỏ ra bất ngờ khi một đại tướng công an với bàn tay sắt giờ đây lại quyết liệt thúc đẩy đổi mới sáng tạo, phát triển kinh tế tư nhân, cải cách thể chế và đối ngoại linh hoạt.

 

Những chủ trương đó của ông đã nhanh chóng được Quốc hội thể chế hóa và Chính phủ lập tức thực thi.

 

Một cuộc đua "vừa chạy vừa xếp hàng" trong việc sắp xếp các bộ ngành, tinh giản các ban Đảng và các đoàn thể, sáp nhập địa phương, bỏ cấp huyện, hợp nhất xã... được thực hiện khẩn trương. Ngay cả việc sáp nhập tỉnh, kế hoạch ban đầu là từ 1/9, nhưng tiến độ đã được đẩy nhanh đến thời điểm 1/7, sớm 2 tháng.

 

Những chuyến công du đến các đối tác quan trọng như Trung Quốc, Mỹ, Nga, Pháp... của ông Tô Lâm trên cương vị nhà lãnh đạo đảng cũng thể hiện rất khác với một Tô Lâm của Bộ Công an trong vai một người tháp tùng trước đây.

 

Theo nhà quan sát chính trị Việt Nam lâu năm Carl Thayer, những gì Tổng Bí thư Tô Lâm đang thực hiện đã vượt qua người tiền nhiệm Nguyễn Phú Trọng.

 

"Tôi nghĩ điều đó khiến nhiều người bất ngờ vì ông ấy có xuất thân từ ngành công an, người ta nghĩ mọi thứ vẫn sẽ như cũ [kể từ khi ông ấy lên nắm quyền], nhưng đây là một thay đổi phi thường mà tôi phải công nhận và khâm phục", ông Thayer, giáo sư danh dự tại Đại học New South Wales, Úc nói với BBC.

 

Giáo sư Vũ Tường, trưởng khoa Chính trị học, đại học Oregon, (Mỹ) cho biết ông cũng bất ngờ khi thấy ông Tô Lâm đưa ra những chính sách về đổi mới công nghệ hay phát triển kinh tế tư nhân.

 

Đặc biệt, về sáp nhập tỉnh thành, ông Tường đánh giá, trong bối cảnh chính trị Việt Nam, chính sách đó là "khá mạnh mẽ" và "đáng hoan nghênh" nhằm giảm bớt số lượng công chức quá nhiều, khiến ngân sách tốn kém nhưng hiệu quả lại không cao, nếu không muốn nói là lực cản của phát triển.

 

"Nhìn chung, về tinh thần và cách làm thì khá là táo bạo và nhanh. Đó là một cái điều mà làm cho giới quan sát ngạc nhiên là ông Tô Lâm có thể làm được như vậy", giáo sư Vũ Tường nói với BBC.

 

Tuy nhiên, giáo sư Alexander Vuving từ trung tâm nghiên cứu an ninh Châu Á - Thái Bình Dương Daniel K. Inouye thuộc Bộ Quốc phòng Hoa Kỳ, lại cho rằng ông Tô Lâm không thay đổi mà "vẫn là ông Tô Lâm trước đây".

 

"Chỉ có điều là khi còn làm Bộ trưởng Công an, một ủy viên Bộ Chính trị, thì ông ấy không thi thố được những gì mà ông đã làm khi giữ chức Tổng Bí thư, nhất là những cái không phải địa hạt của ông ấy", chuyên gia này nhận định.

 

Theo giáo sư Vuving, ông Tô Lâm từ lâu đã là một người cải cách, nhưng không phải là theo xu hướng tự do, mà phần nào giống như những nhà lãnh đạo kiểu Park Chung-hee (người biến Hàn Quốc từ nghèo đói thành con rồng châu Á) hay Lý Quang Diệu (nhà thiết kiến sự phú cường của Singapore).

 

Theo giáo sư Vuving, ông Tô Lâm từ lâu đã là một người cải cách, nhưng không phải là theo xu hướng tự do, mà phần nào giống như những nhà lãnh đạo kiểu Park Chung-hee (người biến Hàn Quốc từ nghèo đói thành con rồng châu Á) hay Lý Quang Diệu (nhà thiết kiến sự phú cường của Singapore).

 

Ông Tô Lâm cũng đã có tham vọng khi đặt mục tiêu đưa Việt Nam trở thành quốc gia phát triển, có thu nhập cao vào năm 2045.

 

Để đạt được thu nhập bình quân đầu người 20.000 USD từ mức chưa đến 5.000 USD hiện tại trong vòng 20 năm tới là một thách thức không nhỏ.

 

Nhưng một loạt các cải cách, đặc biệt là giải quyết điểm nghẽn thể chế và thúc đẩy kinh tế tư nhân, mà ông Tô Lâm đang thực hiện tỏ rõ quyết tâm đó.

 

Hiện vẫn chưa rõ liệu ông Tô Lâm có thực sự cam kết trở thành một nhà cải cách theo mô hình của Lý Quang Diệu ở Singapore hay không, dù người đứng đầu Đảng Cộng sản Việt Nam có đề cập đến ý tưởng này, theo Tiến sĩ Thủy Nguyễn từ Trung tâm Nghiên cứu Việt-Mỹ, Đại học Oregon, Mỹ.

 

Giáo sư Vũ Tường, người điều hành Trung tâm Nghiên cứu Việt-Mỹ tại đại học Oregon, đánh giá rất khó để so sánh ông Tô Lâm với những nhà cải cách của Hàn Quốc hay Singapore, vì mỗi người ở trong một hoàn cảnh khác nhau.

 

Theo ông, những người như Lý Quang Diệu hay là Park Chung-hee có nền tảng giáo dục khác với ông Tô Lâm xuất thân từ ngành an ninh, chính vì thế "họ có tầm nhìn rất xa", trái với tư duy nhiệm kỳ thường thấy ở giới lãnh đạo Việt Nam.

 

"Qua những gì mà ông Tô Lâm đã làm thì tôi thấy là những cái cải cách của ông ta có nhiều hình thức hơn là thực chất", ông Tường nêu quan điểm.

 

Chẳng hạn, vị giáo sư chính trị cho rằng việc ông Tô Lâm "cổ võ kinh tế tư nhân" là "điều đúng và đáng ra nên làm từ lâu", nhưng khi xem vào chính sách cụ thể thì "kinh tế tư nhân chỉ là khẩu hiệu", mà "thực tế là dựa vào những tập đoàn lớn, trước giờ phát triển là nhờ kinh doanh bất động sản chứ không phải là do họ tạo ra những sản phẩm có nhiều giá trị cho xã hội".

 

XEM TIẾP >>>>>  

 

 




HỘI ĐỒNG HƯƠNG và THÂN HỮU BẢY HIỀN TỔ CHỨC PICNIC HÈ 2025 TẠI LITTLE SAIGON (Lâm Hoài Thạch/Người Việt)

 



Hội Đồng Hương và Thân Hữu Bảy Hiền tổ chức Picnic Hè 2025 tại Little Saigon

Lâm Hoài Thạch/Người Việt

July 31, 2025 : 6:02 PM

https://www.nguoi-viet.com/little-saigon/hoi-dong-huong-va-than-huu-bay-hien-to-chuc-picnic-he-2025-tai-little-saigon/

 

FOUNTAIN VALLEY, California (NV) – Nhiều đồng hương đến dự buổi picnic Hè 2025 của Hội Đồng Hương và Thân Hữu Bảy Hiền tổ chức tại Mile Square Regional Park, Fountain Valley, sáng Chủ Nhật, 27 Tháng Bảy.


https://www.nguoi-viet.com/wp-content/uploads/2025/07/DP-Bay-Hien-Hop-Mat-He-1-1920x1192.jpg

Đồng hương Bảy Hiền chụp hình lưu niệm tại Picnic Hè 2025 do Hội Đồng Hương và Thân Hữu Bảy Hiền tổ chức ở Mile Square Regional Park, Fountain Valley. (Hình: Lâm Hoài Thạch/Người Việt)

 

Theo ban tổ chức, hằng năm, vào Chủ Nhật cuối cùng của Tháng Bảy, hội thường tổ chức buổi họp mặt này, vì đây là dịp Hè, nên thuận tiện cho bà con cho các em nhỏ du lịch, vui chơi giải trí ngoài trời.

 

Được biết, Hội Đồng Hương và Thân Hữu Bảy Hiền là nơi tập hợp những người Quảng Nam-Đà Nẵng vô Sài Gòn lập nghiệp từ thập niên 1960. Vì thế, Ngã Tư Bảy Hiền được xem như là quê hương thứ hai của họ. Về việc mưu sinh, phần lớn là họ sống bằng nghề dệt, là nghề truyền thống lâu đời của người dân xứ Quảng được tiếp nối tại khu Ngã Tư Bảy Hiền, quận Tân Bình, tỉnh Gia Định, từ trước năm 1975.

 

Ông Hồ Văn Đức, trưởng ban tổ chức, cho hay: “Buổi picnic họp mặt ngoài trời này nhằm tạo cơ hội cho đồng hương, thân hữu và các bạn trẻ Bảy Hiền ở mọi nơi có dịp gặp gỡ, hàn huyên, vui chơi với nhau, cũng như duy trì và phát triển tình tương thân tương ái giữa những người cùng chung xứ sở.”

 

https://www.nguoi-viet.com/wp-content/uploads/2025/07/DP-Bay-Hien-Hop-Mat-He-2-1920x1163.jpg

Đồng hương Bảy Hiền thưởng thức các món ăn truyền thống. (Hình: Lâm Hoài Thạch/Người Việt)

 

“Vào những năm cuối thập niên 1960, có rất nhiều người dân xứ Quảng trốn chạy chiến tranh từ các tỉnh Quảng Nam, Quảng Ngãi vào Sài Gòn. Sau đó, tại Ngã Tư Bảy Hiền, một số người Quảng Nam-Đà Nẵng đã đem nghề dệt truyền thống của quê hương Quảng Nam vào lập nghiệp từ thời VNCH,” ông cho biết thêm.

 

Từ đầu thập niên 1960, khu Bảy Hiền vẫn còn là một nơi hoang vắng ở ngoại ô Sài Gòn, với những vườn cao su lớn của Tòa Tổng Giám Mục Sài Gòn. Sau đó, người dân xứ Quảng, vì chiến tranh bùng phát khốc liệt, nên họ phải rời bỏ quê hương vào Sài Gòn sinh sống. Lúc ban đầu, họ ở tứ tán nhiều nơi từ Phú Lâm, Lò Chén, Bình Thới thuộc vùng phụ cận Chợ Lớn, rồi sau mới tập trung tại Bảy Hiền ở quận Tân Bình để thành lập khu dệt.

 

https://www.nguoi-viet.com/wp-content/uploads/2025/07/DP-Bay-Hien-Hop-Mat-He-3-1920x1137.jpg

Các thành viên ban tổ chức Picnic Hè 2025 của Hội Đồng Hương và Thân Hữu Bảy Hiền. (Hình: Lâm Hoài Thạch/Người Việt)

 

Ông Đức kể tiếp: “Tôi sinh ra và lớn lên ở Bảy Hiền từ 1964 đến 1981 nên có rất nhiều kỷ niệm với nơi này. Kỷ niệm khó quên nhất là tôi được nuôi lớn bằng nghề dệt vải ở Bảy Hiền, và trưởng thành từ nghề cổ truyền này cho đến khi sang Mỹ. Dù hiện nay nghề này đã bị mai một, không còn phát triển như ngày xưa nữa, nhưng có lẽ ai đã từng lớn lên trong khu Ngã Tư Bảy Hiền sẽ không thể nào quên được nghề này.”

 

Mùa Hè tại Little Saigon vào buổi sáng lại có nhiều cơn gió nhẹ từ biển vào, đãi ngộ đồng hương xứ Quảng sống tại Bảy Hiền có buổi họp mặt trong khí trời quang đãng và tươi mát. Mới 9 giờ sáng, bà con đồng hương đã bắt đầu tề tựu khá nhiều, trong lúc ban tổ chức vẫn còn lo trang trí khu vực picnic cho được khang trang rộng rãi.

 

Buổi họp mặt Hè năm nay, ngoài những đồng hương ở California còn có người từ nhiều tiểu bang khác về, như Massachusetts, Texas, Nevada, Florida… và còn có những người từ Việt Nam đến.

 

https://www.nguoi-viet.com/wp-content/uploads/2025/07/DP-Bay-Hien-Hop-Mat-He-4-1920x1087.jpg

Các món ăn truyền thống miền Trung là không thể thiếu mỗi khi đồng hương Bảy Hiền họp mặt. (Hình: Lâm Hoài Thạch/Người Việt)

 

Theo truyền thống của hội hơn 20 năm qua, buổi Picnic Hè hằng năm được tổ chức vào một ngày và một nơi nhất định, nên ban tổ chức không cần phải thông báo với đồng hương chi cả. Vậy mà, bà con xứ Quảng ở Bảy Hiền năm nào cũng tự động về trong ngày hội ngộ.

 

Bà Đinh Thị Ba, cư dân Las Vegas, nói: “Tôi là dân Quảng Nam chánh cống. Lúc tôi còn nhỏ thì ba tôi từ Quảng Nam vào Sài Gòn để làm nghề dệt truyền thống của gia đình, và tôi cũng được gia đình nuôi dưỡng đến khôn lớn cũng bằng nghề này tại Ngã Tư Bảy Hiền. Trước năm 1980, tôi đã cho hai đứa con tôi đi vượt biên trước và con chúng tôi đã được định cư tại Hoa Kỳ. Sau đó, vì nhớ con nên chúng tôi cũng tìm đường đi vượt biên nhiều lần, nhưng không thành công. Vào cuối năm 1981, chuyến vượt biên cuối cùng chúng tôi đi từ Rạch Giá thành công, và chúng tôi được định cư tại Utah hơn 30 năm. Sau đó, chúng tôi chuyển về Las Vegas cho đến bây giờ.”

 

https://www.nguoi-viet.com/wp-content/uploads/2025/07/DP-Bay-Hien-Hop-Mat-He-5.jpg

Hậu duệ của dân Quảng Nam sống tại Bảy Hiền biểu diễn cách đập bánh tráng. (Hình: Lâm Hoài Thạch/Người Việt)

 

Buổi họp mặt nào cũng thế, những món ăn thuần túy quê hương là một trong những điểm chính. Đặc biệt nhất là trong ngày Picnic Hè không thể thiếu những món ăn đặc biệt của người dân xứ Quảng và đặc trưng của miền Trung Việt Nam, như bánh tráng đập, bánh bèo, bánh đúc mặn, chả giò, gỏi, mì xào, cơm chiên, bún thịt nướng, xôi ngọt, chè đậu phộng, chè đậu đen… Những món ăn này do chính đồng hương xứ Quảng lập nghiệp tại Bảy Hiền tự động mang đến để yểm trợ thực phẩm cho ban tổ chức.

 

Tại khu phục vụ bánh tráng đập có nhiều thiếu nữ, hậu duệ của dân xứ Quảng sống tại Bảy Hiền, bày biện món ăn đặc thù của Quảng Nam.

 

Cô Nguyễn Thanh Xuân nói: “Lúc ba mẹ tôi lập nghiệp ở Bảy Hiền thì tôi chưa ra đời, cho đến 1975 thì tôi mới được 9 tuổi. Vì thế, tôi là dân gốc Quảng Nam, nhưng sinh ra và lớn lên tại Bảy Hiền. Hôm nay nhóm nữ hậu duệ của xứ Quảng sống tại Bảy Hiền có phục vụ đồng hương món bún thịt nướng và bánh tráng đập, đặc thù của quê hương miền Trung.”

 

https://www.nguoi-viet.com/wp-content/uploads/2025/07/DP-Bay-Hien-Hop-Mat-He-6-1920x1099.jpg

Đồng hương và thân hữu Bảy Hiền tham dự Picnic Hè 2025 tại Mile Square Regional Park, Fountain Valley. (Hình: Lâm Hoài Thạch/Người Việt)

 

Nói về cách làm món bánh tráng đập, một đồng hương Bảy Hiền giải thích: “Muốn làm bánh tráng đập, đầu tiên mình phải chuẩn bị bánh tráng, bánh ướt, mỡ hành, và mắm nêm. Khi đập bánh tráng, mình để bánh tráng trên tay, rồi lấy bánh ướt để trên bánh tráng và cho mỡ hành lên bánh ướt, rồi lấy tay đập vào bánh. Sau đó cùng ăn chung với mắm nêm.”

 

Đồng hương xứ Quảng sống tại Bảy Hiền ra đi mang theo những truyền thống và kỷ niệm của quê hương Việt Nam yêu dấu. Họ sống trong ba thời kỷ niệm, từ quê hương miền Trung đến Ngã Tư Bảy Hiền, Sài Gòn, rồi ly hương sống nhiều nơi trên thế giới. Tuy xa quê hương, nhưng tình người, tình đồng hương tại hải ngoại vẫn còn trong lòng họ, qua những buổi họp mặt Hè tại Little Saigon. [đ.d.]

 

  

 

 


TÔ LÂM - MỘT NĂM NHÌN LẠI (Hiếu Chân/Người Việt)

 



Tô Lâm – một năm nhìn lại

Hiếu Chân/Người Việt

July 29, 2025 : 9:02 PM

https://www.nguoi-viet.com/binh-luan/to-lam-mot-nam-nhin-lai/

 

Ông Tô Lâm, tổng bí thư đảng Cộng Sản Việt Nam (CSVN), chính thức cầm quyền vào ngày 3 Tháng Tám, 2024, đến nay vừa tròn một năm.

 

https://www.nguoi-viet.com/wp-content/uploads/2025/07/A1-To-Lam-mot-nam-1920x1287.jpg

Ông Tô Lâm (phải) đã hoàn thành bộ máy công an trị trong một năm cầm quyền. Trong hình, ngồi kế ông là ông Lê Minh Hưng, trưởng Ban Tổ Chức Trung Ương, và ông Lương Tam Quang, bộ trưởng Bộ Công An – những tay chân đắc lực của ông. (Hình: Luong Thai Linh/Epa Pool/AFP via Getty Images)

 

Dù trước đó, ông có thời gian ngồi ghế chủ tịch nước Việt Nam thay cho ông Võ Văn Thưởng mắc lỗi phải từ chức, nhưng chủ tịch nước chỉ là chức vụ hữu danh vô thực, ông Lâm chỉ ngồi vào đó thời gian ngắn (từ 22 Tháng Năm đến 21 Tháng Mười, 2024) nên không có dấu ấn gì đáng kể; ông chỉ thực sự tỏ rõ uy quyền sau khi lên thay ông Nguyễn Phú Trọng đứng đầu đảng CSVN.

 

Vậy trong một năm qua, ông Tô Lâm đã làm được gì và có nên kỳ vọng ông sẽ đem lại “kỷ nguyên mới” cho Việt Nam?

 

Trước tiên, có thể thấy ông Tô Lâm là người có khiếu “mị dân.” Ông nói những lời mà những kẻ tiền nhiệm của ông không dám nói, chẳng hạn như ca tụng sự phát triển kinh tế của Việt Nam Cộng Hòa đến mức “người Singapore mơ ước sang Chợ Rẫy chữa bệnh;” ông nói thẳng “xuất cảng công nghệ của Việt Nam chỉ là mồ hôi và ô nhiễm môi trường;” ông cho rằng “Con đường phát triển của Việt Nam không thể tách rời xu thế chung của thế giới và nền văn minh nhân loại,” và hứa hẹn dưới quyền cai trị của ông, đất nước sẽ bước vào một “kỷ nguyên vươn mình của dân tộc” (!)

 

Những người có suy nghĩ độc lập, có tinh thần phê phán nhìn thấy những phát biểu đao to búa lớn của ông Tô Lâm chỉ là những chiêu trò tuyên truyền giẻ rách và quen thuộc nhưng với số đông dân chúng bị bưng bít thông tin, thì đây là khẩu khí của một nhà lãnh đạo có thể làm thay đổi vận mệnh của đất nước, của gia đình và cá nhân họ.

 

Ngay cả một số người được coi là “trí thức,” “nhà đấu tranh dân chủ” ở trong nước cũng bị lời lẽ của ông ta mê hoặc để rồi tôn vinh ông như một “minh quân” có thể khởi xướng một cuộc “đổi mới” thứ hai đưa Việt Nam ra khỏi vòng kiềm tỏa của Trung Quốc, phát triển kinh tế tư nhân để “kiến quốc!”

 

 

Cố Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu có câu nói để đời “Đừng nghe những gì Cộng Sản nói mà hãy nhìn những gì Cộng Sản làm…”

 

Củng cố quyền lực

 

Cũng như tất cả các nhà lãnh đạo khác, khi ngồi vào chiếc ghế quyền lực nhất của quốc gia, việc đầu tiên của ông Lâm là củng cố quyền lực bằng cách đưa người của mình vào các chức vụ quan trọng nhất. Là nhà độc tài, xây dựng sự nghiệp trong nghề công an-an ninh, ông Lâm đã không chọn người có trình độ tri thức, có tài kinh bang tế thế mà chỉ chọn người trung thành với cá nhân ông, qua hai “tiêu chuẩn:” cùng ngành công an và cùng quê Hưng Yên với ông.

 

Chọn công an bởi vì đó là chỗ dựa vững chắc nhất cho quyền lực của ông, cũng là vũ khí bất bại để ông triệt tiêu các thế lực đối lập trong đảng và ngoài xã hội; chọn người “đồng hương” vì đó đã trở thành một nếp nghĩ, nếp sinh hoạt cố cựu của quan chức “một người làm quan cả họ được nhờ.”

 

Và thế là hàng loạt tướng lĩnh công an quê Hưng Yên được đề bạt thần tốc: Lương Tam Quang và Nguyễn Duy Ngọc – hai thứ trưởng Bộ Công An, vừa là đồng hương vừa là tay chân đắc lực của ông Lâm – được bổ sung vào Bộ Chính Trị, cơ quan đầu não của đảng CSVN nắm vận mệnh của cả dân tộc.

 

Ông Quang được bố trí bộ trưởng Bộ Công An (trước khi ông ta vào Bộ Chính Trị, trái với thông lệ của đảng), còn ông Ngọc được bố trí làm trưởng Ủy Ban Kiểm Tra Trung Ương, cơ quan chịu trách nhiệm điều tra, xem xét kỷ luật các quan chức cao cấp của đảng và chính phủ.

 

 

Ủy Ban Kiểm Tra Trung Ương cùng với Bộ Công An là hai vũ khí mạnh nhất trong cuộc đấu đá, tranh giành quyền lực triền miên trên thượng tầng quyền lực Việt Nam; khi hai cơ quan có quyền sinh sát này đã nằm trong tay những “đệ tử ruột” như Quang và Ngọc, ông Tô Lâm hoàn toàn có thể yên tâm để tính những nước cờ mới mà không sợ bị phe đối lập đâm sau lưng như ông đã từng đâm các đồng chí cũ của ông.

 

“Sắp xếp tỉnh thành” để làm gì?

 

Theo lịch trình, đảng CSVN sẽ tổ chức đại hội toàn quốc, đại hội 14, vào đầu hoặc giữa năm 2026 để các đại biểu bầu lại một Bộ Chính Trị mới, một Ban Chấp Hành Trung Ương mới. Mối lo của ông Tô Lâm là làm thế nào bảo đảm các đại biểu dự đại hội – được các đảng bộ cấp ngành và tỉnh, thành phố cử ra – sẽ trung thành với ông, sẽ bầu ông và các đệ tử của ông, mà không trở mặt khi cầm lá phiếu trong tay.

 

Ở đây, ông Tô Lâm đã đi một nước cờ táo bạo, chưa từng có tiền lệ: sáp nhập các tỉnh thành, xóa cấp quận/huyện, thay đổi địa giới hành chính từ 63 tỉnh thành còn 34 tỉnh thành.

 

Truyền thông trong nước, dưới cây gậy chỉ đạo của Ban Tuyên Giáo đảng CSVN, đồng thanh ca ngợi một cách lố bịch rằng đây là công cuộc “sắp xếp lại giang sơn” bất chấp thực tế cuộc sáp nhập đang gây vô vàn khó khăn và tốn kém cho cán bộ và nhân dân cả nước; vô số tên làng tên đất gắn bó với người dân qua nhiều biến đổi thăng trầm của lịch sử bỗng chốc bị xóa sạch, xóa luôn cả truyền thống và ký ức của dân tộc.

 

 

Cuộc sáp nhập bắt đầu từ một bài viết có tiêu đề “Tinh – Gọn – Mạnh – Hiệu năng – Hiệu lực – Hiệu quả” đăng báo ngày 5 Tháng Mười Một, 2024 của ông Tô Lâm về xây dựng hệ thống chính trị. Ông Tô Lâm nói đây là chiến lược cải cách hành chính, làm tinh gọn bộ máy để tiết kiệm ngân sách, “đưa Việt Nam vào kỷ nguyên vươn mình.” Nhưng, có lẽ lý do thật sự đằng sau chiến dịch cấp tốc này là thay đổi hoàn toàn đội ngũ “lãnh đạo chủ chốt” của địa phương, chuẩn bị cho đại hội 14. Mỗi tỉnh thành thường có bốn chức vụ chủ chốt, được “bầu” lên (bí thư, phó bí thư, chủ tịch ủy ban nhân dân và chủ tịch hội đồng nhân dân) mà người nắm các chức vụ này cũng là những người có cơ may trở thành đại biểu tham dự đại hội 14.

 

Khi số tỉnh thành bị giảm gần một nửa thì số lãnh đạo chủ chốt cũng giảm tương ứng. Nhưng quan trọng hơn là lãnh đạo 34 tỉnh thành mới hình thành sẽ không do đảng bộ địa phương bầu lên mà do trung ương chỉ định, bổ nhiệm. Trung ương ở đây là ông Tô Lâm và bộ sậu của ông ta, nên không ngạc nhiên khi thấy danh sách các “lãnh đạo chủ chốt mới” hầu hết là người của ngành công an hoặc thân cận với ông Tô Lâm.

 

Ông Lâm còn cẩn thận đưa vào ghế trưởng Ban Tổ Chức Trung Ương – cơ quan của đảng chuyên sắp xếp, đề bạt cán bộ cao cấp – ông Lê Minh Hưng, một người không cùng quê Hưng Yên nhưng là con trai của ông Lê Minh Hương, cố bộ trưởng Bộ Nội Vụ, người đã dìu dắt ông Tô Lâm thăng tiến từ khi ông ta mới chỉ là một phó trưởng phòng thuộc Tổng Cục An Ninh Bộ Nội Vụ. Ban Tổ Chức Trung Ương sẽ sắp xếp để đưa người của ông Lâm vào các chức vụ “lãnh đạo chủ chốt” các tỉnh thành, bảo đảm để đại hội 14 diễn ra đúng ý định của ông ta.

 

Độc tài không thể kiến quốc

 

Có thể khẳng định, công việc chính của ông Tô Lâm trong một năm qua, với tư cách nhà lãnh đạo cao nhất của đảng CSVN, là thâu tóm và củng cố quyền lực. Không chỉ trong đảng CSVN, ông Tô Lâm còn kiểm soát toàn bộ xã hội qua guồng máy công an khổng lồ xuống tận các thôn xóm, theo dõi toàn bộ cuộc sống của người dân, và thủ tiêu mọi yếu tố phản kháng từ trong trứng nước.

 

Mới đây, Bộ Công An đã thâu tóm công ty viễn thông FPT Telecom sau khi đã giành công ty viễn thông MobiFone từ tay Bộ Tài Chính… nhằm gia tăng kiểm soát mạng Internet và hoạt động của người dân trên mạng. Đừng ngạc nhiên tại sao gần đây ngày nào cũng có người bị bắt lên đồn công an chỉ vì vài lời bình phẩm vô thưởng vô phạt trên Facebook, TikTok. Có thể nói Việt Nam bây giờ là nước Nga của ông Vladimir Putin, tổng thống, thu nhỏ, chỉ thiếu chiến tranh xâm lược và vũ khí nguyên tử.

 

Nhiều người hy vọng, với quyền lực tập trung trong tay, ông Tô Lâm sẽ có điều kiện để “kiến quốc” (!) Có người dẫn tấm gương thành công của ông Lý Quang Diệu ở Singapore, ông Park Chung-hee ở Nam Hàn để biện minh rằng “tập trung quyền lực” là điều kiện dẫn tới thịnh vượng, cổ vũ cho chế độ độc tài công an trị của ông Tô Lâm, kêu gọi người dân bớt đi đòi hỏi các quyền tự do cá nhân để đặt mình vào khuôn khổ, tập trung cho kiến quốc!!! Họ không thấy và không hiểu, chính dân chủ mới đem lại cơ hội để thăng tiến, tập quyền như ông Tô Lâm đang làm chỉ đẩy đất nước lún sâu hơn vào suy thoái, không chỉ về kinh tế mà cả chính trị và đạo đức.

 

Khác với Singapore và Nam Hàn, tập quyền ở Việt Nam là độc tài đảng trị, một nhóm người tự cho mình toàn quyền sinh sát trong khi đại bộ phận dân chúng bị gạt ra bên ngoài chính trị, không có quyền gì, kể cả quyền lên tiếng nói. Thể chế độc tài đó là nguồn gốc, là môi trường của tham nhũng, lạm quyền và những tệ nạn ngăn chặn con đường kiến quốc. Không có tam quyền phân lập, không báo chí độc lập, không xã hội dân sự đối trọng – tập quyền chỉ là dọn đường cho đàn áp, cho tra tấn, cho tước đoạt phẩm giá con người.

 

Trong một năm cầm quyền, ông Tô Lâm đã hoàn thành bộ máy công an trị, lấy kiểm soát và đàn áp làm công cụ trị quốc. Núp dưới chiêu bài “cải cách,” “kỷ nguyên mới,” ông ta đã đánh tan mọi ảo tưởng về nhân quyền, dân chủ, tiến bộ vậy mà có người vẫn còn tin! [qd]





CHUYỆN KỂ THỜI SÁP NHẬP   (TRUNG VIỆT   /   Nông Thôn Việt)

 



CHUYỆN KỂ THỜI SÁP NHẬP  

KỲ 1: Sáp nhập, là viết lại tư duy thể chế

Kỳ 2: Giá trị đất và tư duy quy hoạch – Hãy xem đất trống là của để dành

TRUNG VIỆT   /   Nông Thôn Việt   /   26/6/2025

 

 

 

Chuyện kể thời sáp nhập

KỲ 1: Sáp nhập, là viết lại tư duy thể chế

TRUNG VIỆT   /   Nông Thôn Việt  

26/06/2025 21:18 GMT-4

https://nongthonviet.com.vn/emagazine/ky-1-sap-nhap-la-viet-lai-tu-duy-the-che-685ddbdaa2baa669f3c883cc.ngn

 

TỪ BÓNG CÂY ĐẾN BÓNG ĐÈ: CUỘC TRÒ CHUYỆN SAU SÁP NHẬP VỀ NHỮNG VÙNG SÁNG  CẢI CÁCH

 

Ông Nguyễn Sự – Nguyên Bí thư Thành uỷ Hội An, tỉnh Quảng Nam, là nhân vật khá quen với bạn đọc và dư luận.

 

Một cuộc hẹn ngay tại nhà ông ở Cẩm Thanh – Hội An giữa mấy con chim thay nhau réo trong mấy cái lồng treo xung quanh. Vẫn hùng biện, đầy ưu tư về cơ chế, tầm nhìn, cán bộ, luôn khao khát mới và bền, và không ngừng phóng cái nhìn về đất, bởi một nơi như Hội An, thời ông chấp chính, kiên quyết giữ ruộng giữ đất để có khung trời ‘tây cưỡi trâu ra tiền’ trên ruộng như bây giờ…

   

                                                               *

 

https://api.nongthonviet.com.vn/media/2025/06/27/685de757a2baa669f3cdea08_nguyen-su_high.jpg

Ông Nguyễn Sự – Nguyên Bí thư Thành uỷ Hội An, tỉnh Quảng Nam

 

 

ĐỪNG NHẦM LẪN RẰNG DƯ ĐỊA CHỈ LÀ ĐẤT

 

Phóng viên: Thưa ông, câu chuyện chia tách coi như đã xong. Là người từng làm quản lý ở một thành phố được cả nước biết tới, ông nhìn chuyện này thế nào? Tôi đơn cử, khoanh vùng ở cái gọi là dư địa phát triển. Nó chính là không gian phát triển, nhưng nó bị lạm dụng, ít nhất ở suy nghĩ của một số người, họ đóng khung về đất, đơn thuần như vậy. Hình như có điều gì không đúng ở đây?

 

Ông Nguyễn Sự: Chủ trương của trung ương lần này nhập các tỉnh lại để có không gian rộng, có điều kiện phát triển, tôi cho là mục tiêu rất sáng suốt. Bỏ đi một cấp chính quyền là quận, huyện, để còn chính quyền sát dân, gần dân hơn là xã phường; để có điều kiện, quyết tâm làm những chuyện lớn hơn, như đồng chí Tổng Bí thư nói là “Kỷ nguyên vươn mình”. 

 

Đối với xã phường mới bây giờ, tôi không nói chuyện tâm tư tình cảm, mà là nó đang làm nhiệm vụ cấp huyện, quận nhưng sát dân; chức năng, nhiệm vụ, quyền hạn lớn hơn, sát sườn hơn. Còn tinh giản biên chế thì rõ rồi, không bàn.

 

Có lẽ chúng ta phải hiểu dư địa ở đây không chỉ là vấn đề đất đai, mà nó bề rộng lẫn bề sâu, không bó hẹp diện tích bao nhiêu km2, mà nó chính là chiều sâu giá trị ở vùng đất đó, anh phát huy nó ra sao, làm thế nào để nó mang lại hiệu quả. Tôi nói ở đây chất lượng.

 

https://api.nongthonviet.com.vn/media/2025/06/27/685de563a2baa669f3cd600f_hoi-an-ve-dem_high.jpg

Hội An về đêm. Ảnh: Internet

 

 

Tức là không gian đòi hỏi tư duy?

 

Đúng rồi, đó là suy nghĩ ở chứ không phải rộng, hẹp. Nếu diện tích rộng mà tính không ra, không có tư duy phát triển, thì lãng phí.

 

 

Ông nói khiến tôi nhớ Singapore diện tích nhỏ nhưng giá trị họ đưa lại trở thành một đảo quốc mà khiến cả thế giới biết tới. Rõ ràng ở đây, giá trị chính đi từ con người ở đó.

 

Mỗi địa phương mỗi vùng đất có những đặc điểm, thế mạnh, điều kiện riêng, có những cái thiên nhiên ưu đãi hoặc không. Với Singapore, phải nói là họ biết chọn lựa đâu là khâu then chốt nhất để chọn lựa phát triển. Trong toàn bộ dây chuyền đó, họ chọn mắt xích quan trọng nhất để mở dây chuyền ra, thì từ đó toàn bộ dây chuyền đó đi theo. 

 

Tôi nói ví dụ như Hội An, bây giờ còn 3 phường 1 xã. Phường hẹp nhất là phường Hội An (ở giữa) 50% là diện tích bắc sông Thu Bồn, 50% là diện tích ở nam sông Thu Bồn; có hai vùng rất rõ: rặt là nông thôn gồm Cẩm Kim và một phần Cẩm Nam; vùng còn lại hoàn toàn đô thị là lõi di sản văn hóa thế giới. 

 

Không gian đất đai ở phát triển của vùng này là không có nữa, nhưng nó có một lợi thế vô cùng lớn. Nếu anh biết tư duy, nâng chất lượng lên, khai thác tốt, bền vững, thì nó sẽ phát triển tốt, và tôi đảm bảo nó còn đường để đi ra tốt, dù rằng hạ tầng của nó khó khăn, nhưng nếu cơ chế tốt để anh em chủ động tạo ra, nâng chất lượng lên theo chiều sâu.

 

https://api.nongthonviet.com.vn/media/2025/06/27/685de4cfa2baa669f3cd34a6_thanh-pho-hoi-an_high.jpg

Một góc TP Hội An. Ảnh: Hằng Minh

 

 

RỒI SẼ MẤT ‘BÓNG ĐÈ’ CƠ CHẾ

 

Thưa ông, cơ chế này do con người mà ra. Bây giờ bỏ cấp huyện, quận, chỉ còn xã – phường, tỉnh, nhưng tôi để ý, cơ chế ở mỗi nơi tùy thuộc vào ý chí người đứng đầu ở đó. Thường là như vậy. Tức là ở đây không phải bỏ qua, dừng lại ở phán quyết chung từ tập thể, nhưng ở mỗi địa phương khi nổi trội vượt bật thì ngoi lên ngôi sao, nhất là người đứng đầu. Ngoài cái gọi là tầm nhìn, là tư duy, thì có một cái nữa là nói theo kiểu dân gian: Liều mạng – liều lĩnh – liều chơi…

 

Hiện nay theo tôi biết chủ trương của trung ương là đẩy mạnh phân cấp – phân quyền, tăng thêm trách nhiệm, quyền hạn cho tỉnh, đặc biệt là cơ sở, mà phân cấp – quyền chính là cơ chế. Điều đó có nghĩa ở mỗi cấp sắp tới, quyền hạn rất lớn. Nếu biết chọn lựa cái nào mạnh, cái nào cần phát huy, thì nên cho nó cơ chế đó. 

 

Ở đây tôi nói là do tư duy, ngoài tập thể thì người đứng đầu vô cùng quan trọng. Nếu tư duy người đứng đầu không mở ra, không tạo điều kiện, không dám buông, buông nhưng không phải là bỏ, mà là kiểm tra – kiểm soát chặt, thì tôi tin anh em sẽ phát huy được năng lực của nó. Tôi không dám nói là liều mạng mà là dám làm dám chịu. Nếu được như thế, tôi tin các địa phương sẽ phát triển.

 

 

Đã một thời kỳ rất dài người ta sống qua nhiều tầng bậc của cơ chế, mà không thể một sớm một chiều nỗi ám ảnh bóng ma cơ chế, bóng ma trách nhiệm nó sẽ thoát khỏi mình. Tôi vẫn tin rằng “bóng đè” vẫn còn đó.

 

Tất nhiên về mặt tâm lý sẽ còn. Vừa rồi trung ương có đặt ra vấn đề miễn trừ trách nhiệm. Trừ cái anh làm ẩu làm bừa, lợi dụng công việc chung để tư lợi cá nhân, còn nếu anh vì cái chung mà bất khả kháng, người ta sẽ miễn trừ trách nhiệm. Với điều kiện anh phải báo cáo cấp trên. Dần dần tư tưởng sợ sệt sẽ mất đi.

 

Sợ là đúng, cơ chế không rõ ràng, làm vì cái chung mà quy trách nhiệm thì cá nhân, không sứt trán cũng u đầu, thì anh em không thể đánh đổi cả cuộc đời của mình vì điều đó. Có những vấn đề tới ngưỡng, nếu làm ráng một tí nữa thì sẽ rất tốt, nhưng họ ngại. Tốt thì không ai nói, nhưng nếu cứ áp theo những quy định này nọ mà quy cho người ta, thì ai dám làm?

 

Tháo gỡ điểm nghẽn là tạo sân chơi, dám chơi dám chịu, không có cơ chế đổ thừa được thì của tôi của tập thể không được thì của cá nhân anh. Tôi tin qua cuộc sắp xếp này, sắp đến, những hạn chế đã nói sẽ được tháo gỡ.

 

 

                                                               *****

 

 

Chuyện kể thời sáp nhập

Kỳ 2: Giá trị đất và tư duy quy hoạch – Hãy xem đất trống là của để dành

TRUNG VIỆT   /   Nông Thôn Việt

27/06/2025 18:55 GMT-4

https://nongthonviet.com.vn/emagazine/ky-2-gia-tri-dat-va-tu-duy-quy-hoach--hay-xem-dat-trong-la-cua-de-danh-685e9786a2baa669f3048aa9.ngn

 

Công sở dôi dư, đừng vội xây, bán. Để đó. Ăn thì phải nghĩ đến chuyện để dành. Phải học thuộc bài giá trị từ đất, rồi mới vẽ hình hài của nó.

 

Hãy xem đất trống là của để dành

 

Mọi thứ đang diễn ra, nói như dân gian đã thấy “lộ thông thì tài thông”. Tài là tiền, là sự phát triển. Ta tin như vậy. Nhưng như chúng ta đã nói từ đầu, câu chuyện tư duy giá trị vẫn là quan trọng nhất trong suy tư về phát triển. Tôi muốn nói lại câu chuyện giá trị từ đất, bởi đất nước mình nông nghiệp luôn chiếm vị trí hàng đầu ở mọi ngõ ngách từ dân cư đến ngành nghề, tạo ra giá trị sản phẩm... Theo ông, hiểu về giá trị của đất trong bối cảnh bây giờ như thế nào để rồi không ân hận?

 

https://api.nongthonviet.com.vn/media/2025/06/27/685e9206a2baa669f3029e4a_nguyen-su-cover_high.jpg

Ông Nguyễn Sự

 

Tôi nghĩ đất đai là câu chuyện muôn thuở. Bây giờ nông nghiệp tạo ra giá trị, không đơn thuần là sản phẩm nông dân làm ra mà là giá trị từ sản phẩm đó phù hợp thị trường. 

 

Vấn đề thứ hai hiện nay là người ta làm dịch vụ, du lịch trên đất nông nghiệp, tạo ra giá trị khác từ các cây thuần nông, làm cho đời sống người dân ổn định, thu nhập cao.

 

Tôi muốn nói thêm kinh tế biển. Ở đây không đơn thuần là đánh bắt mà còn lắm thứ về kinh tế biển, du lịch, công nghiệp, vận tải, ngư trường. 

 

Còn một điều nữa, làm kinh tế biển chính là bảo vệ chủ quyền. Nói một cách nghiêm túc, vấn đề kinh tế biển hiện nay chúng ta chưa đặt đúng vai trò đúng của nó. Thứ hai, hiểu về biển như thế nào, chúng ta còn quá ít.

 

Vậy điểm rơi sai nó nằm ở đâu?

 

Nó không sai, nhưng có điều là cái nào dễ thì chúng ta làm. Người ta nói “biển giả”, hiểu đơn giản là đầy bất trắc, thiếu an toàn. Diện tích chúng ta còn có biển, tài nguyên vô cùng lớn.

 

https://api.nongthonviet.com.vn/media/2025/06/27/685e936fa2baa669f30321d8_tru-so-tai-hoi-an_high.jpg

Quảng trường TP Tam Kỳ. Ảnh: Internet

 

Một dải dài ven biển từ bắc vào nam, nhất là khu vực miền trung, đất ven biển rất lớn, trên đó là bao nhiêu thế hệ đã và đang sống, bao nhiêu tầng bậc văn hóa, giá trị ở đó. Thế nhưng lâu nay các tỉnh cứ lặp đi lặp lại chuyện xẻ đất biển để làm khách sạn, du lịch sinh thái, xem đó như là kinh tế mũi nhọn, còn lại ngư dân chủ nhân của vùng đất đó lẫn giá trị từ câu chuyện làm biển thì… rớt hạng.

 

Bây giờ tư duy lại vấn đề này, không phải là đẩy nhà đầu tư ra mà đặt lại vị trí của ngư dân để họ có chỗ đứng xứng đáng chứ không phải như bị coi thường.

 

Thực ra chẳng ai coi thường ngư dân, nhưng độ rủi ro trên biển lớn quá, nó ảnh hưởng cả ngư dân đến nền kinh tế, nên chế độ chính sách cho người dân từ nguyên liệu đánh bắt xa bờ nhiều tháng trên biển đến cứu hộ cứu nạn nhưng còn nhiều khó khăn, hạn chế. 

 

Vấn đề thứ ba là thời tiết, dự báo ngày càng tốt lên nhưng sự an toàn cao nhất vẫn chưa đạt. 

 

Vấn đề thứ tư là công nghệ đánh bắt, xử lý ngay trên tàu chúng ta chưa có. Rồi chưa có nhà đầu tư nào dám đầu tư lớn ra biển.

 

 

Tôi đang nói giá trị đất ven biển, lâu nay vẫn được miếng bánh lớn để xẻ ra, kiếm tiền. Vậy còn điều gì nữa không, để người ta nói: à bức tranh đó không chỉ là khách sạn, dành lối của ngư dân, và đó là vương quốc của người giàu. Một thời gian dài, các địa phương vẫn chưa có lối thoát tương đối về chuyện này…

 

Mỗi giai đoạn có tính lịch sử của nó. Có những thứ hôm qua là ưu điểm, nhưng kéo dài mãi sẽ thành hạn chế. Mà đã vậy thì phải “trở bộ”. Bây giờ nhiều địa phương đã trở bộ rồi, như Quảng Nam, Đà Nẵng, Qui Nhơn đã và đang làm điều đó. 

 

Người ta đã nhìn ra vấn đề và điều chỉnh. Ở đây chính là câu chuyện quy hoạch, nó phải đi trước và mang tầm nhìn lớn. Nó sẽ điều chỉnh những bất cập.

 

https://api.nongthonviet.com.vn/media/2025/06/27/685e936da2baa669f3032196_hoian_high.jpg

Một góc Hội An. Ảnh: hoian.quangnam.gov.vn

 

 

Trong ý nghĩ của tôi: bóng cây ở đâu thì người ở đó. Nhưng một dải đất dài miền trung, ta chỉ thấy người mà không thấy cây. Tức là ở đây, ta chỉ thấy ở đất một điều đơn giản: khai thác đơn thuần, chứ làm giàu từ cây không phải tỉnh nào cũng làm được như Hội An.

 

Có một thời kỳ, như Hội An chẳng hạn, cứ mồng 7 Tết kéo nhau vô miền Nam kiếm công ăn việc làm, 25, 27 tết lại kéo về. Lúc đó không có con đường nào khác. Bèn mọi giá để kiếm cơm ăn áo mặc nên mới kéo nhà đầu tư đến, giao vị trí đắc địa cho họ, nhằm tạo công viên việc làm cho bà con, góp thêm ngân sách.

 

Nhưng đến bây giờ mọi thứ đã khác. 

 

Tôi nói điều này để nói 1 chuyện: Qua rồi cái thời chỗ nào trống thì xây để làm khách sạn, công trình kiếm công ăn việc làm cho dân, mà bây giờ chỗ nào trống thì để đó chứ đừng xây, khoan vội xây, hãy dành nó cho tương lai, để lớp con cháu nó tính chỗ đó làm gì tốt hơn. 

 

Hiện nay nhiều địa phương đã có tư duy đó. Trong đời tôi, chỉ thấy đất ruộng xây thành đô thị là nhiều chứ không thấy đô thị thành đất ruộng, dẫn tới ngập lụt, ngập úng tràn lan ra đó.

 

Tức là ở đây: Làm gì mà sửa không được, sửa khó, thì cẩn trọng.

 

 

Vừa rồi có một công bố từ Chính phủ: Hơn 4.000 công sở dôi dư khi nhập tỉnh. Theo chủ trương, cái này sẽ dùng cho trường học, bệnh viện, khu vui chơi… số còn lại là thanh lý công sản. Tôi nhớ thời kỳ người ta hay nói vườn trong phố, phố trong vườn. Với thực tế như hiện nay, đây là ý kiến cá nhân tôi, hãy tạo ra nhiều công viên. Nó sẽ lưu giữ một quỹ đất lớn, cả thực tế lẫn tâm thức. 

 

Quốc hội chủ trương, công sở thừa ưu tiên cho giáo dục, y tế là đúng. Còn làm công viên, hãy giao cho tỉnh xem xét có cần làm hay không. Chứ không phải là thấy trống là bán, nhưng khi bỏ tiền giải quyết chỗ ở cho dân cũng tốn gấp 5 - 10 lần tiền thu được từ bán đất.

 

Theo tôi, chưa vội nói chỗ nào trống là làm công viên công cộng, mà hãy để trống đó đi, từ từ tính. Nó còn đó, không mất, và không thể gọi là lãng phí tài nguyên. Hãy coi đó là của để dành. 

 

Không có lãnh đạo nào ôm hết cả trái đất, nên khi làm hãy nghĩ tới nhiều nhiệm kỳ sau và nghĩ cho dân. 

 

Tôi về hưu rồi, ngẫm lại người lãnh đạo có tầm là biết đặt ra một định hướng, một đường ray dài hơi cho lớp đi sau, chứ không phải nhiệm kỳ này làm được công trình chọc trời. Nếu công trình đó có giá trị lịch sử thì không nói, chứ trong tương lai nào đó người ta thấy không cần thiết là bị dỡ bỏ, là thất bại. “Hàm cá mập” đang bị đập phá ở Hà Nội là một ví dụ.

 

 

 




ÔNG NGUYỄN PHÚ TRỌNG SAI Ở ĐÂU? (Huỳnh Ngọc Chênh / Báo Tiếng Dân)

 



 

Ông Nguyễn Phú Trọng sai ở đâu?

Huỳnh Ngọc Chênh

31/07/2025

https://baotiengdan.com/2025/07/31/ong-nguyen-phu-trong-sai-o-dau/

 

Ông Nguyễn Phú Trọng là người:

 

– Thanh liêm? Có, nhìn qua bề ngoài sinh hoạt cá nhân và gia đình thì thấy ông thanh liêm hơn rất nhiều quan chức khác cùng thời.

 

– Có mắt nhìn tinh đời? Có, ông luôn tự tin về điều đó qua các phát biểu và bài viết.

 

– Có am hiểu về công tác xây dựng và phát triển đảng? Có, ông là tiến sĩ xây dựng đảng và luôn đặt chuyện xây dựng và phát triển đảng lên hàng đầu.

 

– Có quyết tâm chống tham nhũng và tiêu cực trong bộ máy? Có, ông là người giương cao ngọn cờ chống tham nhũng và tiêu cực một cách quyết liệt nhất trong tất cả các đời tổng bí thư.

 

Thế nhưng…

 

Con mắt tinh đời của ông đã để lọt vào trung ương đảng khóa 13, là khóa ông trên đỉnh cao của sự tập trung quyền lực, đến gần 35 cán bộ cao cấp biến chất, thoái hóa, tham ô, thậm chí có đến bốn nhân vật cấp cao nhất, đó là các ông bà Nguyễn Xuân Phúc, Võ Văn Thưởng, Vương Đình Huệ và Trương Thị Mai.

 

Bộ sậu ông chọn lọc và xây dựng lên để kế thừa hoàn toàn bị sụp đổ.

 

Nạn tham nhũng thì lộ ra càng lúc càng nhiều, càng nghiêm trọng hơn và chưa thấy có dấu hiệu giảm đi.

 

Vậy thì ông Trọng đã sai chỗ nào?

 

Ông sai từ trước thềm đại hội 12 khi đưa quy định về bầu cử trong đảng là đảng viên không được tự ứng cử, đề cử (về sau phát triển thành quy định 37).

 

Đây là quy định phát sinh ra nhất thời để đối phó phe cánh nội bộ (nhằm loại ông ba X) nhưng về sau trở thành quy định nền tảng trong việc phát triển và xây dựng hệ thống nhân sự của đảng và bộ máy nhà nước.

 

Đảng viên không được tự ra ứng cử, không được chấp nhận đề cử của người khác thì ứng cử viên được đưa ra bầu cử để thành nhân sự ban chấp hành cấp cao và đảm nhiệm các chức vụ quan trọng của bộ máy nhà nước từ đâu ra? Cụ thể là ứng viên cho ban chấp hành đảng bộ phường xã, quận huyện, tỉnh thành, trung ương và các chức vụ bí thư, chủ tịch, tổng bí thư, chủ tịch nước, thủ tướng, bộ trường…. từ đâu ra?

 

Trên lý thuyết là do tập thể lãnh đạo ban chấp hành đương nhiệm chỉ định ra, nhưng thực tế là do cá nhân người đứng đầu cao nhất chỉ định ra vì người này có tầm ảnh hưởng lớn.

 

Ví dụ bí thư xã chỉ định ra ứng viên cho ban chấp hành đảng bộ xã, tổng bí thư chỉ định ra ứng viên cho ban chấp hành trung ương, cho bộ chính trị và cho nhân sự bộ tứ.

 

Do vậy hầu hết nhân sự được đưa lên kế thừa đều do một cá nhân có quyền lực cao nhất chỉ định và sắp đặt theo cảm tính chủ quan của mình.

 

Ông Trọng đã làm như vậy khi đưa ông Phúc, ông Thưởng, ông Huệ, bà Mai …vào những vị trí then chốt của bộ máy.

 

Mà chọn lựa theo chủ quan một cá nhân thì làm sao không mắc sai lầm vì cá nhân quyền lực nào không tự cho mình đạo đức nhất, tài năng nhất, có con mắt tinh đời nhất, am hiểu về công tác xây dựng đảng nhất.

 

Thực tế sụp đổ nhân sự kế thừa vừa rồi đã chứng minh điều đó.

 

                                                    ***

 

Bây giờ đến phiên ông Tô Lâm, người được kỳ vọng đang tập trung quyền lực để làm việc lớn – việc lớn cho cá nhân hay cho đất nước còn phải chờ xem.

 

Nếu ông làm việc lớn cho cá nhân hay cho phe nhóm của ông thì không có gì để nói.

 

Nếu ông làm việc lớn cho đất nước, thúc đẩy những thay đổi mạnh mẽ, đưa đất nước vươn tầm như kỳ vọng thì mong ông đừng đi vào vết xe đổ còn mới tinh của ông Trọng.

 

Nghĩa là loại bỏ quy định 37 về bầu cử, ứng cử trong đảng trước thềm đại hội sắp tới.

 

Nhân sự chỉ được chọn lựa ra một cách tối ưu một khi thật sự được tập thể đại hội lựa chọn thông qua bầu cử, ứng cử tự do và dân chủ trong đảng.

 

Đây là bài viết góp ý cho đại hội đảng sắp đến.

 

 




View My Stats